Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 381: Nhìn không giống như là từ nông thôn đến

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:07:03
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Thanh Nhiễm hỏi hai , coi như tỏ đủ thiện chí.

Thấy lão gia t.ử chịu ăn, cô hỏi thêm nữa.

Cô tính toán từ ngày mai bắt đầu, mỗi ngày buổi sáng sẽ đặt phần thịt và thức ăn của ông ở nhà bếp, khi nào ông ăn thì tự .

Thấy mùi cơm thơm lừng tỏa , Tô Thanh Nhiễm nhanh chóng hâm nóng món thịt kho tàu, xào món rau xanh trứng sủi cảo.

Thức ăn hâm xong, cơm còn chín, cô nấu thêm non nửa nồi canh trứng tôm khô rong biển.

Phần thức ăn nhỏ, hai dùng hẳn là đủ.

Nấu xong canh, Cố Tiêu mùi thơm xuống lầu.

Rửa tay sạch sẽ xong, giúp bưng bát lấy đũa.

Thấy lão gia t.ử ở phòng khách, liền tiện miệng khách sáo một câu: “Cụ ơi, cụ dùng bữa chung luôn nhé?”

Tô Thanh Nhiễm vội vàng một cái, hiệu rằng cô hỏi .

Hỏi nhiều thêm nữa, sẽ thấy phiền.

Nào ngờ lão gia t.ử xong chậm rãi dậy khỏi ghế, gật gật đầu : “Vậy tùy tiện dùng một miếng .”

Tô Thanh Nhiễm: “...”

May mà cơm nấu nhiều.

Sợ thức ăn đủ, cô nhanh chóng chiên thêm mấy cái trứng tráng bọc, rưới vài giọt nước tương, thêm nước nấu sôi.

Khi dọn nồi thì rắc thêm mấy cọng hành lá.

Món cô học từ bác cả, ở đây thích ăn kiểu đó, mà cũng nhanh.

Cố Tiêu rõ tình hình lầu nãy, gắp một miếng thịt kho tàu bát vợ , khuyên lão gia t.ử tự nhiên gắp đồ ăn.

“Cụ nếm thử tay nghề của vợ cháu , lợi hại lắm đấy.”

Lão gia t.ử : “Phải ? Khẩu vị của kén lắm đấy.”

Nói , ông cầm đũa gắp một miếng thịt kho tàu nếm thử.

Thấy ông nửa ngày lời nào, Cố Tiêu liền hỏi: “Thế nào? Cháu lừa cụ chứ?”

Lão gia t.ử ngượng ngùng một cái: “Cũng tạm.”

Sức ăn của Cố Tiêu vốn lớn, cộng thêm hôm nay việc nặng lâu như , sớm đói meo, chỉ lo cúi đầu ăn.

Lão gia t.ử luôn miệng bảo đói, nhưng khi ăn ý ngừng đũa.

Cuối cùng, 3 món thức ăn và 1 món canh ăn sạch sẽ.

Trong nồi còn sót một hạt cơm nào.

Cố Tiêu tự nhiên dọn dẹp rửa bát, lão gia t.ử hiếm khi lộ vẻ tán thưởng: “Không nấu cơm, nhưng tự giác rửa bát thì cũng coi như tồi.”

Dứt lời, ông ngẩng đầu hỏi Tô Thanh Nhiễm:

“Hai đứa giống từ nông thôn lên.”

Tô Thanh Nhiễm : “Chúng cháu thật sự từ nông thôn đến, hơn nữa còn là một thôn nhỏ núi.”

Lão gia t.ử cảm thấy cô đang đùa : “Vậy hai đứa quen Cao Thịnh Huy?”

Tô Thanh Nhiễm đơn giản kể về chuyện đội sản xuất cùng tòa nhà bách hóa ăn buôn bán, để ông đỡ nghi ngờ gì.

Lão gia t.ử ngày thường tự cho là thích tò mò chuyện riêng tư của khác, cũng thích khác hỏi thăm chuyện riêng của .

Cho nên khi Cao Thịnh Huy đến hỏi, ông chỉ hỏi sơ qua tình hình chung, hỏi gì khác.

Giờ đây đột nhiên cực kỳ tò mò, lai lịch của hai .

“Cháu là thanh niên trí thức về nông thôn, cha cháu đang gì?”

Ông luôn cảm thấy cử chỉ, điệu bộ của cô gái giống xuất từ gia đình bình thường.

Tô Thanh Nhiễm đành giới thiệu đơn giản về những trong nhà cô.

Lão gia t.ử xong bừng tỉnh gật đầu, ông liền mà, cô gái thường gia tới.

Có lẽ vì cả hai trải qua đả kích tương tự, mâu thuẫn trong lòng ông đối với lạ dần giảm bớt.

Ông liếc Cố Tiêu đang rửa bát trong bếp, khỏi hỏi: “Vậy lúc cháu nhắm trúng chồng cháu?”

Hai bất kể là phận trải nghiệm đều khác biệt quá lớn.

Tô Thanh Nhiễm khựng một lát, : “Chủ yếu là vì mặt ạ.”

nhiều chuyện như , mà lão gia t.ử giữ kín miệng nhắc tới trải nghiệm của .

Quá công bằng.

Cho nên cô mới cố ý đùa như .

Lão gia t.ử tin là thật, thở dài một câu: “Vẫn là tuổi trẻ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-381-nhin-khong-giong-nhu-la-tu-nong-thon-den.html.]

Trong lúc Tô Thanh Nhiễm nấu cơm, Cố Tiêu dọn dẹp tầng hai sạch sẽ .

Sàn nhà lau hai , dùng giẻ ướt chùi thêm hai , sạch đến mức gần như phản chiếu ánh sáng.

Chẳng qua, trong phòng ngoài chăn đệm và hành lý hai mang đến, trống trơn gì.

Hai bàn bạc ngủ đất, cứ tạm bợ một đêm, chờ ngày mai sẽ ngoài tìm mua một ít đồ đạc về.

Ban đêm tháng Giêng lạnh lẽo, Cố Tiêu đem bộ chăn mang đến trải sàn nhà, chỉ chừa một cái đắp cho hai .

Sợ cô lạnh, ôm chặt cô lòng.

“Vợ ơi, rót cho em cái túi nước nóng nhé?”

“Không cần , lạnh chút nào, ấm lắm. Nửa đêm nếu lạnh thì còn áo khoác dày để đắp.”

Đang chuẩn ngủ, đột nhiên lão gia t.ử lầu gọi một tiếng.

“Tiểu Cố, xuống đây chút.”

Hai ban công tầng hai xuống, lão gia t.ử tìm cái gì.

Đợi đến khi mang lên xem, hóa là một cái máy sưởi dầu.

Vân Vũ

Tô Thanh Nhiễm những chữ phồn thể và ngoại ngữ đó, chút kinh ngạc: “Cái hình như là từ Hồng Kông tới.”

Nói , cô kể chuyện xảy lầu hồi chiều.

“Thật cháu cảm thấy tính tình lão gia t.ử tuy kỳ quái, nhưng là cũng tệ.”

Cố Tiêu gật đầu: “Dù cũng trải qua quá nhiều thăng trầm, chút cổ quái cũng là bình thường.”

Nhờ máy sưởi lão gia t.ử đưa, hai vợ chồng trẻ ngủ một đêm thật sự an ở căn biệt thự nhỏ.

________________________________________

Sáng sớm hôm .

Hai ngoài một vòng, ăn sáng đơn giản, 'mua' suất thịt và rau của hôm nay về.

Sau đó mới chuẩn cửa tìm mua đồ nội thất.

Lão gia t.ử hai mua đồ nội thất, chủ động nhắc nhở: “Bây giờ đồ nội thất khó mua lắm, mang theo giấy hôn thú hoặc thư giới thiệu, còn cần phiếu đồ nội thất, hai đứa ?

Nếu , hai đứa thể chợ đồ cũ gần đây tìm mua xem.”

Thời đại , mua đồ nội thất ở khắp cả nước đều khan hiếm như .

Cho nên ngay từ đầu hai tính toán mua đồ cũ về dùng tạm.

Trước mua những món cần thiết nhất là giường, bàn ghế, còn chờ xác định ở lâu dài thì mới dần dần sắm sửa thêm.

Hai hỏi địa chỉ, cửa thẳng đến chợ đồ cũ gần đó.

Họ hăm hở , khi trở về thì chỉ kéo về một đống gỗ vụn.

Khiến lão gia t.ử thấy buồn : “Trong nhà bếp đất, mua đống củi về gì?”

Cố Tiêu: “...”

Chỉ chốc lát, ở trong sân bắt đầu gõ gõ đục đục.

Lão gia t.ử trợn mắt há hốc mồm Tô Thanh Nhiễm: “Chồng cháu còn nghề mộc?”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu: “Chỉ sơ sơ thôi.”

Tuy những thứ mua về như một đống gỗ vô dụng, nhưng ngay từ khi ở chợ đồ cũ, Cố Tiêu mường tượng cách lắp ráp chúng trong đầu.

Một đống lớn gỗ kéo về, chỉ nửa ngày công phu liền lắp thành hai cái khung giường.

Lại còn một cái bàn, bốn cái ghế dựa.

Dùng tạm thời như là đủ .

Tô Thanh Nhiễm giúp gì, liền đem chăn phơi ở trong sân lật mặt, đập đập phủi phủi.

Thỉnh thoảng đưa nước cho uống, lau mồ hôi.

Lão gia t.ử hai vợ chồng tất bật sống ở cái sân , nhất thời ngây , bỗng nhiên nhớ cảnh tượng mới dọn đến căn biệt thự kiểu Tây .

Lúc đó, ông và vợ mới kết hôn, nơi là phòng tân hôn, cũng là tổ ấm nhỏ của họ.

Nhà cũ tuy rộng, nhưng một nơi yên tĩnh và ấm áp như chỗ .

Sau khi ngoài, ông thể tìm bộ gia sản mất.

Cho nên mới chỉ cần một căn nhà .

 

 

 

 

 

Loading...