Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 455: Lên TV
Cập nhật lúc: 2025-11-20 16:39:32
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đội trưởng , kích động ngừng.
Ăn xong bữa cơm chiều, ít trong thôn đều chạy đến xem tin tức. Thấy Cố Tiêu cùng Tô Thanh Nhiễm ở đó, đều hớn hở vây .
Có mấy còn chuyện Tô Thanh Nhiễm cùng Dương Giao về. Có thì cũng , nhưng rõ Dương Giao rốt cuộc là nơi gì.
Đội trưởng nhịn khoe khoang, nhưng cảm thấy quá thẳng thắn, quá khoa trương. Không hợp với tác phong nhất quán của nhà họ Cố lão.
“Hai đứa nhỏ mới về từ Dương Thành, về là để giúp Xưởng máy móc xử lý chút việc, xong ngày mai liền, Thượng Hải còn một đống việc mà! Vẫn là xem tin tức ! Lát xem xong tin tức tính!”
Nói , đội trưởng liền mở TV lên. Kênh lúc là đài truyền hình tỉnh, giờ đang phát sóng tin tức địa phương. Thông thường đều xem tin tức địa phương , xem xong lúc tiếp đến tin tức trung ương.
Tin tức bắt đầu, liền xôn xao lên.
“Này chẳng Ninh Thành chúng ? Đây là lãnh đạo lớn họ Chu?”
“Sao còn thấy Tiểu Tô? Còn Giáo sư Tô, còn Xưởng trưởng Mã ——”
“Suỵt, đừng ồn ào nữa, xem trong TV gì .”
Trong đám thoáng chốc yên tĩnh , tiếng trong TV rốt cuộc rõ ràng.
Thì , hôm nay lúc Tô Thanh Nhiễm cùng ngoại thương chính thức ký hợp đồng, Bộ Ngoại thương tỉnh còn dẫn theo phóng viên đài truyền hình từ tỉnh về. Lúc đó cô cũng nghĩ nhiều, chỉ cho rằng hội nghị quan trọng cần phim ghi thôi. Không ngờ thật sự sẽ lên TV.
Hơn nữa, nghi thức ký hợp đồng là 9 giờ sáng, thể nhanh như mà kịp tin tức buổi tối ?
Đài truyền hình tỉnh dùng bài phạm vi lớn đưa tin về biểu hiện của Ninh Thành ở Dương Giao. Từ mì ăn liền Xưởng thực phẩm, đến chế phẩm đóng gói plastic Xưởng plastic, đến dép plastic, còn chính là dây chuyền sản xuất mì ăn liền ký hợp đồng hôm nay. Một thứ cũng bỏ sót.
“Trong suốt thời gian tham gia triển lãm Dương Giao , Ninh Thành tạo nên huyền thoại xuất khẩu ngoại hối gần 300 vạn Đô la Mỹ tại một gian quầy hàng chỉ vỏn vẹn mười hai mét vuông ——”
Còn về Xưởng máy móc cùng Xưởng dệt tỉnh thành, chỉ là nhân tiện nhắc đến một chút, thậm chí cơ hội đóng vai nền cho đóa hoa hồng lớn Ninh Thành .
Bản tin thứ nhất phát xong, mười mấy phút trôi qua. Mọi còn chút hồn, “Đội trưởng, đây là chuyện từ khi nào ? Sao đó chẳng thấy ông đến.”
“ , nếu hôm nay chúng thấy tin tức, còn Ninh Thành chúng xảy chuyện lớn như , thì Tiểu Tô về là phiên dịch.”
“Kia tin tức bên còn cả lãnh đạo tỉnh cùng nữa cơ mà!”
Đội trưởng gật đầu, “Lãnh đạo tỉnh tính là gì, Tiểu Tô lúc ở Dương Thành cùng thống soái Ngoại thương Kinh Thị họp chung xong !”
“ đây chẳng cũng kín đáo ? Tiểu Tô ở Dương Giao hai mươi ngày, giúp Ninh Thành chúng nhận gần 300 vạn Đô la Mỹ đơn đặt hàng đấy, dây chuyền sản xuất vẫn là do cô sắp xếp ở bên trong. ”
“Người ngoại thương tín nhiệm cô , cứ nhất định bắt cô về tham gia cái nghi thức ký hợp đồng gì đó , bên trường học còn đang chờ học đấy, chẳng hết cách, chỉ đành về.”
“Còn những đơn đặt hàng các thấy đó ——”
Đội trưởng một khi mở miệng, liền phảng phảng đập nước vỡ bờ. Đem biểu hiện của bọn họ ở hội chợ Dương Thành kể từng cái một.
Đến cuối cùng, ngay cả Cố Tiêu cũng chút chột , hình như kể nhiều đến ? Bất quá, bố hình như cũng sai, đều là tình hình thực tế!
Mãi cho đến khi tin tức trung ương phát xong, lời của đội trưởng mới xem như hết.
Mọi rời , Cố Tiêu dậy rót cho bố chén nước. “Bố, bố khát ?”
Đội trưởng dường như vẫn , kéo hai bắt đầu huyên thuyên về chuyện của đại đội. Năm nay là năm đầu tiên chia ruộng về hộ, vụ thu kết thúc, thu hoạch vô cùng . Nộp xong thuế nông nghiệp, lương thực dư của mỗi nhà đều nhiều hơn so với . Tự trồng trọt ruộng đất của , tính tích cực của thôn dân đều cao hơn hẳn.
Đang trò chuyện, đội trưởng đột nhiên nhớ đến chuyện đó giấy giới thiệu cho ba Quách Tứ Hải.
“Hai đứa Quách Tứ Hải họ Dương Thành gì ? Không chuyện gì trái phép đấy chứ?”
Cố Tiêu lắc đầu, “Nghe họ Dương Thành lấy về ít quần áo ——”
Anh xong, đội trưởng bật dậy. “Cái gì? Bây giờ dám Dương Thành chuyển đồ về bán ở chợ đen ?”
Cố Tiêu vội vàng xua tay, “Bố, bố đừng kích động, họ chuẩn hộ cá thể đấy, quần áo mua về đều là hàng chính thức.”
Tô Thanh Nhiễm cũng giúp đỡ : “ , bên Dương Thành bây giờ chợ tự do , bên trong quần áo mà mắc, còn cần phiếu.”
Nói , Tô Thanh Nhiễm liền đem quần áo mua cho hai ông bà già mang . “Lần Dương Thành, chúng cháu cũng bớt chút thời gian dạo, bố xem quần áo thích ?”
Hai ông bà già nhận lấy quần áo xem, quả nhiên sang trọng hơn ít so với tiệm bán quần áo ở Ninh Thành.
“Thật cần phiếu ư?”
“Thật cần, kinh tế cá thể bên phương Nam từng bước nới lỏng diện , ít giấy phép buôn bán, cho dù là bày quán đường cũng cần lo lắng bắt.”
Đội trưởng thở phào nhẹ nhõm, “Vậy thì .” Gần đây trong thôn cũng lượt mang đồ vật nhà chợ bán. Vốn dĩ ông còn chút lo lắng, hiện tại tình hình phương Nam, âm thầm yên tâm.
________________________________________
Ngày hôm . Cố Tiêu cùng Tô Thanh Nhiễm ở nhà nửa ngày, bắt đầu chuẩn hành trình về Thượng Hải.
Cũng may, Chu Khai Thành sớm sắp xếp vé giường cho hai . Buổi chiều còn sắp xếp xe con đến Hướng Dương Sơn đón hai nhà ga.
Đội trưởng cùng thím Cố đem đồ vật chuẩn bỏ cốp xe, mở xem, bên trong một bao đồ vật lớn. Đồng chí tài xế giải thích, “Đây đều là lãnh đạo phân phó chuẩn , để hai mang về Thượng Hải.”
Rời khỏi Hướng Dương Sơn, hai ngang qua nhà chào hỏi. Kết quả ngoài dự đoán, thu hoạch một cái bao lớn.
Đồ vật trong nhà chuẩn còn tính, chờ đến ga tàu hỏa, hai phát hiện bóng dáng Xưởng trưởng Tiếu cùng Xưởng trưởng Tôn ở cổng lớn.
Chương 456 Tốt nghiệp sớm
Xưởng trưởng Tôn cùng Xưởng trưởng Tiếu hẹn đến tiễn hai . Vốn dĩ là chạy một chuyến Hướng Dương Sơn đón, ngờ Chu Khai Thành nhanh chân hơn, đành chờ ở cửa ga tàu hỏa.
Xưởng trưởng Tôn kêu chuẩn hai cái bao lớn. “Đây là mì ăn liền, đồ hộp, bánh kẹo do xưởng chúng tự sản xuất, còn đặc biệt tìm lò mổ kiếm mấy miếng thịt dê thịt bò, giờ thời tiết lạnh mang theo sẽ hư.”
Xưởng trưởng Tiếu chút hổ, cảm giác quà của Xưởng trưởng Tôn quá chu đáo.
“Đồ vật trong xưởng chúng chẳng gì để tặng, đặc biệt chuẩn bút máy cho hai , là một cặp. Còn khăn quàng cổ cùng găng tay, cũng là chút tâm ý của xưởng chúng . Thời tiết lạnh, hai ở nơi khác giữ gìn thể!”
Tô Thanh Nhiễm cảm thấy quà của hai phân biệt cao thấp, mỗi loại đều chứa đựng đầy đủ tình nghĩa quê nhà và tình bạn.
“Cảm ơn Xưởng trưởng Tôn! Cảm ơn Xưởng trưởng Tiếu! Đồ hai tặng cháu đều thích, hai tốn kém !”
Chỉ là đồ vật nhiều, cho dù Cố Tiêu sức lực lớn, cũng nhiều tay để xách. Mấy sớm nghĩ đến, cùng giúp xách đến sân ga, tự đưa lên toa tàu giường .
Ngủ một đêm, sáng sớm hôm hai liền đến Thượng Hải.
Xưởng trưởng Giang Xưởng 4 Thượng Hải hai hôm nay về, đặc biệt lái xe đến ga tàu hỏa đón họ. Lại tiện tay nhét thêm một túi đồ ăn lớn.
Tô Thanh Nhiễm dở dở , chắc chắn trải nghiệm một phen cảm giác đoàn sủng là như thế nào.
Chỉ là về đến nhà, thấy một đống đồ vật lớn như chất trong sân, trong chốc lát nên bắt tay dọn dẹp từ .
Thôi, cứ thu gian, chờ rảnh rỗi từ từ dọn dẹp.
Cô chỉ lấy mấy thứ đồ ăn mà Xưởng trưởng Tôn cho, chuẩn lát mang về trường học chia cho các bạn cùng phòng.
Lại dọn dẹp một bao đưa cho Cố Tiêu, “Mang về chia cho các đồng nghiệp một chút, mấy ngày nay giúp trực ca cũng vất vả .”
Kỳ thật, chuyện trực ca ở chỗ họ thường thấy, hơn nữa thu nhập đều gắn liền với công việc ngoài thực tế. Không ít vì kiếm thêm tiền, còn ước gì trực ca đấy. Bất quá, nhân tình tính toán như , giúp đỡ, thật sự mang thuận tiện cho họ, thật là nên gửi chút đồ vật để bày tỏ tâm ý.
Cố Tiêu cảm thấy vợ suy nghĩ chu đáo, liền nhận lấy.
“Em ở nhà nghỉ ngơi một lát, mới trường học ?”
“Không , bây giờ qua đó còn thể kịp tiết học thứ hai, vẫn là thẳng thôi.”
Đêm qua xe ngủ cũng tệ lắm, Tô Thanh Nhiễm cảm thấy cần thiết nghỉ ngơi nữa.
“Được, đưa em về trường học , trạm vận chuyển hàng hóa.”
________________________________________
Trường Thân Đại. Cố Hiểu Lôi cùng Lâm Tiểu Mai khi về trường, sự truy hỏi của các bạn học, kể gần hết những gì mấy họ thấy ở Dương Giao .
Hiện tại bộ khoa đều chuyện Tô Thanh Nhiễm về Ninh Thành cùng ngoại thương ký hợp đồng dự án dây chuyền sản xuất. Tổ sáu Thân Đại biểu hiện xuất sắc ở Dương Giao, bên Kinh Thị đặc biệt gửi lời khen ngợi.
Lãnh đạo trường cũng theo đó mà nở mày nở mặt, chờ Tô Thanh Nhiễm trở về, còn trao giấy khen cho sáu . Chuyện ở Thân Đại gây nên bàn tán xôn xao, chấn động một thời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-455-len-tv.html.]
Tô Thanh Nhiễm lúc ở Ninh Thành, còn quá nhạy cảm với những lời khen ngợi , tâm thái hơn ít, trở về liền bắt đầu bù đắp các chương trình học bỏ lỡ.
Cố Hiểu Lôi sắp xếp xong một phần ghi chép, đưa trực tiếp cho cô. Tô Thanh Nhiễm dành một ngày là xem xong bộ.
Kỳ thật những nội dung cũng khó, từ khi Thân Đại, ký túc xá họ vẫn luôn học vượt tiến độ. Hiện tại bất quá là xem qua ghi chép bài giảng của các bạn học, củng cố một chút.
Đến cuối năm nay, mấy xem như học xong trọn vẹn ba năm đại học. Thân Đại quy định thành văn, sinh viên nghiệp ưu tú chỉ cần thông qua kỳ thi nghiệp, là thể nghiệp sớm. Xã hội thiếu nhân tài, trường học thiếu thầy cô.
Tài nguyên giáo d.ụ.c của trường học là hạn, các bạn học thiên phú khác , tiến độ học tập nhanh chậm, cần thiết yêu cầu học đủ bốn năm mới nghiệp. Năm trường học cũng thông qua. Lúc ba cô cảm thấy học ngoại ngữ chuyện học cấp tốc, còn ở trường học học hỏi thêm, nên đăng ký. Bất quá , ba cô quả thực đều thử xem. Liễu Hồng Hà trong ký túc xá cũng quyết định .
Tốt nghiệp sớm một năm, là thể sớm một năm. Thế là, khi từ Dương Thành cùng Ninh Thành trở về, bốn bước một vòng học tập cường độ cao mới.
Bất quá, nỗ lực ngày thường là một chuyện, đến thứ Bảy, ba cô vẫn quen về nhà ở một đêm. Không cách nào, trong nhà tồn kho quá nhiều, thể cứ để lãng phí.
________________________________________
Trong lúc đó, Lâm Hướng Nam còn đến một . Đem một ngàn đồng tiền vốn đó mượn Cố Tiêu cùng Tô Thanh Nhiễm trả . Tuy rằng hiện tại đồng hồ còn bán hết bộ, nhưng trong tay kiếm năm sáu ngàn đồng lợi nhuận.
Lâm Hướng Nam mặt mày hớn hở, vốn định trả cho hai một khoản lợi tức, nhưng cảm thấy chắc chắn họ sẽ nhận. Cho nên liền đặc biệt mời bốn cùng ăn cơm Tây. Trừ việc trả Cố Tiêu một ngàn đồng, còn mang theo một ngàn đồng, chính là sợ năm ăn cơm Tây đủ.
Nào ngờ mới đề nghị, mấy đồng loạt lên tiếng cắt ngang.
“Ăn cơm Tây gì chứ? Tiêu tiền đó lãng phí! Không !”
“Trong tủ lạnh còn nhiều thịt dê thịt bò đấy, mới lấy rã đông, chuẩn lát cắt thành lát mỏng, chúng vẫn là tiếp tục nhúng lẩu .”
“Vậy thì thôi, lúc hôm nay trời giảm nhiệt độ, chờ các thi xong, mời các ăn một bữa tiệc lớn.”
Bên Lâm Hướng Nam thuận lợi, ba Quách Tứ Hải cũng gọi điện thoại đến. Nói là quần áo mang về ở Ninh Thành bán hết bộ. Ba tính toán Tết Dương Thành một chuyến, lấy thêm hàng về.
________________________________________
Tết Dương lịch năm 1981 nhanh chóng đến. Đầu tháng Một, ít sinh viên Thân Đại đều tham gia kỳ thi nghiệp sinh viên ưu tú. Trước kỳ nghỉ đông, thành tích liền công bố.
Tuy trường học khuyến khích sinh viên ưu tú thể nghiệp sớm, nhưng đối với khảo hạch vẫn nghiêm khắc. Không chỉ nội dung thi phạm vi rộng, độ khó lớn, còn kiểm tra thành tích và biểu hiện thường ngày của sinh viên. Cho nên, lượng đăng ký tham gia nhiều, nhưng thực tế thể vượt năm ải, c.h.é.m sáu tướng mà vượt qua thì ngày càng ít.
Tô Thanh Nhiễm, Cố Hiểu Lôi, Lâm Tiểu Mai, Liễu Hồng Hà bốn bộ thông qua. Bốn trong bài thi đều đạt điểm cao, hơn nữa đó trong hai hoạt động ở Kinh Thị cùng Dương Thành đều biểu hiện thực sự xuất sắc. Trường học cho rằng, bốn đủ năng lực bước xã hội.
Kết quả khảo hạch , bốn đều còn chút ngây .
Ngày rời trường, Tạ Thắng Nam cùng Diêu Minh Châu cùng mời ăn cơm, tiễn bốn cô.
“Bốn , ký túc xá chỉ còn hai đứa , sẽ hiu quạnh đến mức nào.”
“Nghĩ gì chứ, cho dù sang năm điều chỉnh, nhiều nhất chờ đến mùa hè, sẽ tân sinh đến ở cùng các thôi.”
“......”
Mặc kệ điều tiết khí thế nào, lúc chia tay vẫn chút thương cảm. Bất quá sự thương cảm cũng kéo dài lâu lắm, nhóm sinh viên ưu tú nghiệp sớm liền bắt đầu đưa lựa chọn cho tương lai .
Chương 457 Lựa chọn Khởi nghiệp
Hiện tại sinh viên nghiệp, công tác là bao cấp phân phối, Thân Đại cũng ngoại lệ. Sớm từ khi thành tích, trường học bắt đầu chuẩn .
Đối với sinh viên nghiệp hệ ngoại ngữ, con đường nhất công nhận hai. Một là ở trường dạy học, bắt đầu chậm rãi từ trợ giảng, năm đầu tiên là thể nhận 67 đồng tiền lương. Ba năm khảo hạch xong là thể đảm nhiệm giảng sư, lúc đó tiền lương còn sẽ tăng thêm một bậc.
Hai là bộ môn ngoại giao phiên dịch, ví dụ như công ty ngoại thương xuất nhập khẩu, khách sạn ngoại giao v.v., tiền lương cũng chênh lệch so với ở trường.
Mặt khác, hiện tại Thượng Hải lượt một công ty đầu tư nước ngoài bắt đầu đặt chân, tuy rằng thể trực tiếp phân phối qua đó, nhưng cũng thể qua đó nhận phỏng vấn. Đi ở công ty vốn nước ngoài định như hai con đường , nhưng nhân viên văn phòng (bạch lĩnh) ngoại xí thời đó cũng phong quang.
Bốn từng cùng thương lượng về kế hoạch tương lai.
Liễu Hồng Hà chọn con đường thứ nhất. Cô ở Thượng Hải nhà, cũng đủ tiền để thuê nhà. Ở trường dạy học chẳng những tiền lương cao, còn định, còn thể cung cấp ký túc xá cho giáo viên và nhân viên, chừng còn tư cách phân nhà.
Cố Hiểu Lôi cùng Lâm Tiểu Mai chút d.a.o động, còn nghĩ kỹ. Sức cám dỗ của thế giới bên ngoài quá lớn, hai cô đều tiếp tục ở trường học, đều nghĩ ngoài xông pha một tính. Thế là đều hỏi kế hoạch của Tô Thanh Nhiễm.
Tô Thanh Nhiễm trong lòng đại khái nghĩ kỹ. Cô tự nhận phù hợp giáo viên, hơn nữa trường học hạn chế nhiều, ăn cũng khó, đến cuối cùng tránh khỏi từ chức ngoài kinh doanh. Vậy chi bằng ngay từ đầu cần , cũng đỡ phụ lòng kỳ vọng của trường học cùng thầy cô.
Đi bộ môn ngoại giao cũng là vấn đề tương tự, một khi đơn vị công tác, nhiều việc liền mất tự do. Nhân viên văn phòng ngoại xí là phong quang, nhưng trắng cũng là công cho nước ngoài. Cùng với công cho khác, kiếm chút tiền lương , còn bằng cho chính .
Chẳng qua, hiện tại các nhà xưởng đều là quốc doanh, xí nghiệp tư nhân cũng còn cho phép. Muốn khởi nghiệp, chỉ thể bắt đầu từ hộ cá thể. Chỉ cần vượt quá 7 , nội dung và hình thức buôn bán vẫn tự do.
“Hiểu Lôi, Tiểu Mai, chị mở một văn phòng phiên dịch.”
“Văn phòng phiên dịch?”
Thập niên 80, là thời đại vàng của phiên dịch. Sau khi cải cách mở cửa, nhiều đầu tư nước ngoài cùng xí nghiệp vốn nước ngoài trong nước, một lượng lớn sách báo nước ngoài cũng phép nhập khẩu. Việc ăn xuất khẩu ngoại thương trong nước cũng đang phát triển mạnh mẽ.
Việc thiếu hụt nhân tài phiên dịch trong nước là rõ ràng, chỉ cần từ hai công tác đó là thể thấy. Nếu thiếu , thể điều động các sinh viên như họ từ các trường đại học tham gia nhiệm vụ phiên dịch quan trọng như .
Tuy những tài liệu kỹ thuật và thương nghiệp quan trọng đó, khẳng định là do bộ môn ngoại sự chính phủ phụ trách, thể nào giao từ hộ cá thể tư nhân tiếp nhận. chỉ riêng những cái còn đó, cũng đủ để họ bận rộn.
Vạn sự khởi đầu nan, tuy rằng ngay từ đầu khó nhận việc, nhưng hiện tại họ một là lo chỗ ở, hai là lo c.h.ế.t đói. Áp lực quả thực cũng lớn đến thế.
Nghe xong kế hoạch của Tô Thanh Nhiễm, Cố Hiểu Lôi cùng Lâm Tiểu Mai đều rung động.
“Chị dâu / Chị họ, mở văn phòng một chị thể nào lo xuể, chi bằng hai đứa em cùng chung một thời gian?”
Tô Thanh Nhiễm cũng kéo hai nhập bọn, bất quá vài chuyện vẫn cần rõ ràng với họ.
“Thời buổi hộ cá thể lẽ sẽ ngoài co thường, chúng ngay từ đầu lẽ cũng kiếm tiền, các xác định nghĩ kỹ ?”
“Nghĩ kỹ , nếu ngay từ đầu thật sự kiếm tiền, chúng học theo Quách Tứ Hải mấy họ, ngoài bày quán bán quần áo, dù cũng c.h.ế.t đói.”
“Không thể nào một chút việc cũng nhận , các bạn học , hiện tại việc học phụ đạo ngoại ngữ cấp ba bên ngoài nóng sốt, ít phụ lén mời sinh viên dạy bù, thù lao đều tính theo giờ.”
Vân Vũ
Ba đều tính toán đến tình huống nhất. Nếu c.h.ế.t đói là , thì thôi.
Tô Thanh Nhiễm chịu áp lực cực lớn để với nhà, dù cũng là cô khởi xướng, cô cũng chịu trách nhiệm cho Hiểu Lôi cùng Tiểu Mai. Ba gia đình đều lạ lẫm với văn phòng phiên dịch. ba cô đều thử, đều đồng ý để họ thử. Nếu thật sự nổi, tìm công tác nữa là , cho dù phân phối, cũng tin tưởng với năng lực của ba cô, khẳng định thể tìm công việc thích hợp.
Cố Tiêu cũng ủng hộ quyết định của ba cô. Giai đoạn đầu khởi nghiệp gian nan, liền dọn dẹp phòng ở tầng một cùng thư phòng của căn nhà Tây nhỏ , địa điểm việc cho ba cô. Còn đích chạy các mối quan hệ giúp ba cô xin giấy phép buôn bán hộ cá thể.
Có giấy phép buôn bán, ba liền đủ tự tin. Những việc đơn giản như học phụ đạo tư nhân thì , chạy đến những xí nghiệp đầu tư nước ngoài , xem xem thể nhận chút việc gì .
Xí nghiệp đầu tư nước ngoài tuy rằng cần kíp tìm nhân viên phiên dịch trong nước, nhưng đối với văn phòng hộ cá thể thì ngay từ đầu vẫn giữ thái độ chần chừ. Thầy giáo Vương Bình ngay từ đầu cũng xem trọng hành vi hộ cá thể của ba cô, nhưng thấy ba cô quyết tâm, đ.â.m nam tường đầu , cũng bắt đầu từ từ d.a.o động. Thầy giúp nhận một việc phiên dịch sách báo cùng tài liệu đơn giản, giúp ba cô miễn cưỡng duy trì chi phí cơ bản của văn phòng.
Ngay đó, tin tức ba cô mở văn phòng phiên dịch cá thể cũng truyền giữa những nhà xưởng đó. Xưởng trưởng Mã, Xưởng trưởng Tiếu, Xưởng trưởng Tôn đều giao công việc phiên dịch cần thiết khi xuất khẩu của nhà xưởng cho ba cô. Bất quá, nội dung công việc phiên dịch cần thiết cũng nhiều.
Bên Xưởng 4 Thượng Hải thì khá hơn, theo việc xuất khẩu ngoại thương Thượng Hải tăng lên, nhân viên phiên dịch của công ty xuất nhập khẩu cũng đủ dùng, Xưởng trưởng Giang trực tiếp giao bộ công việc phiên dịch trong xưởng cho các cô.
Ba suốt một năm, tuy rằng kiếm tiền lớn gì, nhưng may mắn cũng miễn cưỡng chống đỡ .
Tô Thanh Nhiễm vẫn cảm thấy ngượng ngùng.
Thậm chí, cô thực sự ý định mở một quầy bán quần áo để trợ cấp cho phòng việc.
Cô thấy mất mặt, bởi lẽ nhiều ông lớn nổi danh thập niên 90, ai mà chẳng từng bày bán vỉa hè trong thập niên 80?
Bán hàng vỉa hè là giai đoạn chuyển tiếp, cũng là sự tích lũy ban đầu.
Có tiền, mới tự tin để kiên định tiếp.
Sau Tết Âm Lịch năm 1982, Tô Thanh Nhiễm chuẩn sẵn sàng, Dương Thành nhập sỉ quần áo về bán vỉa hè, nhằm duy trì chi tiêu cho phòng việc.
Chỉ là kịp khởi hành, cả nước đột nhiên dấy lên một cơn "sốt ngoại ngữ".
Đầu tiên là Bộ Giáo d.ụ.c ban bố đề cương dạy học ngoại ngữ bậc trung học, yêu cầu tăng cường huấn luyện , , , cho học sinh, tạo nên một làn sóng học ngoại ngữ sôi nổi khắp cả nước.
Sau đó nới lỏng chính sách du học nước ngoài, khiến các thành phố lớn cả nước nổi lên cơn sốt luyện thi "TOEFL" "GRE", nhu cầu về các khóa huấn luyện ngoại ngữ tăng cao.
Cùng lúc đó, việc các doanh nghiệp nước ngoài tuyển dụng nhân sự trong nước liên tục tăng lên, cũng khiến nhiều công nhân cần huấn luyện ngoại ngữ cấp tốc để đảm nhận các vị trí quan trọng.