Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 392: Mua liền hai bộ

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:07:47
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng Chí Cường gật đầu với , “Hôm nay dẫn hai thích tới, đem hết đồ của lấy cho họ xem.”

Nghe thích, sảng khoái lấy ít đồ vật.

Có radio, đồng hồ điện tử, kính râm, quần áo vân vân.

“Cái radio tuy rằng là loại sắp đào thải bên Cảng Thành, nhưng vẫn nhiều chức năng hơn bên ít, hai vị xem thử.”

“Lại còn cái đồng hồ điện t.ử , đều là kiểu mới nhất, kiểu nam, kiểu nữ, kiểu lớn, kiểu trẻ con đều .”

Cố Tiêu và Tô Thanh Nhiễm thấy đồng hồ điện t.ử xong, mắt đều sáng lên.

Vội vàng hỏi giá cả.

“Loại kiểu dáng đơn giản nhất là ba đồng, cái cô cầm tay là năm đồng, còn loại đa chức năng là tám đồng, còn ...”

Hai xem đến hoa cả mắt.

Tính toán tiên thử nước bằng đồng hồ điện tử.

Đồng hồ điện t.ử thể tích nhỏ, mặc kệ là lấy hàng bán hàng, đều tiện lợi dễ mang theo.

Hơn nữa lợi nhuận cao, đồng hồ vài đồng lấy bán vài chục đồng vẫn là nhẹ nhàng.

Thương lượng xong, hai liền kéo Hoàng Chí Cường sang một bên.

“Anh Hoàng, chúng tính toán mang một lô đồng hồ điện t.ử về, bên thể lấy bao nhiêu cái? Còn giá cả cũng phiền giúp chúng chốt .”

Hoàng Chí Cường vốn dĩ cho rằng hai nhiều nhất hai ba chục cái, mang về tặng bạn bè thích, là đủ .

Hiện tại tư thế của hai , đây là chuẩn mua một lô hàng về.

“Hai vị tính toán bao nhiêu?”

“Trước hai ba trăm cái thử nước là nhất.”

“... Được, hai vị chờ một lát, nơi khác hỏi một chút, lập tức .”

Tranh thủ lúc Hoàng Chí Cường thu xếp đồng hồ điện tử, hai liền dạo ở khu vực gần đó.

Trừ đồ điện, nơi còn ít xà phòng thơm và đồ dùng hằng ngày từ Cảng Thành đến, còn sô-cô-la và đồ ăn vặt khác.

Hai mỗi thứ mua một ít.

Còn về quần áo, kiểu dáng đều quá mức tân thời, hiện tại mua về cũng thể mặc cửa, bằng chờ thêm hai năm phong cách Cảng Thành thổi đến Dương Thành tìm hàng .

Đến lúc đó chỉ bỏ phiếu vải, giá cả cũng thể giảm xuống ít.

Hoàng Chí Cường quen thuộc với bến tàu , nhanh liền chốt xong lượng và giá cả.

“Bên đều là hàng lẻ tẻ, mấy nhà góp đại khái thể lấy 300 cái, xác định , hiện tại dẫn hai vị từng nhà một nhé?”

Hai gật đầu, theo Hoàng Chí Cường cùng , từng nhà nhanh lấy xong hàng.

300 cái đồng hồ sai biệt lắm hết 1500 đồng.

Tính trung bình là năm đồng một cái.

Hai trả tiền dứt khoát lưu loát, khiến Hoàng Chí Cường cũng thầm khen ngợi.

Vốn tưởng rằng hai là đến chơi, ngờ tay thống khoái như , cảm giác tìm khách hàng lớn .

“Lần chuẩn vội vàng, hai vị cứ mang về xem , nếu cảm thấy hứng thú, về gọi điện thoại tới, giúp hai vị thu xếp .”

Hai liên tục lời cảm ơn, thu hoạch đầy đủ mà trở về nhà họ Hoàng.

Trước khi ngủ, Tô Thanh Nhiễm kéo Cố Tiêu thương lượng, “Anh chúng mua một căn nhà ở làng chài ?”

Cố Tiêu sững sờ một cái chớp mắt, lập tức hiểu .

Gật đầu : “Được.”

Nơi chính là bảo địa.

Hôm nay hai dạo trong thôn phát hiện ít phòng trống, phần lớn đều là nhà gỗ và nhà gạch mộc, hẳn là sẽ đắt lắm.

Quyết định mua nhà, hai liền bắt đầu tính toán tiền mặt còn trong tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-392-mua-lien-hai-bo.html.]

Năm ở Ninh Thành, hai mua nhà của giáo sư Phùng cùng một rương cá chiên nhỏ, gần như tiêu hết bộ tiền tiết kiệm.

Sau đó một chuyến tỉnh thành, kiếm thêm một chút.

Tiếp theo một đường ở Ninh Thành bán hàng, cộng thêm cuối năm đại đội chia hoa hồng, cùng với thu hoạch trong thời gian ở Thượng Hải.

Trước khi tới, tay tổng cộng hơn 3000 đồng.

Vừa ở bến tàu mua đồng hồ điện t.ử tốn một ngàn rưỡi, hiện tại trong tay còn gần hai ngàn đồng.

Hai thương lượng, liền dùng tiền trong tay để mua.

Chỉ cần giữ đủ lộ phí về Dương Thành là , tới Dương Thành , tiền vẫn thể tiếp tục kiếm.

Huống chi, đồng hồ đưa tới Thượng Hải là thể lập tức tay đổi thành tiền mặt, sợ tiêu hết dự trữ.

Còn về những con cá vàng lớn nhỏ , thể động đến thì động.

Sáng sớm hôm , hai liền với Hoàng đại ca về ý định mua nhà.

Hoàng Chí Cường bất ngờ, ngoài đến đây ăn ít, nhưng mua nhà thì từng .

“Hai vị là, mua ở La Điền thôn?”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, giải thích, “Ở một ngày, hai chúng đều đặc biệt thích nơi , mùa đông ở đây cũng ấm áp, gần biển lớn, nên về cơ hội thể thường xuyên đến ở một thời gian.”

Nghe , Hoàng Chí Cường gật đầu, “Vậy thì quá, thôn chúng lúc mới vài căn nhà trống, hiện tại giấy tờ nhà đều do thôn trưởng cất giữ.

Chẳng qua, hôm qua hai vị cũng thấy , nhà ở đây lắm, ngày nào cũng thổi gió biển, cũ nát lắm.”

Cố Tiêu lắc đầu, “Không , chờ chúng về chuyển đến sửa sang hoặc xây mới đều .

Chỉ là một điều, chúng hy vọng căn nhà mua nhất nên tranh chấp gì, tránh cho về rõ ràng.

Nếu cần tốn tiền chuẩn thủ tục, Hoàng cứ việc một tiếng, chúng cố gắng đủ thủ tục.”

Hoàng Chí Cường gật đầu, “ hiểu ý hai vị, cần tốn tiền chuẩn , hiện tại tìm thôn trưởng, sẽ với ông thích, sẽ khó .”

Nói xong, ông liền vội vàng cửa tìm thôn trưởng.

Không lâu , quả nhiên dẫn một đàn ông 5-60 tuổi trở về.

Sau một hồi giới thiệu, bốn cùng xem nhà.

Trong thôn đích xác vài căn nhà, ở bên trong sớm định cư ở bên .

Xác định sẽ về, hơn nữa nhà giao cho trong thôn, do thôn trưởng đại diện tập thể bán.

Hai xem từng căn, cuối cùng chọn hai căn nhà cũ sân lớn gần bờ biển.

Hai nhà gần , kiểu dáng cũng đều gần như , đều là ba gian nhà chính kèm một gian phòng bếp và một gian phòng tạp vật để ngư cụ.

Nền nhà là xây bằng đá, bên là gạch mộc, mái nhà dùng gỗ.

Hoàng Chí Cường và thôn trưởng đều chút bất ngờ, “Hai căn nhà chút lâu năm , bằng mấy chỗ xem.”

Tô Thanh Nhiễm , nhà mới thì mới thật, nhưng diện tích quá nhỏ.

Vân Vũ

Hai trúng là sân rộng bên .

“Thôn trưởng, nhà chúng đông, nghĩ về cơ hội cùng đến ở qua mùa đông, cho nên liền mua lớn hơn một chút, nhà cũ một chút , về thể sửa .”

“Không sai, thôn trưởng, phiền ngài xem giá.”

Trước khi xem nhà, hai đại khái hỏi thăm Hoàng đại ca, nhà như 800 đồng một bộ.

Hiện giờ hai mua liền hai bộ, thôn trưởng liền chủ động giảm giá một chút.

“Hai bộ thì chủ tính cho hai vị một ngàn năm.”

 

 

 

 

 

Loading...