Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 463: Say Tàu?

Cập nhật lúc: 2025-11-20 16:39:38
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Hướng Dương ngoài một chuyến, nhanh mang đồ ăn về.

Sau khi Tạ Hồng Anh giải thích, hai mới hiểu lầm về Tạ Hướng Dương sâu sắc đến mức nào.

Tạ Hướng Dương chỉ là ngoại hình đáng sợ, nhưng đối với Tạ Hồng Anh chu đáo.

Điều , chỉ cần mức độ tháo vát trong việc nhà của thể thấy rõ.

Những vật dụng nhỏ trong nhà để ở đều quen thuộc.

Thậm chí để Tạ Hồng Anh động tay giúp, một sắp xếp xong một bàn thức ăn.

Mặc dù chỉ là đơn giản lấy bát đĩa bày biện.

"Không hôm nay nhà khách, chuẩn gì. May mà hôm nay đồ ăn ở căn tin cũng khá phong phú, nhờ nhà bếp thêm hai món nữa, các chị đừng chê."

Nói xong, gắp một miếng thịt kho tàu bỏ bát Tạ Hồng Anh: "Em ăn nhiều một chút."

Ăn xong bữa cơm, Tô Thanh Nhiễm đề nghị Tạ Hồng Anh một phong thư, chuẩn tiện đường ghé qua Bằng Thành.

Nhờ Hoàng Chí Cường tìm cách mang tin tức qua cho ông lão, để gia đình ông yên tâm.

Tạ Hồng Anh nhanh chóng xong thư, đó nghĩ nghĩ, gỡ khung ảnh tường xuống.

Lấy một tấm ảnh chụp gần cả nhà ba nhét trong thư.

" xin nhờ các chị!"

Tô Thanh Nhiễm gật đầu: "Yên tâm !"

Cô căn bản dám gì về chuyện gặp mặt đoàn tụ.

Trước đây, cô và Cố Tiêu còn bàn bạc, lỡ mà tìm Thiệu Tĩnh Xu, phát hiện cô sống khó khăn, nên tìm cách đưa cô sang bên đoàn tụ ?

hiện tại tình hình gia đình ba họ, Thiệu Tĩnh Xu, tức là Tạ Hồng Anh hiện tại, quen với cuộc sống ở đây, hơn nữa hạnh phúc.

Hơn nữa, Tạ Hướng Dương là quân nhân, nếu Tạ Hồng Anh sang bên , chẳng tương đương với việc rời xa ?

Cô cảm thấy, ngay cả nhà họ Thiệu hy vọng, Tạ Hồng Anh chắc chắn cũng sẽ đồng ý.

Trước khi rời , Tạ Hướng Dương tự lái xe đưa hai đến nhà khách.

Anh còn chủ động sắp xếp việc trở về cho hai : "Trưa mai chúng thuyền lúc Bằng Thành, các chị cùng luôn nhé? Khỏi đổi xe qua phiền phức."

Hai tự nhiên vội vàng đồng ý.

Lúc đến, hai từ Dương Thành một mạch, hết ô tô phà, mất trọn một ngày thời gian.

Bây giờ thuyền thẳng đến, hơn nữa thời gian cũng chỉ cần mười mấy tiếng.

________________________________________

Ngày hôm .

Tạ Hướng Dương lái xe mang theo Tạ Hồng Anh, cùng đến nhà khách đón hai .

Anh dẫn họ tham quan xung quanh một vòng, còn ăn bữa trưa, lúc mới tự đưa họ lên thuyền.

Lại còn cầm theo nhiều thức ăn cho hai mang lên thuyền ăn dọc đường.

Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu vẫy tay, bước lên con thuyền đang thực hiện nhiệm vụ Bằng Thành.

________________________________________

Cuối cùng cũng giúp ông lão tìm con gái, hai coi như thành một việc lớn.

Tâm trạng cả hai đều vô cùng kích động.

Nào ngờ, thuyền mới chạy một lúc, cái cảm giác buồn nôn của Tô Thanh Nhiễm trỗi dậy.

Cô còn tưởng say tàu là tình huống đặc biệt.

Không ngờ hồi phục , cũng quen với khí hậu Quỳnh Thành , say tàu nữa.

cô cũng để ý lắm, đây cô thuyền bao giờ, cũng say tàu .

Bây giờ , cô cảm thấy cũng bình thường, dù sóng biển lớn như , cảm giác khác so với ô tô.

Cố Tiêu chuông báo động vang lên, vội vàng đỡ cô xuống.

Rồi vội lấy phích nước cho cô uống.

"Lát nữa đến Bằng Thành, chúng bệnh viện khám xem, cơ thể chỗ nào khỏe ?"

Tô Thanh Nhiễm quá chuyện nhỏ.

"Chỉ là say tàu một chút, nghiêm trọng lắm. Chúng vẫn nên nhanh chóng tìm Hoàng, bảo nghĩ cách truyền tin . Tin tức đưa sớm một ngày, ông lão bên sẽ vui mừng sớm một ngày."

Cố Tiêu cãi .

Thấy cô uống nước xong quả nhiên còn buồn nôn nữa, hơn nữa sắc mặt cũng gì bất thường, tảng đá trong lòng rơi xuống một nửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-463-say-tau.html.]

"Em dựa vai ngủ một lát ."

________________________________________

Thuyền chạy mãi đến sáng hôm mới đến Bằng Thành.

Cố Tiêu thấy cô đó suốt đường hề khó chịu, hơn nữa ngủ cũng ngon, liền còn kiên trì bệnh viện nữa.

Vào đặc khu Bằng Thành, Hoàng Chí Cường nhận điện thoại từ , đang chờ ở bên trong.

Nhìn thấy hai liền hưng phấn chạy tới.

"Thật sự tìm con gái ông lão ?!"

"Chắc chắn một trăm phần trăm! Thư và ảnh đều , Hoàng, ơn nhanh chóng tìm cách chuyển đồ vật đến tay ông lão."

Hoàng Chí Cường vỗ n.g.ự.c đảm bảo: "Chuyện cứ giao cho , tối nay sẽ sắp xếp. hiện giờ kiểm tra gắt gao, lẽ nhanh hồi âm , nếu nhận , sẽ báo ngay cho hai ."

Hai gật đầu, thực chỉ cần thể sớm một chút đưa thư đến tay ông lão.

Cho ông con gái bình an là .

Còn về hồi âm gì đó, thật sự cần gấp gáp như .

________________________________________

Để ông lão yên tâm, Tô Thanh Nhiễm còn tự tay một phong thư, về tình hình cô thấy ở Quỳnh Thành.

Nói cho ông , con gái ông hiện tại sống hạnh phúc.

Tiện thể cũng dặn dò về những gì cô và Cố Tiêu đang .

Sau khi về, Tô Thanh Nhiễm hỏi Hoàng Chí Cường về tuyến đường Cảng Thành hiện tại.

Hoàng Chí Cường suy nghĩ một chút: "Hai vẫn ? Tháng 25 từ đây Cảng Thành, là đợt đầu tiên thăm ở Cảng Thành, đều thủ tục chính quy. Sau e rằng còn sẽ nhiều hơn."

Tô Thanh Nhiễm gật đầu: "Chỉ là phận Liên trưởng Tạ đặc thù, Thiệu Tĩnh Xu nhà quân nhân, phỏng chừng khó loại thủ tục ."

Hoàng Chí Cường cũng gật đầu: "Nếu thực sự gặp mặt, chỉ thể để ông lão bên sang. Trước xem họ !"

________________________________________

Chào tạm biệt Hoàng Chí Cường, hai trực tiếp trở về nhà.

Cố Tiêu cho cô động tay, tìm một chiếc ghế để cô .

"Anh dọn dẹp nhà cửa đơn giản , em đừng gì cả, cứ ."

Tô Thanh Nhiễm cũng khách sáo với : "Được, cũng cần dọn quá sạch sẽ, tối chỗ ngủ . Anh Hoàng , khu làng chài của chúng đo đạc kích cỡ xong, phỏng chừng sắp khởi công khai phá ."

Cố Tiêu gật đầu: "Phỏng chừng chúng , cái sân nhỏ của chúng còn nữa, bằng cao ốc."

Tô Thanh Nhiễm nghĩ: "Cũng cụ thể sẽ xây gì, nếu là nhà ở, chúng vẫn nên cố gắng đòi nhà."

Nhà ở thể tiếp tục tăng giá trị.

Cố Tiêu đồng ý, chuẩn lát nữa xong sẽ tìm trưởng thôn chuyện một chút.

________________________________________

Gần trưa, Hoàng Chí Cường xách một thùng nước từ ngoài .

"Mang cho hai hai con cá, với cả tôm nữa."

Tô Thanh Nhiễm cảm kích nhận lấy thoáng qua, chỉ là ngửi thấy mùi cá thoang thoảng từ thùng nước, lập tức nôn một tiếng.

Cố Tiêu vội vàng quăng chiếc giẻ lau trong tay, bước nhanh đến.

"Anh Hoàng, bệnh viện gần nhất ở ? Xe máy của cho mượn một chút ?"

Anh Hoàng thấy Cố Tiêu thần sắc căng thẳng như , cũng hoảng hốt.

"Cô em ? Không chứ? Có cần đưa hai bệnh viện ?"

Tô Thanh Nhiễm vội xua tay: "Không , chỉ là say tàu, ngửi thấy mùi cá liền nhớ cảm giác thuyền thôi."

Hoàng Chí Cường thở phào nhẹ nhõm.

Thì là say tàu, thằng nhóc Cố Tiêu suýt nữa hù c.h.ế.t .

" Cố Tiêu đúng, vẫn nên bệnh viện kiểm tra cho yên tâm hơn. Hai lái xe của ."

 

 

Vân Vũ

 

 

 

 

Loading...