Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 87: Thăng cấp tất tần tật, không muốn để cô hiểu lầm

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:35:24
Lượt xem: 105

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

【Hiện Hiện đúng là ghê thật đấy! Đừng là đồ đồng xanh giả cổ, dù cho bán b.o.m nguyên t.ử để hốt bạc, cũng thể giúp cô cho ăn một quả lép .]

Hệ thống vỗ n.g.ự.c đảm bảo, giọng đột nhiên trở nên ngại ngùng: **[Chỉ là, chỉ là khi tài vật nhập tài khoản, lập tức sẽ lên cấp 2.]

[Cửa hàng hệ thống cấp 2 nhiều mặt hàng mới, Hiện Hiện lúc đó thể mua cho một cái skin ?]**

Thống Thống sắp lên cấp ?

Khi tài sản của cô đạt một trăm, hệ thống mở cửa hàng cấp 1, đó chuyển hết tài sản nhà họ Nguyễn vượt mười vạn, cửa hàng cấp 2 mở , tuyệt đại đa vật phẩm thị trường,

Bây giờ rốt cuộc sắp lên cấp 3 , chẳng lẽ điều đó nghĩa tài sản của cô sắp vượt mốc trăm vạn?!

Cũng thôi, mười cái rương để năm mươi năm , đừng là trăm vạn, chục tỷ cũng cửa.

Nguyễn Hiện Hiện xoa xoa hai bàn tay nhỏ, vẻ mặt đầy hào khí: [Mua! Mua hai cái, mặc một cái vứt một cái.]

Nghĩ đến điều gì, cô hỏi tiếp: [Tiêu chuẩn lên cấp của ngươi là gì? Nói cách khác, Thống Thống dựa năng lượng gì để lên cấp?]

365: [Sau khi hai chúng liên kết, tài sản của chủ nhân sẽ chuyển hóa thành điểm tích lũy của , điểm tích lũy đủ là thể chọn lên cấp.]

Nguyễn Hiện Hiện: [Điểm tích lũy ngoài việc giúp ngươi lên cấp còn tác dụng gì khác? Có ích gì cho ?]

Nhìn thấy ánh mắt của chủ nhân lóe lên tia sáng tinh , 365 vô cùng cảnh giác, giọng nhỏ trả lời dứt khoát:

[Không tác dụng gì , điểm tích lũy tác dụng với chủ nhân, chỉ dùng để hệ thống lên cấp và xếp hạng thôi, Hiện Hiện đừng nghĩ ngợi nữa!]

Buông lời đó xong hệ thống biến mất, dù Nguyễn Hiện Hiện gọi thế nào trong đầu cũng thèm trả lời nữa!

Thôi ! Vi Vi mặt đang nghiêng đầu cô đầy nghi hoặc, cái đầu to còn đẩy cái rương về phía : "Không thích ?"

"Thích." Nguyễn Hiện Hiện vui mừng lấy từ trong túi nhỏ năm chai Linh Tuyền cho Vi Vi uống, thấy nó uống cạn chớp mắt, cô vẫy tay từ biệt.

"Về ! Có dịp đến thăm ngươi, thấy tiếng còi tức là đến, đến, vẫn sẽ mang cho ngươi thứ nước ngọt nhỏ ."

Nguyễn Hiện Hiện lấy một chiếc còi, đặt bên môi khẽ thổi, để Vi Vi ghi nhớ âm thanh , lắc lắc chai sứ trong tay.

Rùa khổng lồ cuối cùng sâu cô một cái, lên bờ hù dọa nhẹ, khi trở về nước trấn tĩnh , trong trăm năm tới tính ngủ nữa.

Rảnh rỗi cũng chẳng gì, khi về cứ việc tìm kiếm thêm nhiều rương đáy nước , loài hai chân thích chúng.

Ừm! Tuyệt đối đổi lấy thứ nước ngọt nhỏ trong tay cô .

Mãi cho đến khi Vi Vi lặn xuống nước bơi xa, Nguyễn Hiện Hiện vẫn bờ lâu, gió lạnh đêm khuya thổi tung mái tóc đen, cô xổm xuống, cảnh giác quanh một lượt, xác nhận bốn phía bóng mới thu rương gian.

Trở về xe, cô dài , kéo chăn lên n.g.ự.c vỗ vỗ, tài nào chợp mắt , vô kế hoạch giàu từ đồ đồng xanh lượt thiện trong đầu.

Mãi cho đến khi tiếng bước giày quân phụ bước t.h.ả.m cỏ xào xạc, Nguyễn Hiện Hiện Cung Dã lên núi tìm chim "phi long" trở về, cô nhắm mắt, ngủ thêm một giấc ngắn.

Ánh bình minh le lói, hàng liễu bên bờ sông rủ nhẹ, một dải ngân hà lấp lánh ánh vàng, tạo nên khung cảnh rực rỡ chân thực và tươi nhất mảnh đất .

Nguyễn Hiện Hiện tỉnh dậy trong tiếng đùa ríu rít, một tia ánh sáng đỏ cam xuyên qua kính cửa sổi chiếu mặt.

Cô nheo mắt, khuôn mặt nhỏ ửng hồng vì ngủ, cúi mặt chui chăn cọ cọ dậy, vươn vai một cái thật thoải mái.

Cửa xe mở, Nguyễn Hiện Hiện mặc một chiếc áo len mỏng bước xuống, xa là Mộ Hạ và Trần Chiêu Đệ đang chụm đầu .

"Đây chính là 'thịt rồng' trời mà thường ' trời thịt rồng, đất thịt lừa' ?" Mộ Hạ cầm một cành cây nhỏ, chọt chọt chiếc lồng cỏ chân,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-87-thang-cap-tat-tan-tat-khong-muon-de-co-hieu-lam.html.]

bên trong nhốt hai con gà gô trắng đuôi hoa màu nâu xám.

Nguyễn Hiện Hiện cũng xổm xuống, trong mắt lộ rõ vẻ tò mò, giơ bàn tay nhỏ hình tám ước lượng con gà gô, giọng chút kỳ lạ:

"Thứ thật sự thể đem nướng ăn ? Nhổ hết lông còn thịt nữa ?"

"Ai bảo cô gà gô là để nướng ăn thế?" Mộ Hạ dậy, từ trong bọc hành lý đặt nóc xe tìm đồ vệ sinh cá nhân của Nguyễn Hiện Hiện, đưa cho cô chỉ nước sôi sùng sục đống lửa :

"Phi long hầm trong mới ngon, nhất là cho thêm nấm hương. Vừa mở mắt nghĩ đến ăn, vệ sinh cá nhân ."

Nguyễn Hiện Hiện "Ừ" một tiếng, bưng lấy cái chậu bắt đầu múc nước vệ sinh, tranh thủ lúc rảnh : "Bất kể là hầm trong nướng, xơi ngay miệng mới là chuyện chính."

Cung Dã một tay cầm d.a.o găm, tay xách theo con thỏ thịt từ bờ sông về, rút giá đỡ đặt thịt thỏ lên đống lửa.

Hai tay thoăn thoắt pha chế gia vị, nghiêng chiếm trọn tầm mắt của Nguyễn Hiện Hiện, "Mang phi long về tỉnh thành, học sẽ nấu cho em, sáng nay ăn bánh nướng và thịt thỏ ?"

Rõ ràng, thấy cuộc trò chuyện của mấy .

Vì công việc, Cung Dã ở ngoài trời khá lâu, tay nghề nướng thịt thuộc hàng tuyệt đỉnh, còn món hầm thì đợi về nhà học .

Để mặc Trần Chiêu Đệ trở thịt thỏ, Cung Dã xổm xuống, rửa tay bằng nước ấm trong chậu mà Nguyễn Hiện Hiện rửa mặt xong.

Tiên tiên của khá kén ăn, lúc đói thì cái gì cũng ăn , nhưng nếu điều kiện thì ăn đồ ngon, đồ thích, khá là kén chọn.

Đưa cô gái nhỏ rời khỏi bãi sông nơi vật chất đầy đủ, Cung Dã hy vọng thể cho cô những thứ nhất.

Anh bước đến bên Nguyễn Hiện Hiện, những ngón tay thon dài trắng nõn đón lấy chiếc lược và sợi dây buộc tóc trong tay cô, "Để cho!"

Nguyễn Hiện Hiện là kiểu tóc ôm mặt điển hình, trán trắng nõn cổ dài, mái tóc đen nhánh xoăn tự nhiên, nhất là ở phần trán, tóc dài dày, là thứ khiến cô bất đắc dĩ chăm sóc nhất trong quá khứ.

Nguyễn Hiện Hiện thẳng đưa lược , vài sợi tóc vướng qua eo bụng Cung Dã, nhẹ nhàng dùng hai lòng bàn tay nâng lên, mười ngón tay thon dài xương xương nhanh chóng luồn lách giữa những sợi tóc đen...

Chẳng mấy chốc, hai b.í.m tóc kép xinh xắn phóng khoáng thành tay , Cung Dã kìm nén lùi một bước, cúi mắt thấy đôi vai vuông vắn xinh của Nguyễn Hiện Hiện lớp áo len.

"Buộc tóc bằng dây thun cả ngày sẽ đau da đầu, buộc chặt lắm, như thế trông !"

Nguyễn Hiện Hiện vội vàng tìm trong bọc hành lý chiếc gương nhỏ màu đỏ, giơ lên mặt ngắm trái ngắm , cực kỳ thích .

Quay đầu Cung Dã đang dựa đầu xe với ánh mắt tràn đầy ý , "Được đấy lão Cung! Tay nghề lên cao , hẳn là bỏ ít công phu ha!"

Vân Vũ

Lão Cung!

Hơi thở Cung Dã đột nhiên ngưng trệ, mu bàn tay chống nắp capô nổi rõ gân xanh, lúc m.á.u cuộn trào đang gào thét, gào thét ôm khối nhỏ nhắn lòng.

Trong mắt, sự điên cuồng và lý trí đan xen, ánh mắt trở nên càng đáng sợ hơn.

Để cô sợ hãi, Cung Dã nhẹ nhàng cúi đầu, hàng mi dài phủ lên màu đồng t.ử ngừng sẫm .

"Vậy ! Để luyện tập tuyệt kỹ , ông lão nhà chịu ít khổ sở, đến mức giờ vẫn dám để râu, tóc cũng chỉ dám giữ dài hơn tóc cep một chút."

Không kiềm chế mà giải thích, rốt cuộc để cô hiểu lầm, dù chỉ một chút!

Mộ Hạ đang xổm trong đám cỏ và Trần Chiêu Đệ đang nướng thỏ , một lúc lâu: ...

Mộ Hạ: Gâu! Gâu!

 

Loading...