Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 47: Không cần người huynh đệ như ngươi

Cập nhật lúc: 2025-11-06 13:22:54
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Du như rơi hầm băng.

 

Hắn ngoài tìm cô, chẳng qua chỉ là cho lệ?

 

Cũng .

 

Hắn lý do gì mà hết lòng tìm kiếm cô?

 

Lúc cứu cô, hẳn là chuyện hối hận nhất đời của .

 

Rất nhiều khi, Tần Du đều suy nghĩ.

 

Cái đêm tháng ba rét mướt , cô rơi xuống một cái giếng cạn ven đường thôn, giống như bây giờ, thế nào cũng , nếu đêm đó, Cố Cẩn ngang qua, cô sẽ thế nào?

 

lẽ sẽ đông lạnh đến c.h.ế.t ngất, nhưng tuyệt đối sẽ c.h.ế.t.

 

Cho dù c.h.ế.t ngất nữa, cũng vẫn còn hơn là gặp Cố Cẩn.

 

'nếu như'.

 

Đêm đó, vươn cánh tay thật dài, với cô.

 

Giọng trầm thấp, ý nhàn nhạt, : “Cô bé, lên đây.”

 

Cô đầy phòng .

 

cuối cùng, cô vẫn vươn tay .

 

Tay ấm áp, sức lực, ấm đến tận tâm can.

 

Cô nhớ mãi, đêm đó se lạnh, ánh trăng màu bạc nhàn nhạt phủ , mắt sáng lấp lánh, nụ tựa như nắng ấm ngày đông.

 

thấy những gì khác miêu tả về Cố Cẩn, họ , gã thanh niên trí thức họ Cố mới đến, trông cũng bảnh bao, nhưng thực tế, kiêu căng, tính tình cao ngạo, coi thường dân quê, dặn dặn , gặp gã thanh niên trí thức họ Cố ương bướng như , cần chào hỏi, nhất là tránh thật xa.

 

Cô từ nhỏ là đứa con ngoan, lời , luôn coi như thánh chỉ.

 

Lại bao giờ ngờ tới, chính rơi xuống cái hố đất chật hẹp, cứu là gã thanh niên trí thức họ Cố.

 

Hắn dáng dấp tuấn tú, trai, cả công xã đều . Hắn rộ lên ấm áp đến thế, Tần Du nghĩ, lẽ cô là đầu tiên .

 

Nụ của ấm áp đến thế, hệt như trai nhà bên.

 

Khiến cô buông bỏ phòng , tim cô, kiềm chế mà xốn xang.

 

Sau đó, ánh mắt cô luôn thích dõi theo .

 

Nhìn , chỗ nào cũng thấy thuận mắt.

 

, đầu cô, cô liền đỏ bừng cả mặt.

 

Sau , cô mới , phản ứng đó của cô gọi là, thích.

 

Nếu thích , lẽ, bâyBây giờ mong đợi.

 

Mà cô càng , họ một vòng một vòng ở đó, sẽ nữa.

 

Cô sẽ kẹt ở đây, nếu gió ngừng, sẽ bao giờ cô ở .

 

Không khi nào gió sẽ ngừng, khi nào mưa sẽ tạnh, khi nào lớp đất đá mới định .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Không , gì cả.

 

Nơi chỉ bóng tối vô tận, cô độc, và sợ hãi.

 

Tần Du vẫn kiên định tự nhủ, sợ hãi, kiên trì, sợ hãi, mặt trời sẽ mọc, trời sẽ quang đãng.

 

Thế nhưng, cô thể cầm cự đến lúc đó .

 

Kẹt ở nơi lạnh lẽo .

 

Còn tuyệt vọng hơn cả tưởng tượng.

 

……

 

Trên con đường nhỏ chật hẹp.

 

“Cố ca, sắp mưa . Chúng về . Đá ở đây chẳng vững chút nào. Vì hạng đàn bà như Tần Du, lỡ mà nhốt ở đây, thật sự đáng.” Mã Hưởng gào lên.

 

Hắn nhanh chóng rời khỏi nơi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-47-khong-can-nguoi-huynh-de-nhu-nguoi.html.]

 

Nhanh chóng đưa Cố Cẩn rời khỏi nơi .

 

Đến đây cứu trợ lâu như , Cố Cẩn từng chính thức với Tần Du một câu nào, Cố Cẩn tuyệt đối là hận Tần Du.

 

Lúc , Cố Cẩn hứng chí cứu Tần Du một mạng, ai ngờ cuối cùng Tần Du tính kế , ép kết hôn, việc Cố Cẩn bao giờ nuốt trôi.

 

Chỉ cần thêm mắm thêm muối một phen, Cố Cẩn sẽ rời khỏi cái nơi quỷ quái .

 

Ai ngờ, Cố Cẩn đang phía bỗng dừng , đôi mắt nặng nề .

 

“Cố ca……” Mã Hưởng chằm chằm đến chút sởn tóc gáy, con ngươi Cố Cẩn tựa như đến từ địa ngục, phát ánh sáng lạnh lẽo, đáng sợ.

 

“Cố ca…… Anh đây là…… ……”

 

Mã Hưởng còn xong, Cố Cẩn đ.ấ.m một cú trời giáng mặt Mã Hưởng: “Mã Hưởng, CMN mày câm miệng cho lão tử! Người dắt còn về, CMN mày tìm thì thôi. Còn ở đây lải nhải! Lão tử cho mày tay, mày tưởng bở như nước mưa mà tràn lan !”

 

Lương Quân bên cạnh xem mà lạnh run.

 

Hắn lâu, lâu thấy Cố Cẩn động tay động chân.

 

Lần Cố Cẩn động tay là lúc mới đến công xã, đ.á.n.h với đám lưu manh địa phương. Trận đó trò lắm, Cố Cẩn một chấp tám! Hắn tay nhanh hiểm, thủ lanh lẹ, cuối cùng thắng lớn, trận đó, tạo dựng địa vị tuyệt đối ở công xã.

 

Cố Cẩn ở kinh đô cũng thường xuyên đ.á.n.h .

 

Đặc điểm lớn nhất khi đ.á.n.h của chính là, thắng.

 

Có thể đánh, nhưng tay, thì đ.á.n.h thắng, đ.á.n.h cho đối phương khiếp sợ đến tàn phế.

 

bao giờ là sẽ động thủ với em.

 

Cố Cẩn lúc , đáy mắt đen nhánh ngập trời lửa giận, toát sự phẫn nộ, mạnh mẽ mà đáng sợ, Lương Quân cảm thấy như gặp ảo giác.

 

Cố ca của họ, đây là ?

 

“Cố Cẩn, mày điên ! Tao là Mã Hưởng! Mày thế mà vì con đàn bà ngu xuẩn , con đàn bà tính kế mày mà đ.á.n.h tao? Mày quên lúc nó ép mày kết hôn, mày đau khổ thế nào ? Lúc mới qua bao lâu, mà mày 'vết sẹo lành là quên đau' ? Tao cho mà , loại đàn bà giỏi tính kế , c.h.ế.t là đáng! C.h.ế.t là sạch sẽ nhất!” Mã Hưởng gào lên với Cố Cẩn.

 

Cố Cẩn tức giận đến thế, chỉ cảm thấy vô cùng bực bội, vung tay tát một cái: “CMN, mày còn ? Là đàn ông mà so đo với một đàn bà! Mày tinh thần trách nhiệm hả? Mày là ai? Mày lấy tư cách gì gọi cô là đồ đàn bà ngu xuẩn? Cô tính kế mày ?”

 

“Cố Cẩn, tao thấy đầu mày con đàn bà kẹp cho bẹp ! Mày thế mà vì nó mà đ.á.n.h tao?” Mã Hưởng phục, mặt đầy vẻ khó tin, trong lòng càng run rẩy. Hắn từng thấy Cố Cẩn xử lý khác, nương tay, lúc tay độc ác, trời đất cũng tối sầm ba phần.

 

Sắc mặt Cố Cẩn âm u, cằm hếch lên, ánh mắt khinh thường dừng Mã Hưởng, bỗng nhấc chân, đá một cước, thần sắc cực kỳ lãnh đạm, giọng trầm lạnh: “CMN mày, em của tao nữa! Tao cần loại em như mày!”

 

Trước chỉ thấy Mã Hưởng nhiều, nhưng vẫn còn vài phần nghĩa khí.

 

Giờ xem , chỉ là một cây gậy chọc cứt!

 

Một thằng khốn phân biệt trái, chút lòng thương hại nào.

 

“Lương Quân, theo !” Cố Cẩn đạp mạnh một cước lên Mã Hưởng, cứ thế bước qua.

 

Lương Quân vẫn kịp phản ứng, gần như cần suy nghĩ, lập tức theo Cố Cẩn.

 

Dọc đường , Lương Quân lòng run sợ.

 

Cố Cẩn đ.á.n.h Mã Hưởng?

 

Là vì ?

 

Mã Hưởng nhiều?

 

Mã Hưởng tinh thần trách nhiệm?

 

Không, tuyệt đối .

 

Đầu óc thông minh lắm, nhưng .

 

Cố Cẩn đ.á.n.h Mã Hưởng, nhất định là vì Mã Hưởng Tần Du.

 

Tần Du là ai?

 

Đó là vợ mới cưới của Cố ca họ, Cố ca dù thích thế nào, đó cũng là của .

 

Mã Hưởng mắng Tần Du như , chẳng là đang mắng Cố ca ?

 

Cố ca mắng như , thể đ.á.n.h ?

 

Cố ca của họ bao giờ mắng như ?

 

Mã Hưởng cũng thật cách gây sự, dồn ép Cố ca đến mức tung cái vẻ tàn nhẫn đó, còn dùng ngay !

Loading...