Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 358: Lại là một năm Giao thừa

Cập nhật lúc: 2025-11-19 06:35:25
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mắt thấy Tiêu Đống Quốc xám xịt mà chạy trốn, Tô Cảnh Sơn lúc mới đóng cửa , vội vàng hướng tới địa chỉ tờ giấy tìm qua.

Gõ cửa mở thấy, quả nhiên nhầm địa phương.

Tô Nam Tinh mở cửa cao hứng mà nhảy lên, “Ông nội! Ông nội trở !” Nói xong, liền cao hứng mà hô lên khắp sân.

Mọi Nam Tinh kêu như , cũng đều sôi nổi từ trong phòng chạy .

“Ba, thật là ba! Ba trở !”

Tô Cảnh Sơn vốn dĩ còn vì chuyện Tiêu Đống Quốc mà bực bội khó tả. Giờ phút thấy nhà, đám mây mù nghẹn trong lòng tức khắc tan thành mây khói.

Ông vui vẻ bế Nam Tinh lên, : “Thằng nhóc lớn thêm ít, ông nội đều sắp ôm nổi! Ông thông gia, bà thông gia, hai cũng ở đây ! , Tiểu Cố, Nhiễm Nhiễm, căn nhà nhớ đây của Giáo sư Phùng ? Sao các con dọn đến đây?”

Tô Thanh Nhiễm thấy bên ngoài tuyết bắt đầu rơi, trực tiếp kéo tay cha phòng.

“Ba, cơm Tất Niên đều chuẩn xong , chỉ chờ ba về, chúng ăn .”

Tô Cảnh Sơn cao hứng gật đầu, nhà thấy, đồ ăn quả nhiên dọn lên bàn. Cố Tiêu vội vàng thêm một cái ghế và một bộ chén đũa.

Đại đội trưởng và Thím Cố cũng ở một bên khuyên Tô Cảnh Sơn nhanh ăn chút đồ nóng lót bụng.

“Tô giáo sư đường xa vội vã trở về chắc mệt lắm , mau tranh thủ uống chén canh nóng ấm áp.”

“Lại nếm thử thịt dê , là Cố Tiêu hôm nay đặc biệt kiếm về, tươi mới lắm.”

Tô Cảnh Sơn nhận lấy canh, uống một ngụm xuống bụng, thể vốn đông lạnh chút cứng đờ dần dần ấm .

“Ngon lắm, thông gia, hai cũng nhanh tranh thủ ăn .”

Mọi sôi nổi chỗ, hẹn mà cùng nhắm nồi thịt dê nhúng lẩu.

Bên ngoài tuyết càng lúc càng rơi lớn, mặt đất nhanh tích tụ một lớp trắng xóa. Than hồng trong nồi đồng bừng cháy, tí tách tí tách, nước dùng trong nồi ngừng sôi sùng sục.

Thưởng thức xong, sôi nổi khen ngợi thịt dê Cố Tiêu mua ngon.

Tô Cảnh Sơn thấy thế liền : “Bên Tây Bắc cũng nhiều dê bò, khi về, lãnh đạo cho ít đồ mang về, lát nữa bảo Chấn Hoa về nhà lấy một ít sang đây, để dành từ từ ăn.”

Đại đội trưởng và Thím Cố ngượng ngùng từ chối, “Xa xôi từ Tây Bắc mang về, các ông bà cứ để mà ăn, lát nữa bảo Nhiễm Nhiễm họ qua là , hai chúng đang định ngày mai về quê , để Nhiễm Nhiễm hai đứa nó ở thành phố ở thêm mấy ngày bồi cùng các ông bà.”

Lâm Ngọc Trân đề nghị, “Theo thấy, cũng đừng mang tới mang gì, đều thích ăn lẩu, là ngày mai ở nhà chúng tụ họp một bữa, ngoài thêm nhiều sủi cảo.”

Tô Cảnh Sơn gật đầu xưng là, “ , cứ như , ngày mai qua nhà chúng náo nhiệt một chút, bên ngoài còn đang rơi tuyết, cần vội vã về .”

Thịnh tình thể chối từ, Đại đội trưởng và Thím Cố liền sảng khoái đồng ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-358-lai-la-mot-nam-giao-thua.html.]

Ăn một hồi, đều trở nên ấm áp hòa thuận. Lúc mới đến nguồn gốc việc mua nhà Giáo sư Phùng, tiện thể nhắc đến việc con trai con dâu ông trở về.

Tô Cảnh Sơn xong đầy mặt thở dài, “Rời cũng , hai vợ chồng già họ Vân Thành, cũng coi như thể an hưởng tuổi già, rốt cuộc thể an tâm sinh sống. Ngày khác Nhiễm Nhiễm đưa địa chỉ cho , cũng phong thư qua, cho ông trở về.”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu đáp ứng, hỏi cha về an bài.

“Ba trở về hẳn là sẽ nữa chứ?”

Tô Cảnh Sơn gật đầu, “Tạm thời nữa, nhiệm vụ của bên Tây Bắc thành. Sau khi Viện trưởng Tào xảy chuyện, vị trí của liền bỏ trống, lãnh đạo hy vọng thể qua đó đảm nhiệm.”

Từ giáo sư thăng lên viện trưởng, đây là lên chức. Mọi sôi nổi chúc mừng ông.

Tô Cảnh Sơn một tia bất đắc dĩ, “Ban đầu cũng giống Giáo sư Phùng, chuyện gì đều hỏi đến, an tâm ở nhà, chăm sóc cho các con là . Bất quá nếu tổ chức kiên trì qua, nhân lúc cái già còn thể việc, còn già cả mắt mờ , phát huy hết sức một phen.”

Trò chuyện xong về công việc , mấy ăn thương nghị chuyện Hưng Thành.

Tính từ khi Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu kết hôn đầu năm, tính toán đấy gần một năm. Một năm nay, bên Hưng Thành ít gọi điện thoại đến, hỏi Tô Cảnh Sơn khi nào thể về. Họ mong ngóng cả nhà tề tề chỉnh chỉnh mà qua, để bên đó đám cưới cho hai đứa nhỏ. Cũng để ông bà ngoại thể uống rượu mừng của hai .

Tô Cảnh Sơn áy náy, “Người già tuổi lớn như , con cái còn luôn khiến họ nhọc lòng, để họ chờ lâu như , thật sự nên, cho nên nghĩ chúng thu dọn đồ đạc qua đó ngay trong hai ngày tới.”

Mấy sôi nổi gật đầu đáp ứng, đích xác sớm nên qua. Hiện tại kịp lúc ăn Tết, khó đều tương đối rảnh rỗi, lúc qua đó đoàn tụ một chút.

Đại đội trưởng và Thím Cố tuy rằng , nhưng cũng từ tận đáy lòng mà mừng cho họ.

“Các con yên tâm qua đó, đến lúc đó trong nhà tình huống gì, cứ gọi điện thoại cho chúng , chuyện gì chúng lên thành phố một chuyến cũng tiện.”

Cố Hiểu Lôi thương nghị chuyện Hưng Thành, đầy mặt hâm mộ. Lớn như , cô từng khỏi Ninh Thành, cũng từng xe lửa. Mỗi bạn học về trải nghiệm nơi khác, cô đều vô cùng hâm mộ. Hưng Thành gần Thượng Hải, bên đó đều phồn hoa, càng khiến cô tràn đầy mong ước.

Lâm Ngọc Trân thấy cô ngẩn , nhịn đề nghị, “Hay là để Hiểu Lôi cũng theo chúng chơi mấy ngày? Dù hiện tại là Tết Âm Lịch, đại đội cũng nhiều việc.”

Cố Hiểu Lôi kích động ôm chầm Lâm Ngọc Trân, “Dì Lâm, các dì thật sự dẫn con ạ? Tốt quá!”

Thím Cố vội vàng kéo cô , “Nhà các con đủ , dẫn theo cô cũng tiện, đừng đến lúc đó thêm phiền.” Kỳ thật bà cũng cảm thấy Hiểu Lôi sẽ loạn, chỉ là cảm thấy nhà thông gia thăm . Dẫn theo cháu ngoại rể còn tính hợp tình hợp lý, dẫn theo em gái của cháu ngoại rể thì tính ? Chỉ sợ đến Hưng Thành, chê .

Tô Thanh Nhiễm kéo tay chồng, khuyên nhủ: “Mẹ, cứ để Hiểu Lôi theo cùng thôi? Chúng nhiều, cũng kém cô một , con cùng Cố Tiêu sẽ trông chừng cô .”

Mấy còn cũng sôi nổi khuyên bảo, “Người lớn tuổi cũng thích náo nhiệt, sẽ để ý , cứ để Hiểu Lôi theo cùng thôi.”

Thấy đều như , Đại đội trưởng và Thím Cố liền đồng ý.

Vân Vũ

“Cũng , Hiểu Lôi đứa nhỏ từng xa nhà, cứ ở mãi trong nhà cũng chuyện , ngoài nhiều thêm kiến thức cũng .”

Nói xong, đầu dặn dò Cố Hiểu Lôi, “Đi nơi khác nhưng đừng chạy loạn, cũng đừng phiền thích bên đó, miệng ngọt, tay chân nhanh nhẹn.”

Cố Hiểu Lôi đang sự hưng phấn to lớn vây quanh, liên tục gật đầu đáp ứng, “Yên tâm , con trẻ con ba tuổi.”

Loading...