Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 384: Tiểu biệt thắng tân hôn

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:07:07
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Các tân sinh tối thì nhớ nhà, nhưng ban ngày sách vẫn vô cùng nỗ lực.

Bất luận đây là phận gì, đều cơ hội học tập hiện giờ khó đến mức nào.

Tất cả đều tranh thủ từng giây nỗ lực tiếp thu tri thức, quý trọng cơ hội dễ dàng .

Thời gian cuối cùng cũng đến thứ bảy.

Mấy trong ký túc xá xin nghỉ về nhà sớm kìm nén .

Tô Thanh Nhiễm mang Lâm Tiểu Mai cùng, mới đến trường, sợ cô một ở ký túc xá sẽ buồn chán.

Lâm Tiểu Mai chút ngượng ngùng: “Hay là hai về , em cứ ở ký túc xá nghỉ ngơi một ngày là .”

Cố Hiểu Lôi trực tiếp kéo cô một cái: “Không , già miệng chỉ độc chút thôi, thật , sẽ để ý .”

Tô Thanh Nhiễm liếc cô em chồng một cái: “Em về nhà đừng bậy.”

Nói xong liền thúc giục hai nhanh chóng thu dọn đồ đạc.

Diêu Minh Châu địa phương cũng về nhà, cô tích trữ quần áo giặt cả tuần, chỉ chờ cuối tuần mang về nhà.

Tạ Thắng Nam thấy thế hâm mộ.

Khó khăn lắm mới thi đậu một trường đại học ở nơi khác, tinh thần thì tự do, nhưng cũng trả giá cái giá tương xứng.

Thấy khác đều thể về nhà tiếp tế, cô đột nhiên chút hận vì xa nhà quá.

Phòng ngủ sáu rời bốn , cô liền đề nghị với Liễu Ráng Hồng:

“Hay là ngày mai hai chúng cũng ngoài dạo công viên, xem phim ?”

Liễu Ráng Hồng ngượng ngùng một lát, từ chối: “ còn định ngoài tìm việc vặt…”

Ở chung mấy ngày, đều điều kiện gia đình Liễu Ráng Hồng lắm.

Tuy bây giờ đại học thu học phí, thậm chí thu phí nội trú và điện nước.

phí sách vở và chi phí sinh hoạt của bản vẫn dùng tiền.

Xem , cô tính toán học , tự kiếm tiền nuôi sống bản .

Thấy khí nhất thời trở nên hổ, Tạ Thắng Nam vội vàng hòa giải:

“Được ! Lần đúng là thành ‘quang côn tư lệnh’ thật , thật tự do!”

Khiến mấy ha hả.

Mấy khỏi ký túc xá, liền về phía cổng lớn.

Vân Vũ

Vừa mới vài bước, thấy Cố Tiêu ở cổng lớn từ xa.

Cố Hiểu Lôi kéo Lâm Tiểu Mai trêu chọc: “Nha, trai ?”

Lâm Tiểu Mai che miệng : “Anh rể đều sắp trông mòn con mắt , biểu tỷ, chị nhanh lên .”

Tô Thanh Nhiễm lườm hai một cái, mặt ngoài bình tĩnh.

bước chân tự chủ mà nhanh hơn hai bước, thậm chí còn mang theo một tia bối rối.

Người còn đến mặt, hai bên thấy đối phương.

Bốn mắt , ánh mắt hai đồng thời sáng lên.

Chỉ là mặt Cố Hiểu Lôi và Lâm Tiểu Mai, cả hai cũng ngại dám gì nhiều.

“Chờ lâu ?”

Cố Tiêu nhấc chân lên , tự nhiên nhận lấy túi của cô, : “Vừa mới đến thôi, về nhà .”

Lúc xe buýt ít, cửa xe mở , liền chen lên.

Tranh thủ lúc đông , Cố Tiêu nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, tim đập như cái hồi mới yêu.

Chỉ tiếc, ba trạm đường nhanh đến.

Xuống xe, Cố Tiêu đề nghị buổi tối đưa các cô ngoài ăn cơm.

Tô Thanh Nhiễm suy nghĩ một chút: “Hay là về nhà nấu cơm , bỏ lão gia t.ử một ở nhà cũng .”

Mấy đẩy cửa, phát hiện một bóng đen chợt lóe qua.

Ngay đó, chiếc ghế bập bênh gốc cây long não bắt đầu đung đưa.

Mấy , đều toạc .

Vào cửa, chủ động chào hỏi: “Gia thúc, mấy ngày nay chúng cháu ở nhà, cụ sống khỏe ạ?”

Lão gia t.ử chậm rãi ngẩng đầu khỏi cuốn sách, bĩu môi: “Khá , yên tĩnh.”

Lâm Tiểu Mai mang vẻ xin : “Gia thúc, cháu đến phiền ạ.”

Lão gia t.ử ừ một tiếng, xem như đồng ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-384-tieu-biet-thang-tan-hon.html.]

“Đừng mặt , việc !”

Ba đang chuẩn lên lầu cất đồ, đầu phát hiện bên tường một chiếc xe đạp mới tinh.

“Anh, xe đạp mua hả?”

Cố Tiêu gật đầu: “Ừ, chiếc xe ngoài tiện hơn chút.”

Lên lầu, ba phát hiện sự khác biệt.

Phòng khách dọn dẹp bài trí , còn thêm một chiếc ghế dài và một cái bàn thấp.

Tô Thanh Nhiễm về phòng ngủ của , cũng phát hiện sự đổi mới.

Vốn dĩ phòng ngủ chỉ một cái giường, giờ thêm một cái tủ quần áo, còn một cái bàn và một cái ghế dựa.

nhịn kinh ngạc cảm thán: “Mấy cái đều là trong mấy ngày nay ?”

Cố Tiêu ừ một tiếng, gật đầu: “Trước cứ dùng tạm một thời gian, lát nữa kiếm đồ hơn sẽ .”

Tô Thanh Nhiễm hài lòng, mấy ngày nay cô vẫn luôn lo lắng Cố Tiêu một ở đây sẽ buồn chán.

Không ngờ tự tìm cho ít việc.

Cố Tiêu thấy cô vẻ thích, thầm thở phào nhẹ nhõm.

Anh lặng lẽ liếc vợ .

Rồi liếc bên ngoài.

Anh do dự bây giờ qua đóng cửa , vẻ quá cố ý ?

Tuy nhiên, Tô Thanh Nhiễm căn bản cho thời gian để rối rắm quá nhiều.

Cô đặt hành lý xuống, liền chuẩn xuống lầu: “Không còn sớm nữa, cơm chiều .”

Cố Tiêu đành theo phía cô xuống lầu.

Rửa tay, nấu cơm, đến liền theo đến đó.

Cố Hiểu Lôi và Lâm Tiểu Mai giúp cũng chỗ để đặt tay.

Đành giúp quét dọn vệ sinh bên ngoài phòng bếp.

May mắn là Cố Tiêu vài bữa cơm , tài nấu nướng tiến bộ xa, cũng thể giúp ít việc.

Anh còn lén lút than phiền với vợ : “Tay nghề lão gia t.ử còn bằng , chỉ chưng cơm với luộc rau, cùng lắm là rưới thêm tí nước tương.”

Nói xong, hỏi han tỉ mỉ về tình hình cô ở trường học.

Bữa cơm , đều ăn thỏa mãn.

Lão gia t.ử và Cố Tiêu ở nhà ăn thanh đạm, vị cơm tập thể của trường học cũng ngon .

Ngay cả Tô Thanh Nhiễm cũng thèm thịt .

“Không bên bán loại nồi đồng như ở Kinh Thành nhỉ, nếu , ngày mai chúng mua về lẩu?”

Mấy đều vỗ tay tán thưởng.

Hiếm khi vợ chủ động ăn thứ gì đó, Cố Tiêu tự nhiên vội vàng đáp ứng: “Anh sẽ mua.”

Ăn cơm xong, Cố Tiêu hiệu cho Tô Thanh Nhiễm: “Anh đóng thêm một cái tủ quần áo để lầu, em còn xem qua ? Anh dẫn em xem, nếu hài lòng với vách ngăn bên trong thì thể tháo lắp .”

Cố Hiểu Lôi thấy tủ quần áo, cũng tò mò.

“Em cũng xem!”

Cố Tiêu bất đắc dĩ liếc cô em gái một cái: “Mai hẵng xem, hai đứa ở rửa chén bát, rửa xong thì ngủ sớm .”

Nhìn bóng dáng hai rời , Cố Hiểu Lôi còn định mở miệng gì đó.

Lập tức lão gia t.ử cắt ngang: “Nhìn cái gì mà , vợ chồng son ngọt ngào, tiểu biệt thắng tân hôn hiểu ?

Vừa hai đứa từng yêu đương .”

Cố Hiểu Lôi: “...”

“Gia thúc, sân thật thể trồng một chút rau ? Trồng rau thì lúc ăn cái gì cũng tiện.”

Còn thể tiết kiệm tiền mua thức ăn cho cả nhà.

“Muốn thử ăn , đây chính là nhà Tây đấy! Tuyệt đối thể trồng rau, nữa!”

 

 

 

 

 

Loading...