Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 417: Tình cảm vợ chồng họ tốt đến vậy sao?
Cập nhật lúc: 2025-11-19 18:15:17
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Đống Quốc về Ninh Thành , canh giữ ngoài cửa nhà họ Tô hai ngày, vẫn luôn thấy nhà họ Tô.
Bất đắc dĩ, lúc mới mang theo hành lý về thôn tìm cô cô và là Trương Quế Lan.
Trương Quế Lan suốt một năm nay vẫn luôn khổ sở chờ con trai trở về.
Hiện tại thật vất vả trở , cửa liền nắm lấy cánh tay con trai bắt đầu lóc kể lể.
“Con ơi, con cuối cùng cũng về ! Con một năm nay chịu đựng như thế nào .”
“Mẹ hiện tại là ở nhờ nhà khác, ăn một miếng cơm đều xem sắc mặt.”
Tiêu Đống Quốc chỉ buông hành lý, kiên nhẫn khuyên giải, “Mẹ, hiện tại miếng cơm nóng chỗ che mưa chắn gió, cũng tồi .
Mẹ mau đừng như , lát nữa cô con các cô về hiểu lầm.”
Trương Quế Lan thấy con trai cũng thông cảm , trong lòng tức khắc lộp bộp một tiếng.
Lùi về hai bước, bắt đầu đ.á.n.h giá con trai.
“Sao con ăn mặc như ? Con từ Thượng Hải trở về ?”
Tiêu Đống Quốc chua xót , “Mẹ, xem kìa, con ở Thượng Hải sống cũng dễ dàng, một năm nay ——”
Nói , Tiêu Đống Quốc cũng nữa.
Cùng cô nhiều như cũng vô dụng.
“Dù con trai bây giờ cuối cùng cũng tìm một công việc chính thức, yên tâm, con sẽ .
Chờ sang năm ăn Tết trở về, con nhất định nghĩ cách đón Thượng Hải an cư.”
“Cái gì? Còn chờ tới sang năm?”
Trương Quế Lan cảm thấy trời sập.
“Mẹ ước chừng chờ con một năm, mỗi ngày đều trông mong con ăn Tết trở về đón Thượng Hải, kết quả con còn chờ thêm một năm?
Mẹ sợ chịu khổ, chính là cùng con Thượng Hải.
Ở nông thôn , chịu nổi một ngày nào nữa.”
Tiêu Đống Quốc phiền thắng nổi.
Sự bực bội kéo dài liên tục vài ngày, ngay cả Tết cũng yên .
Mỗi ngày đều cứ nhắc mãi Thượng Hải Thượng Hải.
Thượng Hải là dễ như ?
Một tiền lương và phiếu của chỉ đủ nuôi sống chính .
Hơn nữa còn trông chờ tích cóp một ít tiền, chờ đến sang năm mở cửa chút chuyện buôn bán nhỏ.
Vì thế, Tiêu Đống Quốc ở nhà còn quá xong kỳ nghỉ Tết Âm Lịch liền chuẩn sớm phản hồi.
________________________________________
Trước khi , tiện đường ghé qua nhà họ Tô một chuyến.
Lần , lúc đụng Tô Chấn Hoa mới từ Dương Sơn lắp TV xong về.
Tô Chấn Hoa cũng liếc mắt một cái liền thấy , định tiến lên, liền chạy mất.
Tô Chấn Hoa cảm thấy yên tâm, đặc biệt một chuyến ga tàu hỏa Ninh Thành.
Cho một ít chỗ cùng phụ trách dọn hàng bên trong hỏi thăm.
Sau khi hỏi thăm mới , nguyên lai Tiêu Đống Quốc một năm cũng rời khỏi đây.
“Cậu rời khỏi đây nơi nào ?”
“Nghe hình như là Thượng Hải, nhưng cụ thể nơi nào thì .”
Tô Chấn Hoa nhíu mày, cảm giác chút , vội vàng gọi điện thoại cho Cố Tiêu.
Đem tin tức tra cho .
Cố Tiêu cũng cho một tin tức, “Lần và Nhiễm Nhiễm từ Dương Thành trở về, lúc ở ga tàu hỏa đụng , lúc đó hẳn là chuẩn về Ninh Thành.
nguyên bản là tính toán chờ ăn Tết xong liền tra một chút, cả yên tâm , Thượng Hải bên .”
Tô Chấn Hoa Tiêu Đống Quốc một năm nay cũng tìm Tô Thanh Nhiễm phiền toái, thoáng yên tâm.
“Việc vẫn là coi trọng lên, ai Thượng Hải ôm ý đồ gì.”
Sau khi trở về, Cố Tiêu đem lời cả cũng kể cho Tô Thanh Nhiễm một .
“Sau thứ bảy vẫn là đón cô, tối chủ nhật đưa cô về trường học, ở trường học thời điểm cũng cẩn thận chút.”
Tô Thanh Nhiễm gật đầu, cảm thấy Tiêu Đống Quốc bản lĩnh lớn đến nỗi nhúng tay trong trường học.
Bất quá cũng là quan tâm cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-417-tinh-cam-vo-chong-ho-tot-den-vay-sao.html.]
Cẩn thận mới sống lâu dài.
Lấy sự hiểu của cô đối với Tiêu Đống Quốc, tới đây một năm cũng lộ diện, phỏng chừng là đang tìm công việc.
Rốt cuộc, đời cuối cùng chính là cầm thư mời của xưởng máy móc Thượng Hải.
Vân Vũ
Có lẽ là dựa ký ức và bản lĩnh đời của , một nữa ở Thượng Hải tạo dựng tên tuổi.
Vì thế, cô liền đem phân tích của cho Cố Tiêu.
“Bản lĩnh khác , nếu là tìm công việc thì hẳn là sẽ xưởng máy móc .”
Cố Tiêu cũng cảm thấy lý, “ lập tức xưởng máy móc hỏi thăm.”
Tô Thanh Nhiễm sợ sẽ xúc động, “Nếu chỉ là ở đây công tác, và yên kiếm chuyện với chúng , đừng động đến .”
Thượng Hải rốt cuộc Ninh Thành, bên ngoài vẫn là cẩn thận chút.
Vạn nhất xảy xung đột, chuyện gì xảy mà bắt , vớt cũng .
Cố Tiêu bảo cô yên tâm, “ sẽ xúc động, chỉ là thể cứ tiếp tục để ở trong tối chúng ở ngoài sáng, đơn giản rõ cảnh cáo một chút.”
Đêm dài lắm mộng, Cố Tiêu cùng ngày liền chạy một chuyến xưởng máy móc.
Trước đây giúp xưởng thực phẩm 4 Thượng Hải cải tạo dây chuyền sản xuất, liền từng cùng xưởng máy móc đ.á.n.h giao tiếp.
Anh theo nhạc phụ cùng qua vài , cũng quen bên trong.
Qua đó hỏi thăm, quả nhiên tên Tiêu Đống Quốc.
“Mới tới hai tháng , Tết xin nghỉ là về quê việc, hiện tại còn trở , tìm việc?”
“Không gì, chúng là đồng hương, qua đây xem về ? Chờ khi khác đến.”
Cố Tiêu đến vô ích, thấy Tiêu Đống Quốc bản , nhưng cũng coi như là thu hoạch.
Anh chuẩn đưa bà xã về trường học báo danh, đó một chuyến xưởng máy móc.
Nào ngờ ngày khai giảng báo danh, liền ở bên đường đối diện cổng lớn trường học, gặp Tiêu Đống Quốc lén lút.
Anh bước nhanh tiến lên, chặn Tiêu Đống Quốc, “Chạy gì?”
Tô Thanh Nhiễm thấy thế, đầu bảo Cố Hiểu Lôi và Lâm Tiểu Mai , chính cũng về phía Cố Tiêu.
“Thật đúng là , Tiêu Đống Quốc, tới đây gì?”
Tiêu Đống Quốc ngơ ngẩn về phía hai , còn từ trong kinh ngạc phục hồi tinh thần .
Năm là năm thứ nhất, Cố Tiêu qua đây đưa Tô Thanh Nhiễm báo danh là chuyện bình thường.
mà năm nay đều năm thứ hai , còn qua đây đưa?
Tình cảm vợ chồng họ đến ?
“Không, gì, chỉ là ngang qua thôi.”
“Đi ngang qua? Anh ở Ninh Thành ? Sao đặc biệt chạy đến Thượng Hải lai vãng?”
Tiêu Đống Quốc thoáng qua đường phố đến .
Đột nhiên thả lỏng .
Nơi là Thượng Hải, là ban ngày ban mặt, Cố Tiêu dám gì .
Không bằng đơn giản cho hai , sự thật chính vững chân ở Thượng Hải.
“Chỉ cho phép các tới Thượng Hải, tới ?
Nói thật cho các , một nhà máy ở Thượng Hải mời tới việc, ở đây công việc đắn.”
Nói xong, lặng lẽ liếc mắt một cái Tô Thanh Nhiễm.
Chờ mong từ mặt cô thấy sự bất ngờ hoặc là hâm mộ.
Lại chẳng gì cả.
“Anh tới Thượng Hải chúng quản , nhưng hôm nay ngang qua , chính trong lòng rõ ràng.”
Nói , Cố Tiêu liền đầu thoáng qua Tô Thanh Nhiễm, bàn tay nhẹ nhàng đặt ở vai cô vuốt ve.
“Bà xã, cô trường học báo danh, đừng chậm trễ thời gian, nơi .”
Tô Thanh Nhiễm cũng sâu một cái, ý bảo dọa thể, nhưng đừng gây phiền toái cho .
“Được.”