Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 366: Đều là cao thủ âm dương quái khí
Cập nhật lúc: 2025-11-19 08:57:03
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Thanh Nhiễm dẫm lên câu cuối cùng của bà nội mà bước phòng.
Nhìn thấy trong phòng nhiều như , vẻ mặt kinh ngạc, “Ông, bà, hóa hai thật sự ở đây ạ?
Trên đường cha với con hai ở đây, con còn tin, con ông bà cả đời đều là hiểu lễ nghĩa nhất, thể điện thoại cũng gọi một cuộc, trực tiếp liền chạy tới, còn chạy đến nông thôn chúng con đến?
Không ngờ là thật!
Hai cũng , một tuổi còn lăn lộn như , sớm thì nên gọi điện thoại bảo chúng con qua đó mới .”
Bà nội ngờ, chân mới oán giận với con trai con dâu hai câu, cháu gái liền dẫn cháu rể trực tiếp .
Nhất thời hổ.
Nghe xong lời cháu gái , càng là chút khó xuống đài.
“Các con cũng gõ cửa?”
“Đây là nhà của con, cửa của con.”
“...... Vừa chỉ là thuận miệng thôi, đúng , Chấn Hoa cùng Ái Linh ? Sao dẫn theo con cái cùng đến?”
Tô Thanh Nhiễm hì hì : “Bà, chị con cũng tin hai sẽ mời mà đến, con cháu xe cả ngày mệt mỏi rã rời, liền về nhà .
“Hai xem cần con hiện tại gọi điện thoại bảo ba họ lên bái kiến ông bà ?”
Hai vị lão nhân lời của cô tức đến nhẹ.
Đều là cao thủ âm dương quái khí, sẽ hiểu ý tứ bên trong.
Đây là đang châm chọc bọn họ bày cái thói trưởng bối.
“Con nha đầu , mấy năm gặp học cái giọng lanh lảnh như ? Ai dạy con chuyện với trưởng bối như thế?”
Tô Thanh Nhiễm vẫn là vẻ mặt hì hì , cũng giận.
“Bà, mấy năm gặp bà vẫn là bất công như !
Con nhớ rõ họ từ nhỏ ba hoa, cả ngày cái dáng vẻ đắn, bà còn khen thông minh lanh lợi !
Đến lượt con thì, biến thành năng ngọt xớt (lanh lảnh) thế ?!”
Bà nội cô chọc tức đến kêu lên một tiếng, “Nó là con trai, con là con gái, con thể so với nó ?
Con trai xảo quyệt một chút ngoài thể dùng , con gái giữ quy củ, con như là sẽ nhà chồng chê.”
Tô Thanh Nhiễm đầu về phía Cố Tiêu, “ nhà còn chê ?”
Cố Tiêu cong môi, “Em ở nhà chúng chính là bảo bối cục cưng, yêu thương còn kịp, thể chê?”
Tô Thanh Nhiễm hai tay một quán, : “Bà kìa, cha chồng và chồng con đều yêu thương con đó.
Con , từ nhỏ đến lớn hai trọng nam khinh nữ, thích con.
Bất quá , cho dù hai thích con, căn nhà con vẫn sẽ tiếp tục cho hai ở, ai bảo hai đều là của con .”
Hai vợ chồng già cô chọc tức đến lồng n.g.ự.c lên xuống phập phồng.
“Cái phòng gạch mới của các con cũng cho chúng ở, đem chúng an bài đến đây, cái phòng trát đất con còn hổ nhắc tới?”
Vân Vũ
Tô Thanh Nhiễm vẻ mặt kinh ngạc, “Hóa ông bà ở phòng tân hôn của vợ chồng con? Vậy lúc mới đến với cha chồng con?
Là sợ trong thôn , lưng nghị luận chọc gáy hai ?”
Lời dứt, ông nội đập mạnh xuống bàn.
“Thôi , gặp mặt liền cãi , đều bớt tranh cãi .”
Tiểu thúc cũng vội vàng ở bên cạnh hòa giải.
“ đó, Nhiễm Nhiễm, tính tình con hiện tại thật là , bà con thể , bớt tranh cãi .”
Nói xong, ngẩng đầu về phía Cố Tiêu đang .
“Đây là thằng nhóc con kết hôn đó ? Sao chào hỏi lớn?”
Tô Thanh Nhiễm cong môi, “Bà nội cửa liền cho con một bài học, quên giới thiệu, đây là chồng con Cố Tiêu.”
Nói xong, kéo một cái, “Cố Tiêu, mau chào hỏi, nhà họ Tô chúng là lễ nghĩa nhất, đầu gặp mặt chào hỏi là bao lì xì để lấy đó.”
Cố Tiêu nhạt cúi chào bốn , “Ông nội, bà nội, tiểu thúc, tiểu thím, các khỏe.”
Chào hỏi xong, liền thẳng tắp chằm chằm bốn , tựa hồ đang chờ bao lì xì.
Không khí nhất thời đông cứng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-366-deu-la-cao-thu-am-duong-quai-khi.html.]
Tô Thanh Nhiễm ho nhẹ một tiếng nhắc nhở, “Ông, bà, tiểu thúc, tiểu thím, các cứ lấy lệ một chút , cần cho quá nhiều!”
Bốn sững sờ một chút, đành móc tiền mặt từ trong túi .
Còn kịp rút , Tô Thanh Nhiễm trực tiếp một bước nhanh lên phía , giúp đỡ lấy tiền.
Đưa hết cho Cố Tiêu, “Đều là tấm lòng của trưởng bối, đừng ngại mà nhận lấy.”
Cố Tiêu cất túi, “Cảm ơn ông bà, cảm ơn tiểu thúc cùng tiểu thím!”
Bốn , “......”
Vốn dĩ chỉ tính cho một tờ, , lấy hết!
Tô Cảnh Sơn cùng Lâm Ngọc Trân vốn dĩ như lâm đại địch, thấy con gái thao tác một phen xong, cũng đều cố nhịn .
Tiền túi, lấy về là thể.
Vừa mặt cháu rể cái ngoài , mất ít mặt.
Ông nội cố gắng vãn hồi chút thể diện.
“Không cần cảm ơn, cho con thì con cứ cầm, bất quá trưởng bối, vẫn là các con vài câu.”
Tô Thanh Nhiễm ngắt lời, “Ôi chao, ông nội, ông đừng .
Lúc kết hôn hai tới, những gì nên cha con đều qua , qua lâu như liền thích hợp.
Nói nữa, hai thường con gái gả chồng như bát nước đổ , chạy đến nhà trai lập quy củ cho cháu rể nhà , ngoài sẽ chê nhà họ Tô chúng lắm chuyện.”
Cố Tiêu cúi đầu, cố nén để tiếng.
Tô Cảnh Sơn cùng Lâm Ngọc Trân cũng đều mặt .
Ba cảm thấy đều thành vật trang trí, một Nhiễm Nhiễm, là thể đối phó bọn họ bốn .
Căn bản chen lời nào.
Hai vợ chồng già cũng phát hiện vấn đề , cháu gái trở thành cái tính cách thịt đao (như lưỡi d.a.o sắc) hiện tại.
Cãi tiếp cũng chiếm tiện nghi, ngược chê .
“Thôi, các con trẻ tuổi thích , chúng già thì , đỡ nhiều còn các con chán ghét, kỳ thật đều là vì các con .”
Tô Thanh Nhiễm , “Cũng may ông bà khai sáng nghĩ thông suốt, tuổi lớn chính là tâm khoan một chút, bớt lo chuyện khác.
Vậy , hôm nay liền ủy khuất các trưởng bối ở tạm căn phòng rách nát của con một đêm nữa, chờ ngày mai là thể thành.
, tiểu thím, thím mau nấu cơm , đừng để ông bà đói.
Không cần nấu cơm cho chúng con, mấy đứa con xe cả ngày cũng khẩu vị gì, về ăn cơm khô lương đối phó một chút là .”
Nói xong, Tô Thanh Nhiễm liền dẫn cha rời .
Hôm nay thật là mệt, tiếp tục cùng bọn họ quanh co ở đây.
Ông bà nội thấy bọn họ mấy đến liền , chút thoải mái.
“Ta còn xong, hai đứa về , bảo lão đại cùng con dâu lão đại ở .”
Tô Thanh Nhiễm vốn dĩ tới cửa, thấy cha giữ .
Dứt khoát cũng , trực tiếp tìm cái ghế dài xuống.
“Vừa tiểu thúc về bồi thường cho nhà chúng con, là hiện tại liền thương nghị chuyện ? Vậy con cùng Cố Tiêu cũng ở một chút.”
“...... Các con , đều hết !”
Hai vị lão nhân tức đến mặt mày xanh mét.
Tô Cảnh Sơn kéo Lâm Ngọc Trân dậy, “Vậy , thời gian còn sớm, các ăn cơm xong sớm chút nghỉ ngơi, chuyện gì ngày mai thành !”
Tô Thanh Nhiễm tới cửa, tiếng loảng xoảng loảng xoảng quăng đồ vật từ phòng bếp truyền .
Thò đầu hướng về bên trong hô một câu, “Tiểu thím, chúng con về đây, thím nấu cơm cẩn thận một chút, đừng hỏng đồ của con, đều là tiền mua đó.”
Ra cửa, tiếng cằn nhằn hùng hổ từ phòng bếp truyền .
Cùng với tiếng an ủi của tiểu thúc, “Đừng nữa, để bọn thanh niên trí thức bên cạnh thấy sẽ chế giễu đó.”