Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 54: Cải trắng tốt không thể để lợn rừng ủi
Cập nhật lúc: 2025-11-06 13:39:10
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“A?” Tần Du chợt phản ứng , mặt đầy áy náy: “Thư Nhã, xin , quên mất…… Hay là, cô bây giờ với . Cô nếu , cơ hội sẽ ít ……”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Triệu Thư Nhã mặt đầy rối rắm: “ sợ…… Vừa thấy thanh niên trí thức Cố rống cô, cũng sợ hết hồn.”
“ còn rống , cùng lắm thì cô cũng rống một trận. Bị rống một trận cũng , còn hơn là dám gì.” Tần Du cổ vũ.
“Vậy .” Triệu Thư Nhã dứt khoát gật đầu: “Cho ôm cô một cái, cô cho dũng khí!”
“Được, ôm một cái.” Tần Du ôm cô vỗ vỗ.
Lưu luyến về phía Cố Cẩn, cô mỗi đầu Tần Du, Tần Du liền nắm tay, cổ vũ cô.
“Anh thanh niên trí thức Cố……” Triệu Thư Nhã nhanh đến mặt Cố Cẩn.
“Ừ.” Giọng Cố Cẩn chút gợn sóng.
Giọng lạnh, biểu cảm cũng lạnh.
Nhiệt tình đầy ắp của Triệu Thư Nhã trong giọng thanh lãnh của Cố Cẩn dần dần nguội lạnh, một câu cũng nên lời.
Cố Cẩn ngước mắt, nhíu mày, chút nghi hoặc hỏi: “Bác sĩ Triệu, chuyện gì ?”
“Không, ……” Triệu Thư Nhã nhanh chóng chối, c.ắ.n môi, cuối cùng chỉ tám chữ: “Trên đường trở về, thuận buồm xuôi gió.”
“Cảm ơn.” Cố Cẩn kiệm lời trả lời, thừa một chữ.
“……” Triệu Thư Nhã ngẩng đầu trần nhà, nỗi buồn chảy ngược thành sông.
Cô thật là nhát gan.
còn cách nào, mặt Cố Cẩn, cô thật sự một câu cũng nên lời.
Bên , Thẩm Triết đang chào tạm biệt Tần Du.
“Tần Du, sẽ tình hình của cô cho thầy , cô là nữ sinh sức học và linh tính nhất mà từng thấy, là nhân tài hiếm của giới y học, thầy thấy tình hình của cô, chắc chắn sẽ đặc cách tuyển chọn.”
“Cảm ơn bác sĩ Thẩm. Tuy nhiên, thứ cần miễn cưỡng, cứ thuận theo tự nhiên là .”
“Tần Du, mấy nữ sinh, thể sống thản nhiên, thông thấu như cô.”
“Bác sĩ Thẩm, quá khen .” Tần Du chút ngượng ngùng, cô cũng thông thấu ở .
“Tần Du, ôm một cái! Biết , nhanh sẽ gặp .” Thẩm Triết lấy hết dũng khí mở hai tay , mặt trông cực kỳ bình tĩnh tự nhiên.
“……” Tần Du chút do dự. Thời đại , nữ sinh với nữ sinh ôm một cái , nhưng nếu là ôm đồng chí nam……
“Sau còn gặp !” Cố Cẩn nhanh như chớp đến bên Tần Du, nắm lấy tay đang giơ lên của Thẩm Triết.
“……” Tần Du tốc độ và động tác tự nhiên của cho kinh ngạc.
cũng vì hành động của , mà kết thúc sự rối rắm của cô.
Trên mặt Cố Cẩn nở nụ nhàn nhạt: “Cảm ơn bác sĩ Thẩm trong thời gian chiếu cố nữ đồng chí của công xã chúng !”
“……” Thẩm Triết cảm giác chút tâm tư đáy lòng , thanh niên trí thức mặt thấu, đẩy đẩy kính, cực kỳ tự nhiên ngượng: “Không khách khí, nên mà. Tần Du thiên phú.”
“Cái , chúng .” Cố Cẩn trả lời.
Tất cả từ công xã đến đều xếp hàng chỉnh tề, Cố Cẩn dẫn đội, vẫy tay với tất cả ở khu nạn: “Tạm biệt , cuộc sống sẽ hơn!”
“Cảm ơn các .”
“Chưa thấy qua như cô! Đàn ông khác ôm, cô liền thật sự cho ôm ?” Trên đường về công xã, Cố Cẩn đến bên Tần Du, giọng điệu cực kỳ bất mãn, nặng nề .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-54-cai-trang-tot-khong-the-de-lon-rung-ui.html.]
Tần Du đầu, nhíu mày , nhẹ nhàng : “Không liên quan đến !”
Với rõ ràng, ai nợ ai, can thiệp .
“Sao liên quan?” Cố Cẩn lạnh lùng liếc cô.
“Liên quan gì?” Tần Du chút buồn hỏi.
“Cây cải trắng của cô, sẽ để lợn rừng tùy tiện ủi!” Mắt Cố Cẩn sắc bén, tia sáng b.ắ.n : “Người qua mắt , cho phép ý đồ an phận với em gái .”
“……” Em gái? Hắn thật đúng là tự nhập vai.
“Sau để ý chút! Thấy loại đàn ông ý đồ , nhất là tránh xa !” Cố Cẩn nghiêm túc giáo huấn.
“ và bác sĩ Thẩm, đó là quan hệ đồng chí thuần khiết! Anh đừng nghi thần nghi quỷ!”
Là ai cũng , mà Tần Du hồn nhiên , Cố Cẩn tức đến mức, “Cô đúng là đầu óc thiếu gân! Hơn nữa mắt còn mù.”
Tần Du cũng tức, Cố Cẩn, nghiêm túc : “ , là thiếu gân, mắt mù. Bất quá, cũng chỉ là mắt mù, mù nữa.”
“……” Cố Cẩn. Lời của cô, cảm giác như đang mắng ?
……
“A, về ! Cuối cùng cũng về !”
Đầu thôn, Thẩm Hồng Mai từ chiều bắt đầu đợi.
Nhìn thấy Tần Du và Cố Cẩn tới, kích động vô cùng.
Tần Chấn Bân và một thôn dân cũng ở đó.
“Mẹ! Con về .” Nhìn thấy Thẩm Hồng Mai, Tần Du nhanh hơn bước chân, vội vàng thẳng đến mặt Thẩm Hồng Mai.
Khi trở về còn thể thấy đang đợi, Tần Du cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
“Xem con đứa , cứ chạy về phía , Cố Cẩn còn ở đằng kìa?” Thẩm Hồng Mai nỡ trách: “Người con gái gả chồng là quên mất , con đây bỏ rơi cả chồng, đúng là đầu thấy!”
“…… Ách……” Tần Du chút ngượng, : “Mẹ, cách đó, là cưới vợ quên . Con là con gái, gả cũng thể quên . Mẹ chỉ một, đàn ông thì……”
“Con đứa , cái gì thế? Đàn ông còn thể mấy ? Đã kết hôn , thể loại lời ! Tiểu Cố thấy sẽ vui!” Thẩm Hồng Mai vội vàng giáo dục.
Tần Du , lời , Tiểu Cố thấy mới là vui nhất.
“Mẹ Tần Du, Tần Du giỏi quá, lên báo.” Thím A Liên .
Thẩm Hồng Mai đối với cái xem thoáng, : “Này thuần túy là ăn may.”
“Bà xem, thế mà còn là ăn may, khác ăn may ?”
“ . Vận may , chúng cũng .”
Một bên thôn dân cũng phụ họa, nhiều, , ngữ khí còn vô cùng chua.
Bởi vì, đội trưởng , cứu trợ gấp đôi công điểm, Tần Du lên báo, bốn công điểm!
Tần Du một tuần, kiếm bằng họ cả tháng!
Một công điểm 2 xu, một ngày mười công điểm 2 hào, tuần , Tần Du kiếm năm đồng sáu hào, tương đương 8 cân thịt heo! Người khác cán bộ, một tuần cũng chỉ kiếm từng tiền.
Thím Xuân cũng , càng Thẩm Hồng Mai , càng cảm thấy là đang khoe khoang, : “Giỏi thật! Tần Du bây giờ thật sự tiền đồ, quả nhiên tìm một chồng bản lĩnh còn hơn bất cứ thứ gì. Không hổ một chút cũng .”
“Thím Xuân, thím cái gì thế? Còn các , bây giờ phục? Bây giờ hâm mộ? Sớm , cứu trợ, các đều ? Ai cũng sợ c.h.ế.t! Ai cũng ! Cũng xem Tần Du nhà chúng , Tần Du là đầu tiên của công xã đăng ký! Con bé xứng đáng khen thưởng như !” Tần Chấn Bân giọng sang sảng lớn tiếng .
---