Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 335: Cố Hiểu Lôi Phải Về Thôn
Cập nhật lúc: 2025-11-19 06:35:02
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại đội trưởng cùng Dì Cố tin con gái trở về, phản ứng đầu tiên là tin. Chạy về nhà thấy, trời sập.
“Con ở trong thành tham gia tuyển dụng, đột nhiên chạy về? Tuyển dụng thuận lợi?”
Cố Hiểu Lôi chột , “Cha, , con tìm việc trong thành, con về đại đội.”
“Cái gì???”
Tô Thanh Nhiễm tin Cố Hiểu Lôi một lén lút chạy về thôn, cũng lập tức gọi Cố Tiêu cùng trở về.
Về đến nhà, cha chồng hai rõ ràng khuyên giải Cố Hiểu Lôi một phen. Không hiệu quả. Hai thấy con trai con dâu trở về, vội vàng cầu xin sự giúp đỡ.
“Tiểu Tô, con về đúng lúc, con hai chúng quản con bé, lời một chút cũng , mười con bò cũng kéo nổi nó.”
“Trong thành cho nhiều cơ hội công việc như bảo nó thử, nó một cái cũng ý, cứ khăng khăng đòi chạy về.”
Tô Thanh Nhiễm cũng ngờ Cố Hiểu Lôi ngày thường vẻ ‘ngoan ngoãn’ như , đột nhiên hạ quyết tâm lớn như thế để trở về. Tuy rằng hiện tại điều kiện trong thôn so với đây hơn ít, phát triển cũng tồi. mà trong mắt thế hệ , nông thôn dù phát triển đến mức nào cũng thể so với trong thành. Trong thành chỉ lương thực hàng hóa, còn sẽ phân nhà. Công việc cũng ở trong phòng, cần xuống đất, gió thổi đến, mưa xối . Tất cả đều lấy việc thể tìm công việc trong thành vinh dự.
Cố Hiểu Lôi giải thích nửa ngày, thấy cha vẫn luôn hiểu, còn kéo chị dâu qua để công tác tư tưởng. Đầu óc nóng lên, cô thốt câu, “Công việc trong thành như , đây cha khuyên chị dâu con về thành việc? Còn để cô ở gả cho con?”
Một câu như lưỡi d.a.o sắc bén, đ.â.m lòng hai vợ chồng già khiến họ nên lời.
Thấy khí , Tô Thanh Nhiễm vội vàng bịt miệng cô .
“Cha, , con dẫn Hiểu Lôi sang nhà bên cạnh , từ từ chuyện với cô . Hai vợ chồng cha cứ bớt giận .”
Cố Hiểu Lôi trực tiếp xách hành lý của cùng sang nhà bên cạnh.
“Chị dâu, con thể ở bên chị một đêm ? Chị thấy ánh mắt cha con , y như ăn thịt con .”
Tô Thanh Nhiễm tức giận cô một cái, “Em còn sợ ? Rõ ràng cha đang giận, còn cố ý chọn lời tức.”
Cố Hiểu Lôi chột cúi đầu, “Chị dâu, thật con chỉ là bừa, kịp suy nghĩ, miệng. Con cha thương con, nhưng con giải thích nửa ngày vì trở về, họ cứ lọt tai, cho nên con mới nóng nảy.”
Tô Thanh Nhiễm thở dài, kêu Cố Tiêu đem hành lý của cô trong phòng . Cố Tiêu cố nén ánh mắt đao , yên lặng ném hành lý của Cố Hiểu Lôi thư phòng phía tây.
“Tự gây chuyện, tự tìm cách giải quyết, đừng xảy chuyện liền trốn ở đây ngủ.”
Tô Thanh Nhiễm kêu cắt dưa hấu, ý bảo đừng đổ thêm dầu lửa. Lại tùy tay mở quạt điện, kéo Cố Hiểu Lôi xuống.
“Em , em tính ? Vì tìm công việc trong thành, cứ khăng khăng đòi trở về?”
Cố Hiểu Lôi c.ắ.n một miếng dưa hấu, bình tĩnh hơn một chút.
“Chị dâu, con cứ nghĩ đến việc một ở trong thành việc, con liền thấy khó chịu. Con là thật lòng về nhà, con thích ở trong thôn. Ở trong thôn cũng thể việc tiền, lương thực. Hơn nữa chị cùng cha con ngày thường ở đại đội việc bận rộn như , con chính là trở về giúp chia sẻ một chút.”
Tô Thanh Nhiễm xong cảm thấy vui mừng, cũng cô nhất thời xúc động. Là khi nghĩ kỹ mới trở về.
Tính tính thời gian, còn hơn một năm nữa là sẽ khôi phục thi đại học. Vì thế liền thử hỏi cô, “Trước đây em vẫn luôn đại học ? Hiện tại còn ?”
Cố Hiểu Lôi gật đầu, lắc đầu. “Mới thành học cấp ba, khác Đại học Công Nông Binh thế nào, lúc chính là hâm mộ, hiện tại nghĩ nữa. Trừ phi ngày nào đó thể khôi phục thi đại học, nếu như , con vẫn sẽ thử xem, bằng con cứ ở nhà, cả.”
Tô Thanh Nhiễm nhẹ nhàng thở , thành tích học tập của Cố Hiểu Lôi tồi, chỉ cần trong thời gian bỏ bê sách vở, sang năm thi đậu đại học vẫn thành vấn đề. Nếu như , thì một năm là việc trong thành, việc ở nông thôn, kỳ thật đều cả. Nhân lúc tuổi còn nhỏ, ở nhà bầu bạn với nhà nhiều hơn cũng là .
Nghĩ kỹ xong, Tô Thanh Nhiễm liền khuyên cô thành nữa.
“Hiểu Lôi, em suy nghĩ như cũng sai, nhưng mà lời thật sự quá, cha giận nhẹ. Lát nữa chị và em cùng về, đến lúc đó em chịu thua, chuyện với cha , chúng cùng khuyên giải.”
Cố Hiểu Lôi thấy cô về phía , lập tức đồng ý. Lại đầu Cố Tiêu một cái.
“Anh, chị dâu đều đồng ý giúp em , cũng nhất định về phía em, lát nữa giúp em vài câu nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-335-co-hieu-loi-phai-ve-thon.html.]
Cố Tiêu tức giận hừ một tiếng, “Mơ , nãy lời tàn nhẫn ghê gớm lắm , giờ bắt đầu sợ hãi thế?”
Vừa nãy còn ‘châm ngòi’ vợ tại thành việc.
Suýt nữa hại mất vợ, còn giúp cô ?!
Cố Hiểu Lôi bĩu môi, mật kéo cánh tay Tô Thanh Nhiễm bắt đầu nũng.
“Chị dâu, nếu chịu giúp em , thì tối nay em chắc chắn về .
Tối nay em thể dọn sang ngủ với chị ? Đợi bố hết giận em sẽ về.”
Tô Thanh Nhiễm bất đắc dĩ , “Vậy trai em ở ?”
Cố Hiểu Lôi liếc xéo Cố Tiêu, “Kêu qua phòng bên cạnh ngủ.”
Cố Tiêu xong liền nổi đóa, “Mơ ! Đây là phòng , giường , hết.”
Nói xong, lén trộm vợ một cái.
Thấy vẻ mặt của vợ như , phỏng chừng thật sự khả năng sẽ mềm lòng mà chứa chấp Cố Hiểu Lôi.
Đành hòa hoãn ngữ khí, cho xuôi tai một chút.
“Lát nữa xem tình hình , dù châm dầu lửa là , chủ yếu vẫn là thái độ của em đoan chính.”
Thấy tổ ba đạt thành nhất trí, Tô Thanh Nhiễm liền dậy.
“Hai đứa cứ ở ngoài đợi , lát nữa chị khuyên nhủ, chờ bố nguôi giận hai đứa hãy .”
Miệng của hai em, đứa nào đứa nấy chuyện cũng dễ chọc giận khác.
Chỉ thể là cô mặt .
Khi đến nhà bên cạnh, đội trưởng đang trong sân xoạch xoạch hút t.h.u.ố.c lào, giữa hai lông mày cau đến mức thể kẹp c.h.ế.t một con ruồi.
Tô Thanh Nhiễm im lặng qua, dọn một cái ghế đẩu nhỏ xuống bên cạnh.
“Bố, con bảo bố đừng hút t.h.u.ố.c lào nữa mà? Thuốc lá Cố Tiêu mang về ?”
Đội trưởng thấy là con dâu đến, vội vàng cất tẩu t.h.u.ố.c .
“Đều ở trong phòng con cất , bố nghĩ t.h.u.ố.c lá như , tự hút thì phí, đợi khách đến thôn thì lấy đãi khách.”
Tô Thanh Nhiễm bất đắc dĩ , “Tự hút thể gọi là lãng phí chứ? Bố cứ hút , cần với con và Cố Tiêu, hai chúng con bao t.h.u.ố.c lá cho bố cả đời.”
Hốc mắt đội trưởng lập tức đỏ lên, chiến thuật bưng tách lên, cúi đầu uống nước.
“Không cần, bố gần đây đang chuẩn cai thuốc, chỉ là thỉnh thoảng hút một thôi.”
Nói xong, ông vẻ mặt áy náy cô, “Con gái, lúc bố khuyên con về thành, con oán trách bố ?”
Vân Vũ