Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 411: Đưa ông cụ đi Dương Thành

Cập nhật lúc: 2025-11-19 18:15:11
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghỉ đông của Đại học tổng cộng cũng chỉ hơn một tháng.

Hai Dương Thành, trừ đưa ông cụ lên thuyền rời , còn chuẩn tiện thể nhờ Hoàng lấy thêm hàng.

Hai bộ sân mua đây vẫn xem qua, tranh thủ qua đó, ở hai ngày, lúc cũng cho trong thôn , nhà chủ.

Tính toán như , ít nhất về ít nhất cũng cần một tuần.

Vạn nhất nếu hành trình bên ông cụ vấn đề gì, e rằng kịp chạy về Ninh Thành ăn Tết.

Vì thế, hai gọi điện thoại về nhà lúc, thẳng thắn đưa lời mời với nhà.

“Mẹ, bằng và cha, cùng cả chị dâu và Nam Tinh cùng qua đây chúng cùng ở Thượng Hải ăn Tết.”

“Đến Thượng Hải ăn Tết ?”

, Thượng Hải bên gần Hưng Thành, đến lúc đó còn thể thăm ông bà.”

Lâm Ngọc Trân suy nghĩ một chút, lập tức động tâm.

Quay đầu hỏi ý kiến những khác.

Tô Cảnh Sơn hai , qua đó liền quen thuộc như nửa cái nhà .

“Cũng , đỡ Tiểu Cố và Nhiễm Nhiễm từ Dương Thành khi trở về còn qua vất vả.”

Anh cả chị dâu cũng đều sảng khoái đồng ý, “Hai chúng vẫn luôn qua xem tình hình bên Nhiễm Nhiễm thế nào.”

Tô Nam Tinh càng cần .

Chuyến Thượng Hải để ấn tượng sâu sắc cho , đặc biệt là những gian hàng rực rỡ muôn màu của tòa nhà bách hóa.

Lâm Ngọc Trân đồng ý, “Được, chúng liền cùng Thượng Hải.”

Nói , cô đầu nhắc nhở Tô Thanh Nhiễm, “ , lát nữa con cũng gọi điện thoại cho bên Dương Sơn, hỏi thăm thông gia xem , nhất là rủ hai họ cùng chúng , đông náo nhiệt, tiện thể qua xem các con.”

Tô Thanh Nhiễm vốn dĩ định gọi, cúp điện thoại liền gọi tới Dương Sơn.

Sợ cha chồng nhất định sẽ đồng ý, cô còn gọi Cố Hiểu Lôi điện thoại cùng.

“Lát nữa cha chịu đến, con cũng giúp chị khuyên nhủ.”

Quả nhiên như cô dự liệu, cha chồng mời họ cùng Thượng Hải ăn Tết.

Theo bản năng liền cự tuyệt, “Không cần cần, các con nếu bận thì cần về ăn Tết.

Chúng Thượng Hải, các con còn phiền toái sắp xếp, ở cũng tiện.”

Tô Thanh Nhiễm họ sợ và Cố Tiêu tốn kém tiền bạc, còn bận rộn trong ngoài.

“Cha, vẫn luôn từng qua nơi nào khác , cha cứ dẫn tới Thượng Hải xem một chút , dù ăn Tết đại đội cũng việc gì.

Hơn nữa, ba con và cả chị dâu họ đều sẽ tới, lúc các cùng , đường thể chiếu cố lẫn cũng yên tâm.

Yên tâm , trong nhà thể ở .”

Không đợi hai mở lời, Cố Hiểu Lôi một tay đưa đầu đến ống điện thoại.

“Cha, , hai còn hả, cả và chị dâu ở Thượng Hải mua nhà, chẳng lẽ hai qua đây xem?”

“Cái gì?” Hai đối diện rõ ràng sửng sốt một chút, “Mua nhà thật giả?”

“Đương nhiên là thật, mới mua, trong nhà lộn xộn một đống việc đó! Hai họ Dương Thành, con một cũng thu xếp xuể.”

Hai như , rốt cuộc cũng chịu nhượng bộ.

“Vậy , con cứ để đó, chờ chúng qua cùng thu thập.”

“Được, hai mang ít đồ thôi nhé, ở đây đều thể mua , đường nhất định chú ý an .”

Cúp điện thoại xong, Cố Hiểu Lôi nghịch ngợm chớp chớp mắt với Tô Thanh Nhiễm, “Đối phó họ, con đều cách.”

Tô Thanh Nhiễm nhếch môi , “Con đó, đúng , con một ở hai ngày ? Hay là bảo Tiểu Mai qua đây bồi con, bất quá hai đứa con gái vẫn cẩn thận.”

Cố Hiểu Lôi ừ một tiếng, “Tiểu Mai sẽ qua bồi con, hơn nữa Hướng Nam cũng trắng là ngày mai sẽ qua đây xem chúng , hẳn là .”

Tô Thanh Nhiễm thấy cô nhắc tới Hướng Nam mật, nhịn : “Được, việc con cứ tìm Hướng Nam của con, thật sự sợ hãi, thì bảo nghĩ cách cùng khác đổi ca.”

________________________________________

Sắp xếp xong chuyện nhà qua đây, Cố Tiêu liền nhờ mua ba tấm vé giường Dương Thành.

Chờ Tô Thanh Nhiễm nghỉ, ba liền lập tức lên đường.

Hành lý của ông cụ cũng nhiều, chỉ một cái túi nhỏ đựng vài bộ quần áo cùng đồ dùng sinh hoạt, ngoài chính là một cái rương đen.

Rương đen nặng trịch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-411-dua-ong-cu-di-duong-thanh.html.]

Suốt dọc đường , rương đen cùng ông cụ đều trở thành đối tượng bảo hộ trọng điểm của hai .

Đến tối, Cố Tiêu liền bảo Tô Thanh Nhiễm mang rương đen ngủ ở giường .

Chính ở phía cô gác đêm, để ông cụ ngủ ở giường đối diện.

“Gia thúc, ông yên tâm ngủ , khát đói bụng thì cứ gọi cháu.”

Ngủ đến nửa đêm, toa xe bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng long trời lở đất.

Ngay đó, liền nhân viên bảo vệ vội vàng đuổi qua.

Cố Tiêu tính xem, nhưng sợ Tô Thanh Nhiễm và ông cụ ở an , liền nhúc nhích.

Một lát , hai tên nhân viên bảo vệ bắt đầu dọc theo toa xe truy tìm.

Từng xem náo nhiệt khi trở về nhỏ giọng nghị luận, “Nghe là toa xe phía gặp trộm, lên xe theo dõi, tìm nửa ngày cũng tìm thấy tên trộm, phỏng chừng sớm nhảy xe chạy trốn.”

Trong lúc nhất thời, trong toa xe lòng hoang mang sợ hãi.

Tô Thanh Nhiễm cũng dậy, tuy rằng lo lắng đồ vật sẽ trộm, nhưng vẫn chú ý an thể.

Ông cụ vốn luôn bình tĩnh cũng chút lo sợ.

Lâu xa nhà, nghĩ tới thế nhưng còn nguy hiểm hơn so với ông tưởng tượng.

Nếu hai theo cùng qua đây, ông một xách theo đồ vật nặng như , khó bảo sẽ phát hiện.

Nói chừng hiện tại đang chính là ông.

Mất tiền thì , chỉ sợ còn thành Cảng Thành đoàn tụ cùng nhà, bỏ mạng tại đây.

Cũng may, cuối cùng ba cũng bình an vô sự mà đến Dương Thành buổi sáng.

Vừa xuống xe lửa, đập mặt chính là khí ấm áp ẩm ướt.

Khác với cảm giác đến mùa hè.

“Dương Thành thật sự thích hợp đến nghỉ đông!”

Mấy đang , Hoàng Chí Cường chờ ở ngoài cửa bước nhanh về phía họ.

Vân Vũ

“Ha ha ha, hoan nghênh các con về thường xuyên tới Dương Thành qua mùa đông.”

“Anh Hoàng! Sao tự tới Dương Thành đón chúng em?”

“Vừa lúc hai ngày ở Dương Thành, yên tâm các em, cho nên qua đây xem , đường còn chứ?”

“Đều , thuận lợi.”

Hoàng Chí Cường gật đầu, cùng ông cụ hàn huyên hai câu, lúc mới hỏi: “Ông ơi, xe suốt chặng đường cũng mệt mỏi , hôm nay tiên ở Dương Thành nghỉ một đêm ?”

Ông cụ lắc đầu, “Không cần, vẫn là thẳng đến huyện Tân An !”

Tới bờ biển, trong lòng mới thể kiên định hơn chút.

“Được.”

Bốn trực tiếp bến xe bên cạnh bắt xe.

Ông cụ thập phần tự nhiên mà giao rương đen cho Cố Tiêu.

Dọc theo đường , Tô Thanh Nhiễm nhớ tới trải qua xe, còn khỏi chút thấp thỏm.

May mắn, xe một đường lảo đảo lắc lư cuối cùng bình an đến huyện Tân An.

Vừa đến thôn La Điền, mấy liền đụng thôn trưởng.

Thôn trưởng thấy là Cố Tiêu và Tô Thanh Nhiễm, vội vàng tiến lên chào hỏi, “Các tới lúc, lát nữa xem bức tường rào còn lòng ?”

Hai đáp chào hỏi, “Cảm ơn thôn trưởng, chúng cháu đang qua đó.”

Ông cụ kỳ quái cực kỳ, “Hai đứa khi nào ở bên thiết như ?”

Giống như là về nhà .

Cái gì tường rào hiểu.

 

 

 

 

 

Loading...