Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 395: Chi bằng thử đăng báo xem sao

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:07:50
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai vốn dĩ còn định chuyện của Hoàng Chí Cường với lão gia tử, thấy ông , liền lên lầu bỏ đồ vật xuống . Tắm rửa thoải mái xua mệt mỏi, một bộ quần áo sạch sẽ, lúc mới xuống lầu.

Tiện thể mang theo chiếc áo sơ mi mua cho lão gia t.ử xuống, còn mang theo một nải chuối. “Ngài ăn cái , cái ngọt như , cũng nóng.”

Lão gia t.ử cảm ơn, hỏi thăm chuyến hưởng tuần trăng mật ở Dương Thành của hai thuận lợi . Trước mặt Cố Hiểu Lôi và Lâm Tiểu Mai, hai cũng dám gì nhiều, chỉ đại khái về phong thổ bên đó, tùy ý trò chuyện về những gì thấy .

Cố Hiểu Lôi và Lâm Tiểu Mai ăn xong quả vải, vội vàng tự giác nhà bếp chuẩn bữa tối. Lão gia t.ử thấy , lúc mới gọi hai sân bóng cây bên bàn đá.

Vừa mở miệng, ông liền khiến hai bất ngờ, “Hoàng Chí Cường chắc là chuyện của với hai đứa ? Thằng bé đó lanh mồm lanh miệng, đoán mà.”

Tô Thanh Nhiễm cùng Cố Tiêu , lặng lẽ gật đầu. “Chỉ sơ qua một chút thôi ạ.”

“Nghe , chú năm xưa là vì con gái mới ở , về Thượng Hải.” Lão gia t.ử khẽ thở dài một tiếng, gật đầu : “Không sai, đúng là như .”

Hai thật giúp ông gì đó. Trước đây ông chịu , họ cũng tiện truy hỏi. Hiện tại , liền chủ động đề nghị hỗ trợ, “Chú , đừng nản lòng, tụi cháu thể cùng tìm.”

Lão gia t.ử ngừng một chút, đó vẫn lắc đầu. “Không cần , mấy năm nay vẫn luôn nhờ âm thầm tìm kiếm, nhưng vẫn tin tức. Sau khi trở về cũng sắp xếp thám t.ử tư tìm từ đầu, nhưng cũng tiến triển gì, mấy năm nay, những nơi thể nghĩ đến đều tìm , lẽ đây là mệnh chăng. Chỉ là tin tức của con gái, cũng dám mặt mũi nào liên hệ bên Cảng Thành. Nghe hai đứa Dương Thành, lúc mới nhịn gửi thư, hỏi thăm tình hình gần đây bên đó.”

Hai chợt hiểu , lá thư của lão gia t.ử quả nhiên là cho bên . Chỉ là điều hai bất ngờ là, một sống sờ sờ như , tìm nhiều năm đến thế, mà bất kỳ tin tức nào. Rốt cuộc ?

Hai bận tâm tò mò, bắt đầu an ủi lão gia tử. “Chú , tình cảnh hỗn loạn lúc , cũng còn cách nào khác, mấy năm nay vì ở chịu đủ khổ sở . Cháu tin rằng, con gái chắc chắn là bức bách bởi tình huống lúc , bất đắc dĩ đến nơi xa xôi tìm kế sinh nhai, chờ cô tin trở về, nhất định sẽ về tìm .”

, chi bằng chúng đăng thông báo tìm báo chí xem ? Có lẽ cô vẫn tin bình an trở về, cô thấy báo chí nhất định sẽ tìm về.”

Lão gia t.ử do dự một chút, ông luôn cảm thấy mấy năm nay con gái nhất định hận ông. Là cố ý trốn tránh nhận cha . Trước đây ông cũng dám đăng báo, lo lắng phận của sẽ gây ảnh hưởng đến cô .

hiện tại nếu còn chuyện gì, hơn nữa những cách thể thử đều thử qua , chỉ còn cách đăng báo. “Được, chuyện đăng báo hai đứa cần bận tâm, ngày mai sẽ liên hệ tòa soạn báo.”

“Không chỉ riêng Thượng Hải, nhất là các báo chí ở những thành phố lớn khác cũng đều đăng luôn một lượt!”

“Được!”

Trò chuyện một lúc với hai , tâm trạng lão gia t.ử hơn thấy rõ. “Được , chỉ với hai đứa một tiếng, để đỡ cho hai đứa nửa vời đoán tới đoán lui, tò mò về ông già . Hiện tại những ý kiến nên đưa hai đứa cũng đưa , hai đứa cần bận tâm về nữa, nên gì cứ .”

Cố Hiểu Lôi và Lâm Tiểu Mai bữa tối với bốn món ăn một món canh. Mấy ngày nay sự khó tính của lão gia tử, tay nghề phần tiến bộ. Trong bữa cơm, hai bàn bạc thời gian về Hưng Thành.

“Hai hôm Hướng Nam qua, hỏi tụi em khi nào về nhà, ông bà cũng đang đợi ở nhà.”

Tô Thanh Nhiễm cùng Cố Tiêu gật đầu, về phía lão gia tử, “Tụi cháu đều về hết, chú ở đây một ? Có cần tụi cháu ?”

Lão gia t.ử : “Sao ? Trước khi mấy đứa tới chẳng vẫn một . Một thì thanh tịnh, nhưng xem như mong cho mấy đứa hết , để sống mấy ngày thoải mái.”

Mấy đều ông là lời mát, nhịn bật .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-395-chi-bang-thu-dang-bao-xem-sao.html.]

Ngày hôm , mấy liền bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn về Hưng Thành. Trước khi rời , hai mang ít rau dưa, trái cây cùng thịt trứng để trong nhà. Lại còn những loại hải sản khô mang về từ Dương Thành đó, cũng để ít.

Lão gia t.ử thẳng thắn than phiền, “Trời nóng như , nhiều thứ cũng dễ bảo quản.” Than phiền thì than phiền, đầu ông tìm hỏi thăm xem nơi nào thể tủ lạnh. Trong nhà quả thật nên thêm một cái tủ lạnh.

Trong lúc lão gia t.ử đang tất bật thu xếp tủ lạnh, bốn họ theo Lâm Hướng Nam đến Hưng Thành. Mang theo hành lý quá nhiều, mấy ghé về căn nhà gần bến xe để cất đồ.

Tô Thanh Nhiễm tiện tay từ trong túi lấy ba chiếc đồng hồ điện tử. “Anh Hướng Nam, Tiểu Mai, Hiểu Lôi, đây là quà chị mang từ Dương Thành về cho mấy đứa.”

Ba nhận lấy , hóa là đồng hồ điện tử. “Chị dâu, cái quý quá, ở Thượng Hải chị mua đồ ăn cho tụi em mà.”

Tô Thanh Nhiễm hào sảng đưa cho ba , “Không đáng giá bao nhiêu tiền , cứ lấy đeo chơi .”

Ba đều cái giọng điệu của cô cho hoảng sợ. “Sao đáng tiền? Ngay bến xe tụi em một thanh niên bán loại đồng hồ điện t.ử , nhà thích giúp lấy từ cửa hàng ngoại thương , quý lắm đấy!”

Tô Thanh Nhiễm vui mừng, “Thật , nhưng cái của tụi chị là mang từ Dương Thành về, quả thật đắt như , cho mấy đứa cứ cầm lấy .”

Thấy Cố Hiểu Lôi sung sướng đeo lên cổ tay, Lâm Hướng Nam và Lâm Tiểu Mai cũng đành nhận lấy.

Tặng xong đồng hồ, Tô Thanh Nhiễm thu dọn một túi quà mang đến cho ông bà cùng mợ cả. Mỗi một chiếc áo sơ mi vải tổng hợp. Một gói hải sản khô, và một túi trái cây.

Trái cây chỉ lấy chuối cùng nhãn, quả vải về lý thuyết để lâu như , dễ hỏng, nên mang theo.

Biết mấy hôm nay về, cả cùng mợ cả sớm vội vã từ đơn vị trở về. Vừa mua đồ ăn, xếp hàng mua thịt, còn cố ý chọn một quả dưa hấu lớn mang về dùng nước giếng ướp lạnh.

Nhìn thấy mấy rốt cuộc bình an về đến nhà, họ mừng rỡ đến nỗi đôi mắt híp thành một khe.

Ngoảnh thấy Cố Tiêu cùng Hướng Nam xách theo nhiều đồ vật như , đều mở to hai mắt.

“Sao mua nhiều đồ vật trở về thế? Lần chẳng mới Hướng Nam mang đồ ?”

“Không đúng , mấy thứ đều là các con mua từ Thượng Hải ư?”

Trông thế nào cũng giống lắm.

 

 

Vân Vũ

 

 

 

Loading...