Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 362: Liếm liếm môi là có thể tự mình đầu độc c·hết

Cập nhật lúc: 2025-11-19 08:56:59
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay là ngày đại hỷ, đều lãng phí tâm trạng gia đình ông Nhị nữa.

Chờ bọn họ , tự nhiên chuyển đề tài sang nhân vật chính hôm nay.

Ông bà hiện tại cũng nghĩ thoáng , con cháu đều phúc của con cháu, thể sống ngày nào ngày đó.

Hai cụ sớm ôm bất cứ hy vọng nào đối với gia đình ông Nhị, cho nên cũng sẽ thất vọng.

Giờ khắc , thể uống rượu mừng của cháu ngoại và cháu rể thương yêu nhất, chính là vui mừng nhất.

“Hôm nay uống rượu mừng của Nhiễm Nhiễm, tiếp theo sẽ đến lượt Hướng Đông, tiếp theo còn Hướng Nam và Tiểu Mai, hai cái xương cốt già của chúng còn thể thấy ngày đó .

Hai chúng hiện tại tâm nguyện lớn nhất, chính là hy vọng thấy các cháu đều kết hôn lập gia đình, sinh con đẻ cái.”

Lâm Hướng Đông bảo đảm, “Ông bà yên tâm , chờ cháu xin nghỉ về, chúng cháu sẽ tiệc, đến lúc đó chúng cháu một trận thật náo nhiệt.

Còn về chắt trai, nhà chúng hiện tại Nam Tinh ? Về con cháu sẽ càng ngày càng nhiều, trong nhà càng ngày càng náo nhiệt.”

Lâm Hướng Nam tự tin như .

Hiện tại ngay cả đối tượng còn , nào dám bảo đảm khi nào kết hôn?

Chữ bát còn nét nào, càng cần đề sinh con!

“Ông bà, cháu hiện tại chỉ nghĩ cố gắng lái xe, kiếm nhiều tiền hiếu thuận hai cụ, cho hai cụ lúc tuổi già hưởng phúc, nhiệm vụ kết hôn sinh con cứ giao cho cả.”

Lâm Tiểu Mai cũng ngượng ngùng xua tay, “Mọi cũng đừng cháu, cháu còn nhỏ, thế nào cũng chờ hai lập gia đình xong mới tính đến cháu.”

Thấy tiệc hỷ sắp biến thành đại hội giục cưới giục sinh, Lâm Ngọc Trân vội vàng giúp đỡ cắt ngang, “Cha, , nhiệm vụ quan trọng nhất của hai cụ hiện tại là bận tâm bọn chúng khi nào kết hôn khi nào sinh con, mà là bảo trọng thể của thật , sống lâu trăm tuổi, nhất định sẽ thấy ngày đó.”

Nói xong, cô liền lặng lẽ đưa mắt hiệu cho Nam Tinh bên cạnh.

Vân Vũ

Tô Nam Tinh vội vàng bưng lên nước trái cây, lăng xăng chạy đến mặt hai giả vờ kính rượu, “Ông cố, bà cố, hai cụ nhất định ăn cơm thật ngon, sống lâu trăm tuổi nha.”

Hai cụ già ha hả đáp ứng.

Trên đường ăn xong về nhà, bà cố lặng lẽ kéo Lâm Ngọc Trân, hỏi thăm tình hình bên nhà cũ họ Tô.

“Chuyện Cảnh Sơn và các cháu gọi về , thông báo cho nhà cũ họ Tô ?”

Lâm Ngọc Trân lắc đầu, “Không , khi xảy chuyện, bên đó liền lập tức đăng báo đoạn tuyệt quan hệ, Cảnh Sơn miệng lý giải, trong lòng khẳng định cũng sẽ thoải mái, mấy năm nay đều nhắc tới bọn họ.”

Bà cố gật đầu, bất đắc dĩ thở dài.

“Vẫn là nên một tiếng, lúc mặc kệ thế nào, chuyện cũng qua , cha Cảnh Sơn tuổi tác cũng tương đương với chúng , vạn nhất xảy chuyện gì mà bỏ lỡ, chỉ sợ Cảnh Sơn về nhớ sẽ hối hận.”

Người già vẫn là chú trọng dĩ hòa vi quý.

Lâm Ngọc Trân bản cô thì , về cơ hội tiếp xúc vốn dĩ cũng nhiều.

Chỉ là chồng ôm cái khúc mắc hao tổn cả đời.

Mặc kệ kết quả , nhưng ít thẹn với lòng.

“Vậy , chờ trở về tìm cơ hội hỏi ý Cảnh Sơn, xem ý thế nào, nếu , cũng sẽ ngăn cản.”

Tới buổi tối, trở nhà khách, Lâm Ngọc Trân quả nhiên hỏi ý chồng.

“Mấy năm nay, chúng vẫn luôn liên hệ gì với bên Ngô Thành, hiện tại nếu đến đây, tiện thể tìm cơ hội về thăm ? Dù cũng gần.

Hoặc là, gọi điện thoại một tiếng chuyện trở về?”

Tô Cảnh Sơn do dự một chút.

Từ nhỏ đến lớn, sớm quen với sự bất công và xa cách của cha .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-362-liem-liem-moi-la-co-the-tu-minh-dau-doc-chet.html.]

lúc mới nhà chủ động đoạn tuyệt quan hệ với , cảm giác vẫn như đán·h một đòn cảnh cáo.

Tình huống lúc , vì cầu tự bảo vệ như thể lý giải.

Anh oán, chỉ là mỗi khi nhớ tới vẫn sẽ cảm thấy lạnh lòng.

Muốn coi như phát sinh, hình như cũng .

Bất quá nếu trở về, bên sớm muộn gì cũng sẽ , gọi điện thoại một tiếng cũng coi như là tròn bổn phận con trai.

“Được, mai gọi điện thoại qua đó một tiếng .”

Hai vợ chồng già ở bên thương nghị chuyện gọi điện thoại, bên mấy trẻ tuổi tụ một chỗ nhiệt liệt thảo luận kế hoạch Thượng Hải chơi ngày mai.

Ngày mai, Lâm Hướng Nam và Lâm Tiểu Mai liền chính thức , lái xe Thượng Hải.

Ban ngày rõ, ngày mai sẽ theo xe cùng , chờ đến tối thì theo xe cùng trở về.

Dương Thu Anh và Cố Hiểu Lôi cũng từng qua Thượng Hải, đối với ngoài đặc biệt chờ mong.

Ngày hôm , đoàn sáng sớm liền xuất phát.

Tuy Lâm Ngọc Trân và Tô Cảnh Sơn , nhưng nhân của bọn họ cũng chiếm gần nửa thùng xe.

Dọc theo đường , ríu rít trò chuyện vui vẻ.

Cố Hiểu Lôi theo Lâm Tiểu Mai ở hàng đầu tiên, thấy Lâm Hướng Nam lái xe thật sự vững vàng.

Nhịn đầu cảm khái với Cố Tiêu, “Anh, Hướng Nam lái xe kỹ thuật thật , một chút cũng xóc, khi nào thể lái máy kéo đạt đến trình độ ?”

Cố Tiêu, “.......”

Nói cứ như máy kéo quá xóc là vì kỹ thuật lái xe của bằng.

“Chờ em tích cóp tiền mua chiếc ô tô về, thể lái đạt đến trình độ .”

Cố Hiểu Lôi vẻ mặt tin, “Anh cũng sẽ lái ô tô? Khoác lác .”

Cố Tiêu vươn tay gõ một cái lên đầu cô, “Ngồi trở , cho nghiêm chỉnh.”

Tô Thanh Nhiễm đối với chuyện hai em cãi quen, chỉ ở một bên tủm tỉm mà xem.

Lâm Tiểu Mai cảm thấy vô cùng mới mẻ, thấy cảnh nhịn : “Hai em các em tình cảm thật .”

Cố Hiểu Lôi vội vàng kêu khổ, “Đánh đổ , con ngày thường châm chọc khác thể khiến nghẹn đến c·hết khiếp, l.i.ế.m liếm môi là thể tự đầu độc c·hết.

Vẫn là Hướng Nam như hơn, chỗ nào cũng nhường chị Tiểu Mai.”

Cố Tiêu lời gì để , đem ánh mắt cầu cứu hướng về Tô Thanh Nhiễm.

“Vợ, em quản cô bé , khỏi cửa liền đắc ý vênh váo, mặt cả xe bôi trai ruột.”

Cố Hiểu Lôi vội vàng kháng nghị, “Chị dâu, chị thiên vị .”

Lâm Hướng Nam xuyên qua kính chiếu hậu thấy cảnh , cũng nhịn bật .

“Hiểu Lôi, em đừng sợ, ở Hưng Thành Hướng Nam chống lưng cho em.”

Cố Tiêu, “......”

 

 

 

 

Loading...