Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 397: Thương lượng trích phần trăm

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:07:52
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tặng xong đồng hồ điện tử, Tô Thanh Nhiễm đem một túi lớn khác chuyên môn mang về cho gia đình .

Mọi xem đến hoa cả mắt, “Hay là nhiều như , các con đưa tới nông thôn , cho thông gia họ ăn.”

“Trong nhà đều phần , mua nhiều lắm, ngay cả bên cả mợ cả cũng đều , yên tâm .”

Phân chia đồ vật xong, Lâm Ngọc Trân mấy liền giục họ sớm một chút trở về.

“Bên đó nhà cửa đều thu dọn xong , các con ngủ một giấc, ngày mai sớm một chút về núi Hướng Dương.”

Tô Thanh Nhiễm trêu chọc, “Sao đến cũng giục tụi con mau về thế, ông bà cũng bảo tụi con sớm một chút trở về, mới về đến nhà, giục tụi con về núi Hướng Dương.”

Lâm Ngọc Trân trách yêu : “Con bé , chúng giục con, cha chồng con ở nhà phỏng chừng đều lo sốt vó , dù về gặp một lát là .

Về đó ở hẳn hoi mấy ngày, chờ cuối tuần chúng liền qua đó, tiện thể thăm thông gia.”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, cùng trong nhà trò chuyện một lúc, lúc mới trở về nghỉ ngơi.

Căn nhà trong thành là cả và chị dâu giúp thu dọn, giống như lúc khi .

Ngồi xe một ngày, ba hầu như là chạm gối ngủ.

________________________________________

Ngày hôm , trời mới sáng, Tô Thanh Nhiễm liền tỉnh.

“Hôm nay chúng về bằng cách nào?”

Cố Tiêu dậy hoạt động một chút, “Anh với Quách Tứ Hải và họ , lát nữa họ sẽ qua đây đón chúng về thôn.”

Tô Thanh Nhiễm thời gian, “Còn sớm, phỏng chừng thể nhanh như tới .”

Cố Tiêu ý vị thâm trường gật đầu, “Quả thật còn sớm, hy sinh một chút ——”

Tô Thanh Nhiễm ném cái gối , “Anh , em ý đó.”

Cố Tiêu ôm lấy gối, vén mùng lên.

lúc , ngoài cửa đột nhiên vang lên một tràng tiếng gõ cửa dồn dập hưng phấn.

“Anh Tiêu, chị dâu, hai dậy ?”

Cố Tiêu đưa tay cứng đờ, bất đắc dĩ thở dài, “Đến cũng thật quá sớm!”

Tô Thanh Nhiễm thấy vẻ mặt chịu thiệt của , cố nén dậy, nhanh nhẹn quần áo thu dọn xuống giường.

Cửa lớn mở , ba liền hớn hở chạy .

“Anh Tiêu, chị dâu, nhớ hai ch·ết ——”

“Khụ khụ khụ, cái kiểu nhớ đó.” “ , Tiêu, việc ở trạm vận chuyển hàng hóa Thượng Hải, bên đó vất vả ?”

Ba cả đống vấn đề hỏi.

Tô Thanh Nhiễm rửa mặt qua loa, gọi Cố Hiểu Lôi cùng cửa.

“Ba đứa còn kịp ăn sáng ? Mấy đứa cứ xuống từ từ chuyện, chị cùng Hiểu Lôi mua bữa sáng về.”

Nói , hai liền ngoài.

Cố Tiêu cô cố ý tạo cơ hội cho .

Người trong thôn nhiều tai mắt phức tạp, một việc tiện .

Chờ hai cô , liền trực tiếp gọi ba phòng.

“Các qua tình hình bên Dương Thành ?”

Ba khó hiểu lắc đầu, “Không , Dương Thành ở ? Dương Thành ?”

“...... Dương Thành là một nơi , đó lâu và chị dâu các đó một chuyến, kiếm kha khá đồ về.”

Nói , Cố Tiêu liền đem những chiếc đồng hồ chuẩn tặng cho ba .

“Đây là và chị dâu các tặng, mấy cầm đeo.”

Ba thấy là đồng hồ điện tử, đều hưng phấn cầm trong tay cẩn thận xem xét.

“Đây là đồng hồ điện t.ử ? Lại còn kim đồng hồ nữa!”

“Anh Tiêu, cái thật sự tặng cho ba đứa bọn em ư?”

Cố Tiêu gật đầu, “Đương nhiên, hỏi các , các ở Ninh Thành gặp qua ai bán loại đồng hồ ?”

“Không , tuyệt đối .”

“Nửa năm nay ba đứa bọn em vẫn luôn trong thành ăn nhỏ, quả thật thấy qua.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-397-thuong-luong-trich-phan-tram.html.]

“Bất quá thì qua, bên tỉnh thành hẳn là .”

Cố Tiêu gật đầu, “Không ai bán lúc, chúng sẽ cái việc kinh doanh .”

Nói , Cố Tiêu lấy mỗi kiểu một chiếc đồng hồ khác.

“Các xem những chiếc đồng hồ , hỏi thăm giá chợ đen , loại bình thường nhất một chiếc cũng thể bán 50-60 đồng, loại hơn thể bán bảy tám chục, loại kim đồng hồ mà các đang đeo, bán một trăm cũng chịu mua.”

Đừng xem Ninh Thành là một thành phố nhỏ, nhưng chính là vì cạnh tranh, kênh thông tin về giá thị trường bên ngoài hạn, cho nên giá cả sẽ kém gì thành phố lớn.

Ba hai lời, “Anh Tiêu, đều , bảo thế nào thì thế đó!”

, định giá , ba đứa bọn em bán, khó khăn lắm mới về một chuyến, ở nhà ở bên chị dâu nhiều một chút.”

, Tiêu, mang về bao nhiêu chiếc đồng hồ?”

Cố Tiêu ba , “Khoảng 300 chiếc đồng hồ.”

“Cái gì?!”

“Bao nhiêu?”

“300!”

Ba nhất thời sửng sốt, vốn tưởng rằng đồng hồ quý như , khẳng định mang về mấy chiếc.

Không ngờ, tới 300 chiếc.

Cố Tiêu , tiếp tục , “ và chị dâu các thương lượng qua, thời gian chúng vắng, công việc và thu nhập của các cũng giảm ít.

Cho nên chúng tính toán đem 300 chiếc đồng hồ bộ giao cho các , để các bán.

Mỗi chiếc đồng hồ bán , chúng trích phần trăm cho các mười đồng tiền.”

Ba sửng sốt.

Chưa kịp mở miệng, thấy Cố Tiêu bổ sung : “Nếu gặp mua chịu trả giá , tiền bán thêm cũng thuộc về các .”

Ba há hốc miệng, gì đó, phát âm thanh.

300 chiếc đồng hồ, chỉ riêng tiền trích phần trăm là 3000 đồng, mỗi ít nhất thể chia một ngàn.

Cái còn tính lợi nhuận bán thêm.

Vốn tưởng rằng Tiêu nơi khác, liền quên em, ngờ vẫn luôn nhớ thương họ.

“Anh Tiêu, hai hôm Trương Binh mắng trọng sắc khinh bạn, em ngăn cản, em .”

“......”

Cố Tiêu thấy ba đều sắp cảm động bật , ngược chút ngượng ngùng.

“Khụ, kỳ thật chia cho các đều là phần nhỏ thôi.

Lần và chị dâu các Dương Thành... quả thật cũng chịu ít vất vả, đường còn suýt cướp.

Cho nên chúng nhận phần lớn, các lấy phần nhỏ.

Vân Vũ

Chờ thời cơ chín muồi, dẫn các cùng Dương Thành.”

Ba vốn dĩ còn từ chối một phen, thấy Cố Tiêu như , liền dứt khoát đồng ý.

“Anh Tiêu, thế lắm , mười đồng tiền ít .”

Họ rõ ràng, cái loại đồng hồ điện t.ử mới lặng lẽ nổi lên, căn bản liền khó bán.

Anh Tiêu rõ ràng thể tự lặng lẽ đem bán, cố ý để cơ hội cho họ, đây là cho lợi ích.

Bốn đang thương lượng kỹ lưỡng về giá cả và chiến lược bán hàng, Tô Thanh Nhiễm cùng Cố Hiểu Lôi mua bữa sáng trở về.

Chuyện bán đồng hồ, càng ít càng .

Hai đều cố tình tránh Cố Hiểu Lôi, tính cho cô .

Cho nên chờ Cố Hiểu Lôi sân, thấy ba đến mắt híp thấy, nhịn buồn bực.

“Chị dâu xem, trai em về, xem khiến ba họ vui vẻ thế nào.”

 

 

 

 

 

Loading...