Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 383: Nhớ nhà

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:07:06
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tiêu lúc giống như một ‘ cha già’, giúp Tô Thanh Nhiễm trải giường, lấy chậu nước rửa sạch giẻ lau, lau bàn ghế.

Cố Hiểu Lôi và Lâm Tiểu Mai nhịn lén lút trêu chọc .

Cố Tiêu như thấy, đồng hồ, lo lắng lát nữa các bạn cùng phòng khác sẽ ngại ngùng.

Cho nên chuẩn trở về.

Tô Thanh Nhiễm chủ động đưa ngoài.

Hai chậm rãi khỏi ký túc xá, từ từ về phía cổng lớn.

Đi nửa đường, Cố Tiêu bảo cô về.

“Ăn uống đầy đủ, việc thì gọi điện cho , thiếu cái gì mang đến cho.”

“Anh cũng , dù chỉ một cũng ăn uống qua loa, thật sự thì cứ ngoài ăn.”

Cố Tiêu gật đầu: “Yên tâm , nấu mì thì vẫn mà, vả lão gia t.ử ở đó, hai em thợ giày góp với vẫn thể lấp đầy bụng.”

Tô Thanh Nhiễm ừ một tiếng, vẫn thêm một đoạn nữa nên cố tìm chuyện để .

“Lát nữa em gọi điện về nhà, sơ qua tình hình bên , để đừng lo lắng.

Chờ chiều thứ bảy tan học em về tìm .”

Trường học quy định rõ ràng, tất cả học sinh ở ký túc xá, quản lý thống nhất.

Hơn nữa cấm trọ ngoài, việc kiểm tra nội trú cũng sẽ nghiêm ngặt.

Chỉ duy nhất cuối tuần thể xin về nhà, nhưng tối Chủ Nhật bắt buộc giờ kiểm tra.

Mới khai giảng, Tô Thanh Nhiễm phá vỡ quy tắc.

Chỉ là đột nhiên chút hối hận, cảm thấy quá ích kỷ ?

Vì mỗi cuối tuần ở bên một ngày như , cố ý mang Cố Tiêu từ quê nhà quen thuộc lên đây.

Cố Tiêu thấy cô chút buồn bã, dịu dàng an ủi: “Quy định của trường học c.h.ế.t thì còn cách nào khác, một tuần trôi qua nhanh lắm.”

Thật , cũng chút khó chịu, từ khi ở bên , hai từng xa lâu như .

Sau khi kết hôn càng dính mỗi ngày.

cảm thấy may mắn nhiều hơn.

Chỉ xa cách một tuần mà khó chịu như .

Có thể tưởng tượng, nếu lúc đến, mà ở đội sản xuất chờ đợi, thì sẽ tuyệt vọng đến mức nào?

Cố Tiêu đến trạm xe buýt, xe về liền tới.

Anh lên xe ngay, chờ tận mắt thấy bóng dáng vợ biến mất trong khuôn viên trường, lúc mới lên chuyến xe thứ hai trở về.

________________________________________

Tiêu Đống Quốc trốn tiệm bán báo đối diện cổng trường.

Anh tận mắt thấy Cố Tiêu và Tô Thanh Nhiễm quyến luyến chia tay ở cổng trường.

Đợi đến khi thấy Cố Tiêu lên xe, mới dám bước .

Anh hạ quyết tâm cắm rễ ở Thượng Hải, tạo dựng sự nghiệp mới đến tìm cô.

Tuy hiện tại còn manh mối gì, nhưng vẫn nhịn , nghĩ hôm nay là ngày báo danh, nên đến lén lút xem một chút.

Không ngờ thấy cảnh .

Cái tên họ Cố cũng đến ?

Bất quá nghĩ cũng bình thường, nhiều học sinh đều nhà đưa đến.

Tô Thanh Nhiễm và cô em chồng đều học ở đây, đích đến đưa một chút cũng hợp lý.

Đưa xong chắc chắn sẽ về.

Anh kỹ thuật năng lực mà tìm việc ở Thượng Hải còn khó như lên trời, huống chi là Cố Tiêu học vấn nghề nghiệp?

Vân Vũ

Bên , Tô Thanh Nhiễm trở ký túc xá, Cố Hiểu Lôi và Lâm Tiểu Mai thấy thần sắc cô gái chút kỳ lạ, khỏi trêu chọc.

“Biểu tỷ, nếu chị khó chịu thì chuyện với tụi em nhiều , đừng một lén .”

“Tẩu t.ử thể ? Người trai mới đúng.”

“...”

Tô Thanh Nhiễm thấy động tĩnh ngoài cửa, vội vàng bảo hai đừng nữa: “Đừng đùa, đến .”

Chỉ chốc lát, ba cô gái khác trong ký túc xá cũng lượt đến.

Trừ một địa phương Thượng Hải nhà đưa đến, hai còn đều tự vác đồ từ nơi khác tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-383-nho-nha.html.]

Đợi ba dọn dẹp xong, nhà rời , mới bắt đầu tự giới thiệu.

Cô gái Thượng Hải tên là Diêu Minh Châu, học khoa kinh tế, tuy là địa phương nhưng hành lý mang theo nhiều nhất.

Đồ nhét hết tủ, cô liền bàn bạc ở giường gần cửa, chuẩn lặng lẽ nhét những đồ cần dùng gầm giường.

Đợi cô giới thiệu xong, một cô gái khác chọn giường của Lâm Tiểu Mai mở lời:

tên là Tạ Thắng Nam, đến từ Kinh Thành, báo khoa triết học.”

Nghe thấy thế, năm còn đều ngạc nhiên cô gái.

Trong thời gian ngắn nên tò mò tên cô, là tò mò chuyên ngành của cô.

Hay là tò mò vì xa xôi từ Kinh Thành Thượng Hải học đại học?

Tạ Thắng Nam dường như quen với phản ứng của , cô trả lời: “Mẹ , phụ nữ thể gánh nửa bầu trời, cho nên đặt tên là Thắng Nam.

đến Thượng Hải học triết học, chính là để thể theo đuổi sự tự do, độc lập suy nghĩ về ý nghĩa nhân sinh.

Khổng T.ử từng , tự do gì thì , mà là gì thì .”

Lời dứt, mấy còn đều nhịn mím môi .

Mọi đồng loạt đổ dồn ánh mắt cuối cùng.

Cô gái ở giường gần cửa nhất, hình nhỏ gầy, quần áo cũng giặt đến bạc màu.

đến từ vùng núi Quế Thành, tên là Liễu Ráng Hồng, cũng học khoa ngoại ngữ.”

Nghe cũng học khoa ngoại ngữ, ba Tô Thanh Nhiễm mỉm gật đầu với cô .

Chỉ chốc lát, ba liền phát hiện điểm bình thường.

Cố Hiểu Lôi gọi Tô Thanh Nhiễm là tẩu tử, Lâm Tiểu Mai gọi Tô Thanh Nhiễm là biểu tỷ.

Mọi đều mối quan hệ của ba cho hồ đồ, hỏi rõ ràng mới , hóa Tô Thanh Nhiễm kết hôn.

Hơn nữa còn đưa cả chồng đến Thượng Hải.

Bất quá cũng chỉ kinh ngạc trong chốc lát, lúc báo danh cũng , nhiều học sinh đều kết hôn, nên cũng gì hiếm lạ.

Thành phố mới, cuộc sống đại học mới, quá nhiều chuyện hấp dẫn sự chú ý, khiến hoa cả mắt.

Ngày đầu tiên đến trường, mặt mỗi đều tràn đầy nụ vui vẻ và sự khao khát về một cuộc sống đại học tươi trong tương lai.

Tuy nhiên, tối hôm ngày học chính thức.

Ký túc xá tắt đèn, liền bắt đầu thút thít thầm.

Người bắt đầu đầu tiên, là Tạ Thắng Nam theo đuổi tự do, cô , liền lôi kéo cả Cố Hiểu Lôi sát bên cũng theo.

“Tẩu tử, em cũng nhớ nhà quá, cha với giờ đang gì, ngủ ...”

Đến cuối cùng, càng ngày càng nhiều tham gia.

Tô Thanh Nhiễm khẽ thở dài trong bóng tối, cô cũng nhớ nhà.

Còn chút nhớ Cố Tiêu.

Không một hai ngày nay sống thế nào?

Cố Tiêu hai ngày cũng sống lắm.

Ba , căn biệt thự nhỏ tức khắc trở nên yên tĩnh.

Chỉ còn và lão gia t.ử mắt to trừng mắt nhỏ.

Lão gia t.ử cũng chút quen.

Sau khi liên tiếp ăn mấy bữa mì sợi, ông nhịn thở dài: “Hôm đó báo danh, trường học thế nào? Không thể cho học sinh ở ngoài ?”

Cố Tiêu gật đầu: “Dạ, tạm thời cho học sinh ở ngoài.”

Lão gia t.ử lải nhải mắng hai câu: “Cái trường học rách nát gì , một chút nhân tình cũng , đến về nhà cũng ?”

Mấy hôm , ăn cơm Tô Thanh Nhiễm nấu, khẩu vị của ông kén .

Nghe mấy trẻ tuổi lầu đùa giỡn cũng thành thói quen.

Người đột nhiên rời , thật sự chút thích ứng.

 

 

 

 

 

Loading...