Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 380: Nhà kiểu Tây

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:07:02
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phải là khuyết điểm duy nhất, căn nhà lúc dọn trở nên lộn xộn, trong phòng chất đống ít rác rưởi vô dụng, đồ đạc hữu dụng thì còn một món nào.

Tuy nhiên, hai bận tâm, dù khi dọn đều thu dọn kỹ lưỡng. Không đồ đạc thì tự sắm sửa dần là .

Hai xem lòng, điều duy nhất còn lo lắng chính là tiền thuê nhà.

Vừa định xuống lầu tìm lão thương lượng giá cả, phát hiện chớp mắt ông thấy .

Tìm một vòng, mới phát hiện ông đang ngủ chiếc ghế bập bênh gốc cây long não.

Hai chờ một lúc, ông mới chậm rãi kéo chiếc mũ che mặt xuống, mở mắt qua.

“Xem xong ?”

“Vâng, xem xong .”

“Còn lòng chứ?”

Vân Vũ

“Vừa lòng, chỉ tiền thuê nhà một tháng là bao nhiêu ạ?”

Lão trả lời trực tiếp, ngược hỏi: “Nghe các cô chú ba ? Còn một là tiểu mao đầu (thằng nhóc con) chứ?”

Tô Thanh Nhiễm giải thích: “Không , còn một cô em gái, cô đang học đại học. Ngày thường chúng hai ở trọ trong trường, thỉnh thoảng rảnh rỗi mới về đây ở một chút. Chỉ chồng ở đây thường xuyên.”

Lão gật gật đầu, lẩm bẩm: “Vậy thì còn , tuổi già, sợ ồn ào, cô bé mà ầm ĩ lên thì phiền c.h.ế.t.”

Rồi : “Nghe các cô chú từ nông thôn lên? Lại là sinh viên, thể trả bao nhiêu tiền thuê? giá thị trường bên ngoài.”

Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu , cũng mắt choáng váng.

Họ đây cũng chỉ hỏi giá những căn phòng đơn trong ngõ hẻm, từng hỏi giá nhà kiểu Tây. Người duy nhất lẽ hiểu chuyện .

Bây giờ ba hiểu giá thị trường ở thương lượng giá, chỉ thể mắt to trừng mắt nhỏ.

Không khí đọng một khoảnh khắc, lão Cố Tiêu mở miệng, “Biết nấu cơm ?”

“Không .”

Lão ghét bỏ mà bĩu môi, “Đàn ông nấu cơm? Vậy theo lên Thượng Hải gì?”

Cố Tiêu, “......”

Tô Thanh Nhiễm cố nén .

Lão hỏi, “Biết chợ ? Đồ ăn thì tổng nhận chứ?”

“Biết.”

“Quét tước vệ sinh?”

“Cũng .”

“Ngày thường lười ngoài, lười quét tước. Anh phụ trách chợ về, quét tước vệ sinh. Mỗi ngày gà thịt cá trứng một món, rau dưa hai ba loại, coi như là đổi (trừ) tiền thuê nhà. Nếu đồng ý, các cô chú cứ thử ở một tháng.”

Cố Tiêu, “......”

Không tiền thuê ? Sao đột nhiên biến thành tuyển bảo mẫu, may mà nấu cơm.

Hai nghiêm túc suy nghĩ một chút, đều cảm thấy hành vi lão dùng việc chợ và quét tước vệ sinh để đổi tiền thuê thật sự hiếm lạ cổ quái.

Tuy nhiên, đối với họ mà thì hại.

Cứ theo cái vẻ lộn xộn như ổ heo trong nhà hiện tại mà ông vẫn thể đạm nhiên tiếp tục ở, chứng tỏ yêu cầu về việc quét dọn vệ sinh của ông cũng cao.

Còn về việc chợ, thì càng đơn giản, bọn họ vốn là cái nghề . Thậm chí phần lớn còn cần tốn tiền để mua.

Vì thế, hai thương lượng một chút, liền sảng khoái đồng ý.

cũng là thử ở một tháng, nếu thật sự hợp, đến lúc đó tìm phòng khác là .

Thương lượng xong, hai liền rời .

Trở Ninh Thành, hai tạm thời còn dám sự thật với nhà, sợ họ lo lắng lừa. Chỉ tiên thuê một căn nhà đơn tầng, nơi đó lộn xộn, hai quyết định dọn qua dọn dẹp .

Chờ mua đồ đạc đơn giản và giường về, mới cho Hiểu Lôi theo qua. Trước đó, vẫn để Hiểu Lôi ở Ninh Thành với Tiểu Mai.

Người nhà thấy hai ấp úng, chỉ nghĩ là môi trường sống tệ, khỏi đau lòng. Đại Cữu và Mợ Cả còn chủ động đề nghị giúp thu xếp.

Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu chịu: “Ban ngày còn , hai chúng cháu qua là , chờ cơ hội sẽ dẫn qua xem, chỗ đó rộng mở, tệ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-380-nha-kieu-tay.html.]

Đại Cữu và Mợ Cả đành đồng ý: “Vậy thì , gì cần cứ mở lời. Hiểu Lôi ở đây hai đứa cứ yên tâm.”

Ba tới Thượng Hải, Đại Cữu, Mợ Cả cùng A Công (ông nội), A Bà (bà nội) đều vui vẻ. Sau ở gần, thường xuyên thể về thăm. Nên dù hai bây giờ rời cũng cảm thấy buồn bực.

 

Hai xách theo bao lớn bao nhỏ hành lý đến Thượng Hải, ăn vội bữa trưa bên ngoài, liền chạy đến nhà kiểu Tây.

Khi , lão gia t.ử vẫn ghế trong sân, đang giơ kính lúp sách.

Nghe hai đến dọn dẹp vệ sinh , liền dời chiếc ghế trong viện. Sợ lát nữa sẽ dính bụi.

Tô Thanh Nhiễm bất đắc dĩ , theo Cố Tiêu lên lầu hai.

Dự định bước đầu tiên là dọn hết đồ linh tinh và rác rưởi trong phòng ngoài.

Nói , hai riêng một bộ quần áo cũ, dùng báo chí gấp mũ đội lên đầu.

Toàn bộ rác rưởi tạp vật trong phòng đóng gói bao tải lớn, do Cố Tiêu xách xuống để tạm ở góc tường lầu một.

Dọn xong rác lớn, còn là quét bụi bặ), chỉ sàn nhà, mà còn tường. Quét xong bụi, còn lau sàn, lau cửa sổ.

Tuy nhiên, trong phòng đều là sàn gỗ, cửa sổ cũng là kính, xử lý lên đích xác dễ hơn nhiều so với nền xi măng trong nhà đây.

Làm đến một nửa, Cố Tiêu bảo cô dừng .

“Cô nghỉ , phần còn từ từ .”

Tô Thanh Nhiễm ngoài cửa sổ, trời hoàng hôn.

“Vậy , xuống tìm lão gia t.ử mượn bếp, giải quyết bữa cơm chiều .”

Nhà kiểu Tây chỉ một gian bếp, ở lầu một. Lần chuyện, lão gia t.ử thể dùng chung.

Tuy nhiên, xuống Tô Thanh Nhiễm vẫn chủ động chào hỏi ông: “Gia thúc , cháu dùng bếp chút cơm chiều, ngài ăn cùng ?”

Lão gia t.ử dời mắt khỏi sách, vẫy vẫy tay với cô: “ đói, các cô chú cần bận tâm , dùng bếp xong nhớ dọn dẹp sạch sẽ.”

Nói xong, ông ngẩng đầu thoáng qua vị trí lầu hai. Dường như chút ngoài ý , hai việc quả là nhanh tay nhanh chân. Mới đến một buổi chiều, kính cửa sổ lầu hai rực rỡ hẳn lên, ở góc tường chất đống nhiều rác rưởi như .

Tô Thanh Nhiễm gật gật đầu, xách theo nồi niêu xoong chảo mang từ Ninh Thành và Hưng Thành đến, cùng với gia vị, đồ ăn, thịt thà các loại phòng bếp.

Phòng bếp lớn, đồ đạc ít.

Tô Thanh Nhiễm dọn một góc , chuyên môn để đồ của mang đến.

Thời gian còn sớm, hầm canh là kịp , cô chỉ định đơn giản hâm nóng hai món ăn. Tuy nhiên, vất vả cả ngày, hai đều mệt c.h.ế.t, khẩu phần ăn thể ít.

Tô Thanh Nhiễm tính toán dùng nồi nhỏ nấu cơm, lấy món thịt kho tàu mang từ Hưng Thành , chuẩn lát nữa hâm nóng một chút. Lại còn món trứng sủi cảo Mợ Cả riêng cho cô khi , chuẩn xào thêm chút rau xanh.

Đang bận rộn, giọng lão gia t.ử đột nhiên vang lên lưng cô: “bình gas sẽ dùng chứ?”

Tô Thanh Nhiễm giật , khi lấy tinh thần gật đầu: “Sẽ dùng ạ.”

Đời , cuối thập niên 80, nhà nhà ở Ninh Thành đều bắt đầu dùng bình gas.

Lão gia t.ử dường như vẫn còn chút tin, cứ ở cửa xem cô thế nào.

Tô Thanh Nhiễm bất đắc dĩ, nhanh nhẹn vặn bếp gas lên lửa, thành thạo nấu cơm.

Quay đầu : “Cụ ơi, thật sự cụ dùng bữa chung một chút ạ?”

Lão gia t.ử mở to hai mắt, vẻ mặt thể tin.

Cái bếp gas năm đó ông bỏ hai thỏi vàng mới lắp đặt, nhiều căn nhà kiểu Tây bây giờ vẫn còn đang dùng lò than, dùng càng hiếm.

Không ngờ cô bé mới từ nông thôn đến , mà cũng dùng?

“Không ăn, còn đói.”

 

 

 

 

 

Loading...