Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 352: Bị nghi ngờ trong hội trường
Cập nhật lúc: 2025-11-19 06:35:19
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy Tô Thanh Nhiễm phản bác, Lưu xưởng trưởng quả nhiên đắc ý lên.
Một đội trưởng công xã và đại đội khác cũng đỏ mắt, đều xôn xao nghi ngờ bài báo về Hướng Dương Sơn.
Nguyên nhân là do họ cảm thấy Tô Thanh Nhiễm chẳng qua là một cô gái trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi. Không thể nào trong thời gian ngắn hai năm dẫn dắt một thôn núi nhỏ lạc hậu nhiều thành tích thực tế như .
lúc , Trần Bỉnh Văn cũng tới hội trường. Nghe thấy đều đang nghi ngờ bài báo của , lập tức nổi trận lôi đình.
“Bài đó là , lúc đó là tự đến Hướng Dương Sơn, tất cả những gì đều là tận mắt thấy, các từng đến, dựa cái gì mà kết luận nội dung là bịa đặt?”
Miệng lưỡi của phóng viên đều kém, nhưng đối mặt với nhiều như , Trần Bỉnh Văn cũng đầu nếm trải tư vị khó thể giải bày.
Ngay đó, Giáo sư Lâm và Giáo sư Chu, cùng với vài của các nhà máy khác cũng tới. Mọi xúm tình hình thực tế mà thấy ở Hướng Dương Sơn.
Thế nhưng, càng nhiều, càng khác hiểu lầm là thông đồng bao che.
“Các đều từ một nơi đến, tự nhiên là giúp nhà chuyện .”
“Nói bậy, các cái gì gọi là lời đồn chặn ở trí tuệ ?!”
Thấy tức giận đến chịu , Tô Thanh Nhiễm đành lượt trấn an, kéo .
Con một khi thành kiến, thì chỉ tin những điều tin, cho dù đó là những lời dối trá chịu sự kiểm chứng.
“Thôi, nhiều vô ích, đừng phí lời, rốt cuộc là thật giả, lãnh đạo sẽ tự phán đoán.”
Nói xong, cô lặng lẽ quanh một vòng, những cùng Lưu xưởng trưởng một chỗ nhảy nhót, những đơn thuần ôm tâm lý đến xem náo nhiệt.
Cô mở miệng : “Hướng Dương Sơn chúng ngay ở đó, chạy , các vị nếu tin, thể tự qua xem, nhất thiết ở tình huống còn rõ ràng bắt đầu công kích ?
Hơn nữa, hai vị kỹ thuật viên của tỉnh thành từng đến Hướng Dương Sơn chúng tham gia trồng d.ư.ợ.c liệu, ở đó hơn nửa tháng, là thật giả gọi họ lên hỏi một chút là ngay.
Hay là các vị cho rằng lãnh đạo sẽ chỉ dựa một bài báo mà lời một phía của chúng ?
Mọi đều là nhân vật uy tín danh dự, cảm thấy ở trường hợp như những lời qua kiểm chứng, thực sự —— mất mặt ?”
Vân Vũ
Tô Thanh Nhiễm dứt lời, những vây xem hóng chuyện lập tức yên tĩnh . Dường như cô trúng, ở trường hợp như những chuyện như thế, quả thực mất mặt.
Vừa cũng hiểu tại , chỉ vài câu châm ngòi thổi gió, bùng cháy lên.
Mà mấy An Thành do Lưu xưởng trưởng cầm đầu cũng đều lượt im lặng.
Chỉ Lưu xưởng trưởng hừ lạnh một tiếng, “Là thật giả, chờ xem.”
Bình tĩnh , trong hội trường lúc mới phát hiện, lãnh đạo tỉnh thành thấy ai? Rõ ràng thời gian họp đến .
Mọi khỏi xì xào bàn tán, “Chẳng lẽ lãnh đạo chuyện như , gọi kỹ thuật viên tỉnh thành đến chứng thực ?”
“Ai là chuyện gì, chờ một chút .”
“Rất rõ ràng là An Thành và Ninh Thành hợp , khi việc rõ ràng, chúng vẫn nên cần về phe nào, để tránh kẻ tâm lợi dụng.”
Trừ An Thành, đại biểu của các thành phố khác đều chọn thái độ trung lập, chờ đợi kết quả điều tra.
Còn ít thường xuyên liếc về phía Tô Thanh Nhiễm, dường như chút tò mò. Thấy cô một lời, chỉ bình tĩnh vẽ vẽ sổ tay của . Cũng đang gì, trông cô trầm tĩnh, giống như là chột .
Mắt thấy thời gian họp qua mười phút, đều chút yên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-352-bi-nghi-ngo-trong-hoi-truong.html.]
lúc , Chu Khai Thành xuất hiện từ sáng sớm cuối cùng cũng đến. Kế tiếp, hai vị lãnh đạo tỉnh phụ trách chủ trì hội nghị cũng tới. Lại còn mang theo hai gương mặt mới.
“Xin , một việc trì hoãn, cho nên đến muộn.”
Tiếp đó, một trong hai vị lãnh đạo lên đài giải thích.
“Sau khi hội nghị kết thúc hôm qua, chúng cũng nhanh chóng tổ chức một cuộc họp nhỏ, cảm thấy hiện tại nhiều nhà máy thực sự tồn tại ít vấn đề, những vấn đề chỉ là giới hạn về mặt kỹ thuật, mà quan trọng hơn là việc tối ưu hóa và cải tiến sản phẩm đủ.
Để đến uổng công, chúng cũng suy nghĩ nhiều biện pháp, sáng sớm hôm nay càng liên hệ với hai đồng chí đến từ Thượng Hải đang công tác gần đây, hàng hóa qua tay hai vị thể là đến từ khắp nơi cả nước, kinh nghiệm vô cùng phong phú.
Hai vị thời gian gấp, chúng hết mời họ đến đây giao lưu với một chút, cứ việc thoải mái chuyện, chờ giao lưu kết thúc, chúng sẽ tiếp tục họp.”
Lời của lãnh đạo dứt, liền vỗ tay, nhiệt liệt hoan nghênh.
Ngay đó, lãnh đạo liền giới thiệu đơn giản, mời hai vị chỗ.
“Vị là đồng chí Lưu Học Phong, Tổng giám đốc Bách hóa đại lâu Thượng Hải, vị là đồng chí Cao Thịnh Huy, Trưởng khoa Mua sắm Bách hóa đại lâu Thượng Hải ——”
Tô Thanh Nhiễm xong chữ cuối cùng, ngẩng đầu lên, lúc thấy hai cùng bước . Cô khỏi sững sờ tại chỗ.
Đại đội trưởng kích động thiếu chút nữa hô lên, “Tiểu Tô, Tiểu Tô, Trưởng khoa Cao là Trưởng khoa Cao đặt đơn hàng cho chúng ?”
Tô Thanh Nhiễm gật đầu, “Không sai, chính là .”
Mọi ở đây đến Bách hóa đại lâu Thượng Hải, phản ứng đầu tiên chính là liên tưởng đến bài báo thảo luận sáng nay. Trên đó rõ ràng, sản phẩm nghề phụ thủ công của Hướng Dương Sơn chủ yếu bán cho Bách hóa đại lâu Thượng Hải. Là thật giả, xem nhanh sẽ kết luận.
Mấy vị xưởng trưởng bên cạnh Lưu xưởng trưởng đều mừng cho ông , “Lão Lưu , ông yên tâm , của Bách hóa đại lâu Thượng Hải đều đến , lúc lát nữa trực tiếp vạch trần bộ mặt thật của Hướng Dương Sơn!”
Mấy đắc chí.
Lòng bàn tay Lưu xưởng trưởng bắt đầu đổ mồ hôi, bởi vì chỉ một ông rõ ràng, đơn hàng Hướng Dương Sơn cung cấp cho Thượng Hải đều là thật. Ông vốn định để Hướng Dương Sơn nghi ngờ mất mặt, ai ngờ Thượng Hải đến đây?
Ông hoảng loạn một chút, thầm tự cổ vũ bản . Hai vị đồng chí Thượng Hải khẳng định là nể mặt lãnh đạo lớn mới đến tham gia hội nghị giao lưu. Một hội nghị lớn như , họ thể vì một Hướng Dương Sơn cỏn con, mà khó xử ngay mặt.
Người chỉ là đến giao lưu, đến giúp Hướng Dương Sơn chuyện. Chỉ cần họ chủ động đề cập, đối phương cũng sẽ đến chuyện .
Nghĩ , Lưu xưởng trưởng vội vàng nhỏ với mấy bên cạnh: “Lãnh đạo Thượng Hải đến giao lưu, thời gian gấp gáp, chuyện Hướng Dương Sơn cần nhắc đến, lát nữa họp xong lén tìm lãnh đạo là .”
Mấy ông , đều thể tin mà ông .
“Lão Lưu, cơ hội như ông bỏ qua ?”
“ đó, với những miệng đầy lời dối như họ gì mà khách khí?”
Sắc mặt Lưu xưởng trưởng càng lúc càng khó coi, “Chúng đều là cùng một tỉnh, cần thiết ngoài chê , cho lãnh đạo cũng khó xử.”
Mấy thấy ông thập phần chắc chắn, đành đồng ý.
“Được, ông cho , tạm thời , tạm tha cho họ một , dù là lãnh đạo tự mời tới, tránh lãnh đạo mất mặt.”