Cố Cẩn vẫn là Cố Cẩn của , hễ tức giận là mắng cô ngốc, hèn, mất mặt , mất mặt tổ tông nhà ! Tần Du nghĩ, vẫn là , bao giờ đổi. Thật , trạng thái lý tưởng nhất cũng chỉ đến thế mà thôi.
Tần Du nghiêng cái hũ sang một bên, nước trong hũ chảy về phía trũng, cô từ từ mở nắp hũ . So với cơn giận trời long đất lở của Cố Cẩn, cô càng bình tĩnh và đạm nhiên hơn: “Lửa giận hại gan, cần tức giận như . Nếu còn quan hệ, cứ bình tĩnh một chút. bắt nạt , đều là chuyện của . quyết định ly hôn với , thì sẽ hối hận. Vừa , những lời đó, cũng chỉ trêu chơi thôi.”
“…” Cố Cẩn. Cô trêu chơi? Cô coi , Cố Cẩn, là cái gì?
Chỉ là còn kịp chất vấn, một luồng mùi chua nồng của nước ngâm củ cải kích thích. Mùi chua nồng nặc tràn ngập khí, len lỏi từng ngóc ngách nhà bếp. Cố Cẩn cảm thấy răng sắp chua đến rụng , bịt mũi , ngữ khí lạnh như băng: “Tần Du, cô đang gì ? Thứ gì đây?!”
“Củ cải muối. vớt củ cải muối , món hành dại xào trứng.”
“Ai mà đây là củ cải muối? Ai ăn cái thứ củ cải muối chua loét ?!”
“ với , bà nội ăn. Bây giờ củ cải muối ăn là xa xỉ . Nhiều nhà còn chẳng mà ăn.” Tần Du trả lời.
Chỗ củ cải là từ mùa đông năm ngoái công xã chia cho mỗi hộ. Mẹ cô lo lắng đầu xuân năm giáp hạt nên để dành mấy củ, bỏ hũ củ cải muối. Người nhà Cố Cẩn thích ăn chua, nên vẫn luôn đụng đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-14-lua-gian-hai-gan.html.]
Ngày mai cô cứu tế ở vùng thiên tai, bao lâu. Trong nhà gì ăn ngon, thứ duy nhất coi một chút chính là ba quả trứng gà cô giữ từ tay lúc chiều. Cả nhà cô thật đều thích ăn đồ chua cay, khi , cô nghĩ nên một bữa cơm mà và bà nội thích ăn.
Mùi chua Cố Cẩn cảm thấy buồn nôn, bịt mũi chặt hơn, đè giọng lạnh lùng: “Không cái món chua loét ! Mau đậy cái hũ cho !”
“Vậy thì tối nay chỉ thể ăn cơm độn cám thôi.” Tần Du cơn giận của dọa sợ, nhẹ nhàng thở dài, lẩm bẩm.
Thời đại , vật chất thiếu thốn, gì cũng , cuộc sống như ngâm trong nước đắng. Cố Cẩn từ kinh đô tới, trong tay tiền, nhưng hận cô, cho nên chi phí trong nhà, bao giờ gánh vác. Những lúc cô ở nhà ăn cơm độn cám, nuốt trôi, liền chạy huyện thành ăn mỳ sợi. Cô cam lòng, nhưng cũng chỉ đành chịu.
Đã từng, cô đặc biệt hy vọng thể giúp đỡ gia đình nhiều hơn một chút. Sau , cũng thật sự chu cấp cho gia đình ít. Chẳng qua, thời điểm cho nhiều nhất, cũng là lúc sắp rời xa các cô.
Cố Cẩn bộ dạng ủ rũ của Tần Du, gì, chau mày. Cái nhà nghèo, quá nghèo. Nghèo đến mức củ cải muối cũng xem là hàng xa xỉ. Hắn ở nhà các cô ba ngày, trừ ngày cưới hôm đó thấy một chút thịt vụn, thì bao giờ thấy thịt, thậm chí mỡ lợn cũng từng thấy.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Mà thôi, cũng tệ.” Tần Du dường như lập tức thông suốt, ngẩng phắt đầu lên, với : “Có ăn là , còn hơn . Bạn đang ở bên ngoài, nếu việc, lo .”