Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 385: Tính toán của Cố Tiêu

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:07:08
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần , Cố Tiêu cho cơ hội do dự.

Vào phòng, liền đóng cửa phòng ngủ , chốt khóa.

Tô Thanh Nhiễm cố nén : “Em còn tắm.”

“Lát nữa tắm.”

“Được , em xem tủ quần áo .”

“...”

Cố Tiêu cô cố ý trêu chọc, nhanh chóng tiến lên trực tiếp ôm cô lên, nhấc bổng qua đầu.

Tô Thanh Nhiễm dám lên tiếng, chỉ khẽ nài nỉ: “Mau thả em xuống, động tĩnh lầu lớn quá, lầu cũng thể thấy đấy.”

Cố Tiêu khựng một lát, cũng cảm thấy vạn nhất khác thấy sẽ ngại.

Cuối cùng vẫn thả cô xuống: “Vậy chúng tâm sự tổng chứ, còn nhiều điều với em.”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, nhân lúc Cố Hiểu Lôi và Lâm Tiểu Mai còn lên, cô vội vàng toilet, chuẩn rửa mặt đ.á.n.h răng .

Tắm xong áo ngủ, cô mới phòng xuống: “Em đang định hỏi đây, mấy ngày nay gì, chán ?”

Cố Tiêu lắc đầu: “Cũng tạm, mấy tối nay dạo quanh chợ đen gần đó một vòng, quen tình hình đại khái , tính toán quan sát thêm hai ngày nữa, nếu phù hợp thì sẽ tay.

, chiếc xe đạp của là mua ở chợ đen đấy, đồ ở chợ đen bên đắt hơn Ninh Thành ít.”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu: “Cũng cần cẩn thận một chút, dù cũng vội, nếu tay, cuối tuần em cùng .”

Cố Tiêu ừ một tiếng, về dự định tương lai của .

“Tranh thủ mấy ngày nay rảnh rỗi, nghĩ , vẫn nên tìm việc gì khác .

Nghề phụ ở đội sản xuất tương đối đơn giản, cũng chiếm quá nhiều thời gian của , nghĩ vẫn tính toán cho tương lai.”

Tô Thanh Nhiễm cảm thấy ý nghĩ , chỉ là một ngoại tỉnh hiện tại tìm một công việc ở Thượng Hải, cũng chuyện dễ dàng.

“Anh ý tưởng gì ? Hay là chúng nhờ hỏi thăm ?”

Cố Tiêu dường như sớm suy nghĩ kỹ càng: “Không cần, tự tìm , ở trạm vận chuyển hàng hóa.”

“Trạm cung ứng?”

“Ừ, em còn nhớ cái chú tài xế xe tải họ Bành mà chúng từng quen lúc giao hàng lên Thượng Hải ? Hai ngày nay tìm cơ hội mời chú ăn cơm, quen .

Nghe chú , Thượng Hải mấy năm nay mới xây dựng một trung tâm trung chuyển hàng hóa cực lớn, năm nay mới chính thức hoạt động, hiện tại đang là lúc thiếu , nếu đồng ý, chú thể giúp giới thiệu .”

Tô Thanh Nhiễm sửng sốt một chút: “Anh tính công việc lao động tay chân đấy chứ?”

Cố Tiêu phủ nhận: “Ban đầu chắc chắn chút việc tay chân, nhưng cái .

Thật đó chủ yếu là vì tiền lương, chủ yếu vẫn là học hỏi thêm kiến thức mới.

Vợ nghĩ xem, mấy năm nay điều kiện sinh hoạt của ngày càng , đều là mua đồ địa phương, bây giờ cũng bắt đầu chú trọng thương hiệu, cái gì từ Thượng Hải, từ Kinh Thành, từ Dương Thành cũng mặt ở khắp nơi.

Anh cảm thấy, nếu phát triển kinh tế, hết thể tách rời vận chuyển.

Nơi nhiều kiến thức chuyên sâu, từ giao hàng đóng gói, vận chuyển đường dài, dỡ hàng nhập kho, điều hành trung chuyển và nhiều thứ khác, thể học hỏi nhiều.

Quan trọng hơn là, trạm trung chuyển hàng hóa chỉ hàng hóa đến từ khắp cả nước, mà còn các tài xế từ khắp nơi cả nước, nơi khác thương phẩm gì, thông tin giá thấp gì, đều mang đến đầu tiên.”

Cố Tiêu hiếm khi nhiều lời như một .

Tô Thanh Nhiễm cũng nhận , cân nhắc kỹ lưỡng.

Cô kinh ngạc đến mức hồi lâu nên lời.

Ban đầu còn tưởng rằng tuần chỉ thích ứng là quá sức , ngờ công việc nhà một việc bỏ, còn nhiều việc khác nữa.

Người đàn ông , một khắc cũng chịu yên.

Dù đến một nơi xa lạ, cũng thể nhanh chóng thích ứng hơn nữa tìm đường .

Hơn nữa, sợ chịu khổ, nguyện ý bắt đầu từ tầng lớp thấp nhất, chậm rãi học hỏi tích lũy, tích lũy đủ vốn liếng.

Vân Vũ

Khó trách đời thể trở thành nhà giàu nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-385-tinh-toan-cua-co-tieu.html.]

Cố Tiêu thấy cô lên tiếng, sợ cô yên lòng, liền dỗ dành: “Anh nhiều sức lực, tranh thủ tuổi trẻ chịu chút khổ , vả , cũng sẽ ngốc đến mức tổn thương cơ thể .”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu đồng ý: “Được, em ủng hộ .”

Cô nghĩ đến việc đến nơi khác học đại học, Cố Tiêu hề than vãn liền theo cô tới.

Bây giờ đến lượt việc , cô cũng nên giơ hai tay ủng hộ.

Hơn nữa, những gì đều lý, qua mấy năm nữa, vận chuyển phát tài nhiều kể xiết.

Thay vì lo lắng liên lụy, chi bằng tranh thủ cuối tuần bồi bổ cơ thể cho thật , chờ lúc cô trường thì tìm cách để thêm nước Linh Tuyền ở nhà.

Không chỉ ủng hộ, còn khen ngợi, cho thêm chút động viên.

“Em suy nghĩ kỹ , cảm thấy ý tưởng của đặc biệt , em chỉ là ngờ nhanh như suy xét kỹ càng những chuyện .

Nói thật, em bội phục , cũng vì mà kiêu hãnh.

Chỉ là nhớ kỹ, sức khỏe là quan trọng nhất, ngàn vạn đừng để em lo lắng.”

Cố Tiêu xong tâm hoa nở rộ, trong lòng cảm động đến mức suýt nên lời.

Vừa còn lo lắng sợ cô vui, ngờ cô như .

Nghe thấy bên ngoài còn động tĩnh, liền lén lút ôm chặt cô: “Vợ ơi, cũng muộn , cũng đều ngủ hết …”

Tô Thanh Nhiễm lập tức hiểu ý, ừ một tiếng lặng lẽ kéo chăn lên.

Ngày hôm , hai thức dậy muộn.

Dọn dẹp xong xuống lầu, lão gia t.ử đang cùng Cố Hiểu Lôi và Lâm Tiểu Mai đ.á.n.h Thái Cực trong sân.

Thấy họ xuống, Cố Hiểu Lôi vội vàng kêu lên: “Anh, tẩu tử, bữa sáng cháo và bánh bao, còn trứng gà, hai mau ăn .”

Hai bình tĩnh ăn sáng, tính toán ngoài dạo một chút, xem thể mua nồi đồng nấu lẩu, than và thịt bò thịt dê .

Lão gia t.ử cũng đặc biệt lấy một xấp phiếu.

“Đồ hai đứa mua dễ mua , cầm phiếu .”

Hai nhận lấy xem, phiếu công nghiệp, còn phiếu chuyên cung cấp thịt bò thịt dê.

Biết ông thích khác khách sáo qua , nên họ chối từ nhận lấy.

Trước buổi trưa, hai thắng lợi trở về, chỉ mua nồi lẩu, than củi, thịt bò thịt dê cần dùng, còn mang theo ít đậu phụ, mộc nhĩ, nấm, rau chân vịt và các món ăn kèm.

Họ còn tiện tay mang về hai chậu hoa lan.

“Ở ngoài viện vũ trụ, thấy bán hoa lan, tiện thể mua hai chậu về.”

Thật , hai cảm thấy lão gia t.ử ngày thường một ở nhà quá buồn chán, nuôi dưỡng chút đồ vật thể ký thác tình cảm.

Ông đồng ý trồng rau trong sân, nhưng hoa lan thanh u cao nhã hẳn là ảnh hưởng đến khí chất của căn biệt thự nhỏ.

Lão gia t.ử thấy quả nhiên thích.

“Không tồi, hai chậu hoa lan linh khí! Có phẩm vị.”

“Vậy thì , cứ đặt ở lầu một , rảnh rỗi cụ tưới nước giúp cháu.”

Cố Hiểu Lôi nghi ngờ liếc , hoa lan mà quen mắt thế nhỉ?

Hồi bé trong thôn đào từ núi xuống chẳng là loại hoa lan cỏ ?

Cái gì mà hiếm lạ, còn bằng trồng chút rau .

 

 

 

 

 

Loading...