Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 415: Cá đỏ dạ ông cụ để lại

Cập nhật lúc: 2025-11-19 18:15:15
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại đội trưởng và thím Cố hai đều là đầu tiên xem TV.

Xem đến vẻ mặt thần kỳ, “Một cái hộp nhỏ như bên trong thế mà thể chiếu nhiều hình ảnh thu nhỏ như , hơn nữa còn rõ ràng hơn phim chiếu ngoài trời nhiều!”

Tô Thanh Nhiễm vòng tay ôm cánh tay chồng, hỏi, “Thế nào? Mẹ, mang một chiếc về ?

Cái thể tiện hơn xem phim nhiều, khi nào xem đều thể tùy thời mở xem, hơn nữa còn nhiều kênh nữa.

Chúng con hiện tại đều ngoài , cha ở nhà cũng nhàm chán, ngày thường cứ xem phim truyền hình xem tin tức, mấy.”

Thím Cố nghĩ nghĩ liền động lòng, đầu trưng cầu thoáng qua chồng.

Đại đội trưởng nhếch miệng , “Được, nếu là tâm ý của con cái, mang về.”

Kỳ thật ông đối với xem phim truyền hình gì đó thì quan trọng, chủ yếu mỗi ngày xem tin tức.

Xem tin tức, liền còn là ếch đáy giếng, những chuyện xảy bên ngoài là thể tùy thời !

Tưởng tượng đến khi mang TV về, phản ứng của những trong thôn.

Ông liền chút gấp chờ nổi.

Thấy thông gia đồng ý, nhà họ Tô cũng sảng khoái chấp nhận.

Tô Nam Tinh vỗ tay reo hò, kêu lên một tiếng cao hứng, “Nghe TV còn kênh chuyên chiếu phim hoạt hình!”

Giang Ái Linh một cái, “Mỗi ngày tan học xong bài tập mới xem phim hoạt hình.”

Xem một lúc TV, mấy liền thu xếp bữa tối.

Vân Vũ

“Nhiễm Nhiễm với Tiểu Cố cứ nghỉ ngơi một lát , chúng lo liệu là .”

Cố Hiểu Lôi tìm cơ hội qua đây cùng chị dâu báo cáo tình hình mấy ngày nay, “Chị dâu, lúc chị và ở nhà, em sắp xếp Tô giáo sư và Lâm giáo sư ở lầu một.

Đưa cha phòng em ở lầu hai, cả chị dâu cùng Nam Tinh ở gác mái.”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, “Vậy còn em?”

“Em ở phòng khách lầu hai, chỗ đó rộng mà.”

“Có lạnh ? Hay là buổi tối em ngủ cùng chị, để con ngủ phòng khách.”

“Không lạnh, họ sợ đủ chăn, còn đặc biệt mang theo hai chiếc chăn mới từ trong nhà đến đây.”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, “Mấy ngày nay bọn chị ở nhà, vất vả cho em, sắp xếp .”

Lần từ Dương Thành trở về, vé xe căng thẳng, hai chỉ mua ghế cứng.

Ngồi một ngày một đêm, sớm mệt đến chịu nổi.

Ăn cơm xong, đều khuyên hai nhanh chóng lên lầu nghỉ ngơi.

“Vừa về đến nhà, mấy chuyện khác đừng vội, chờ hai đứa dưỡng đủ tinh thần, ngày mai chúng cùng ngoài dạo.”

“Phải đó, lúc chúng còn xem TV thêm một lát nữa.”

Hai nghĩ cũng .

“Vậy cứ ở lầu xem TV, ngày mai chúng ngoài chơi.”

Hai cầm hành lý của lên lầu, đơn giản rửa mặt đ.á.n.h răng một bộ đồ ngủ, liền gấp chờ nổi mà liệt giường.

Ngủ hơn một giờ, tinh thần khá hơn.

Xuống lầu thấy, một ai, TV cũng tắt.

“Chắc là sợ mở TV ồn ào bọn ngủ, nên ngoài tản bộ .”

, bà xã, suýt chút nữa quên cá đỏ ông cụ để cho chúng .”

Hai chạy nhanh đến thư phòng lầu một.

Cố Hiểu Lôi hai thu thập nơi thế nào, cho nên liền động .

Cố Tiêu , dựa theo ông cụ dặn dò, tới bên kệ sách.

Gõ gõ mặt tường , quả nhiên là trống rỗng.

Hai tìm một hồi, lúc mới tìm cơ quan.

Vừa mở , phía kệ sách quả nhiên còn ẩn giấu một cái ngăn nhỏ.

Nhìn dáng vẻ, cái rương đen nặng trịch của ông cụ đây phỏng chừng là gửi ở chỗ .

Trách xảy chuyện cũng thể may mắn thoát khỏi tìm thấy.

Cố Tiêu cầm đèn pin chiếu bên trong một chút, quả nhiên phát hiện hai con cá đỏ ở phía .

Cầm trong tay, nặng trịch.

Đóng cơ quan, hai hai con cá đỏ nhịn thở dài.

“Ông cụ đối với chúng thật là gì để .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-415-ca-do-da-ong-cu-de-lai.html.]

, ông cụ khi còn phó thác ảnh chụp và tư liệu con gái cho chúng , chúng vẫn là nghĩ cách tìm xem.”

“Hay là chúng nhờ giáo sư Phùng ở Vân Thành tìm xem , bên Tây Nam vùng xa, lẽ thấy tin tức và báo chí bên .”

“Được, đúng , Hướng Đông ở Tây Bắc, là bảo giúp chúng ở Tây Bắc cũng hỏi thăm thử.”

“Được, bây giờ thư ngay.”

Hai vội một buổi sáng, đem tin tức và tư liệu con gái ông cụ gửi một phần đến Tây Bắc và Tây Nam.

Lúc mới an tâm.

________________________________________

Ngày hôm .

Hai hồi phục tinh thần, tính toán dẫn cả nhà Thượng Hải dạo.

Trạm đầu tiên chính là tòa nhà bách hóa.

Trừ bỏ mua đồ vật, hai còn dẫn Đại đội trưởng tự gặp Cao Thịnh Huy.

Hợp tác lâu như , hai vẫn là đầu gặp mặt.

Cao Thịnh Huy vui vẻ mà cùng Đại đội trưởng nắm tay, “Vẫn luôn họ Đại đội trưởng Đại đội trưởng, hôm nay mới xem như thấy.”

Hai lẫn thổi phồng một phen, khí thập phần hòa hợp.

Nói xong tình hình đại đội, Cao Thịnh Huy đột nhiên về phía Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu.

“Hai các thật đúng là đủ kín đáo, nếu đụng Tôn xưởng trưởng xưởng thực phẩm 4 Thượng Hải, cũng hai các gần đây lớn như một chuyện!”

Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu chính là mì ăn liền.

“Chúng chỉ là ở bên trong sợi dây liên kết, nguyên bản là thử xem, còn chuẩn tới mời Cao trưởng khoa ngài tay.

Ai ngờ Tôn xưởng trưởng tầm lớn, nguyện ý cùng xưởng thực phẩm địa phương nhỏ của chúng hợp tác.”

Cao Thịnh Huy ha ha : “Các cũng đừng khiêm tốn, ở mặt còn như thâm tàng bất lộ, đều Tôn xưởng trưởng với !

Nói thật, sớm quen cái đóng gói cùng khẩu vị đây của họ! Nếu vì sản lượng thấp, căn bản liền sẽ bán chạy!

Các cải tiến khẩu vị và đóng gói, ở chỗ chúng gây sự khen ngợi nhất trí, hiện tại mỗi ngày tới canh mì ăn liền nối liền dứt!”

Nói , Cao Thịnh Huy liền chuẩn lấy mì ăn liền.

nơi còn một ít, lát nữa để Đại đội trưởng mang về.”

Tô Thanh Nhiễm xua tay chịu lấy, “Không cần, Tôn xưởng trưởng cũng cho chúng một ít , lâu nữa, mì ăn liền Ninh Thành chúng cũng sắp sản xuất .”

Cao Thịnh Huy gật đầu, “Vậy , khách khí với các nữa.”

Hai cùng Đại đội trưởng một lúc, liền xuống lầu cùng những khác hội hợp.

Mới đến lầu, liền thấy một đám vây quanh một quầy hàng đang tranh mua thứ gì.

Cái tư thế đó, còn tưởng rằng là đ.á.n.h .

Đi qua thấy mới phát hiện, nguyên lai là tranh mua TV đen trắng.

TV ở Thượng Hải vốn dĩ săn đón, Tết càng là kịch liệt từng .

Hai thấy tình hình , liền thương lượng đem sáu chiếc TV còn ở Thượng Hải sớm một chút bán .

Không chừng, Tết còn thể bán giá .

Tâm tư nhỏ của hai Tô Chấn Hoa vặn.

Anh do dự một lát, nhấc chân tới.

“Nhiễm Nhiễm, Tiểu Cố, buổi tối là để cùng Tiểu Cố ngoài một chuyến? Chủ yếu là cũng mở mang kiến thức.”

Lần hai đến chuyện kiếm tiền, đến bây giờ còn lâu thể bình tĩnh.

Cũng thử xem, cái nghề .

Nếu là , chừng cũng thể dựa cái kiếm thêm thu nhập.

Bằng chỉ dựa tiền lương của hai vợ chồng họ, mua nhà, còn chờ tới năm nào tháng nào .

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, cả từ nhỏ liền tránh những nơi như chợ đen kịp.

Không nghĩ tới sự ảnh hưởng của họ, ý tưởng cũng bắt đầu dần dần cởi mở.

“Cũng , để Cố Tiêu dẫn cả cùng trải nghiệm thử.”

 

 

 

 

 

Loading...