Đạo lý là , Tần Dao rõ ràng, cô theo bản năng lên tiếng khuyên Trần Bảo Trân, giúp bạn phân tích, bày mưu tính kế, chỉ cho bạn cách giải quyết vấn đề.
ngay khi định thốt , Tần Dao chợt thấy Trần Bảo Trân ngẩng cao cằm, giống như một con thiên nga trắng kiêu kỳ xinh , nhưng vành mắt cô đỏ hoe, trong con ngươi tràn đầy nước mắt.
Chứng kiến cảnh , trái tim cô thắt một cái, những lời định bỗng nhiên thể thốt nữa.
Trần Bảo Trân đem những chuyện than vãn với bạn nhất đời là cô, chẳng lẽ là vì tìm cách giải quyết từ chỗ bạn bè ?
Những ngôn từ dệt sẵn trong đầu, những thứ tưởng như là "phân tích lý trí lập trường ngoài, phương pháp và đề xuất hiệu quả về mặt lý thuyết" trở nên lạnh lẽo vô cùng, thể .
Tần Dao chợt nhận những câu trả lời đúng đắn thật vô cảm, chẳng khác nào đáp án của một con AI.
Vào năm 2024, khi cô xuyên tới đây, trí tuệ nhân tạo bắt đầu phát triển thần tốc, thuật toán logic của AI ngày càng lợi hại, nhiều bắt đầu lo sợ AI sẽ thông minh hơn cả loài .
AI sở hữu khả năng tính toán mạnh mẽ, phân tích lợi hại tổng hợp để đưa giải pháp tối ưu.
cô AI, Tần Dao là một con bằng xương bằng thịt, là bạn nhất của Trần Bảo Trân. Trách nhiệm hàng đầu của một bạn là giúp bạn phân tích lợi hại, đưa lời khuyên, mà là an ủi và bầu bạn.
Chỉ con mới thực sự thể đồng cảm.
Tần Dao cảm nhận lúc Trần Bảo Trân đang buồn, nếu đặt vị trí của bạn, cô thấy Trần Bảo Trân cần sự bao dung, thấu hiểu và an ủi của bạn hơn.
Trân Trân, . Tần Dao dịu giọng, bước tới ôm lấy cô, Những chuyện đều của .
Trần Bảo Trân ôm chầm lấy cô, nước mắt tuôn rơi, nhưng cô hề thấy khó chịu chút nào. Gió xung quanh như cũng trở nên dịu dàng hơn, thổi bay những sợi tóc mai bên tai Tần Dao, lướt nhẹ cằm cô.
Mọi uất ức, tức giận, phẫn nộ trong khoảnh khắc đều tan biến sạch sẽ.
Sau cơn mưa tầm tã, thứ sinh tận đáy lòng là sự bình yên và niềm vui thầm kín.
Hai nắm tay ban công, giống như hai bé gái bảy tám tuổi bên lề đường. Trần Bảo Trân : Chỉ cần hiểu là .
Những khác đều quan tâm.
Tần Dao nghiêng mặt mỉm , cô phát hiện khuôn mặt Trần Bảo Trân giống như một quả lê nhỏ, khi lau khô nước mắt lên cô liên tưởng đến hoa lê mưa, thanh thanh lạnh lạnh nhưng cũng mang theo ấm của ngày xuân.
Lòng cô như sưởi nắng ấm, rõ ràng cô chẳng gì cả, lời cũng đổi hiện trạng, rõ ràng cô đang an ủi Trần Bảo Trân nhưng cảm thấy lòng cũng lấp đầy.
Trần Bảo Trân cho cô cảm giác coi trọng và cần đến.
Khiến cô thấy bản tồn tại là một giá trị lớn lao.
Đây là cảm giác mà cha đây từng mang cho cô. Cha cô luôn khiến cô thấy cần đến, cũng mà cũng chẳng , chỉ là một công cụ trong nhà, là vốn liếng để khoe khoang.
Đến nơi , Trần Bảo Trân và Cố Trình, hai độ thiện cảm cực cao đối với cô, dùng tình cảm đó nuôi dưỡng cô. Sự nuôi dưỡng từ hệ thống thiện cảm mang sự thoải mái về thể chất; còn việc giao lưu tương tác với họ là sự vui vẻ và thỏa mãn về tinh thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-ban-than-cuc-pham-cua-nu-phu-trong-van-nien-dai/chuong-66.html.]
Cô dường như hiểu , yêu một là học cách đồng cảm.
Dao Dao, vẫn nghĩ cách thôi, ngộ nhỡ bà Vương Xuân Lan còn đến thì đuổi bà thế nào, hiến kế .
Tần Dao kéo cô xuống lầu: Đi, đưa tìm chủ nhiệm phụ nữ.
Hai , cho đám đàn ông theo. Cố Trình và Cao Kiến Quốc ở trong nhà tiếp tục trân trân.
Cố Trình khoanh tay tựa tường, trong lòng bực bội. Thời gian thể dành nhiều, chắt bóp từng chút thời gian việc chỉ mong ở bên Tần Dao nhiều hơn.
Giờ hai đàn ông cứ thế , u ám, bí bách, mà chẳng nỡ rời vì sợ Tần Dao về thấy sẽ giận. Đương nhiên , cô nàng mập mạp giận mới , giận mới chứng tỏ quan tâm đến .
Nguyên nhân thực sự khiến nỡ là vì cô thêm nữa.
Chỉ cần nghĩ đến lát nữa còn cơ hội gặp cô, giống như con lừa treo củ cà rốt mặt , tài nào dứt .
Cố Trình yên, tới lui vài phút, lúc ngang qua Cao Kiến Quốc thì giơ chân đá chân ghế của một cái.
Cao Kiến Quốc lảo đảo, kim chỉ tay suýt thì rơi mất, thẳng dậy, thắc mắc: Đội trưởng Cố, gì thế?
Trong ấn tượng của , Cố Trình là một quân nhân nghiêm túc, lạnh lùng, thành tích mặt đều đầu, hiếm khi để lộ cảm xúc, điều đó đại diện cho sự trầm và trấn định của .
Cố Trình: ...
Anh phát điên lên .
Bảo Trân và Tiểu Tần lát nữa là về ngay thôi. Cao Kiến Quốc cúi đầu tiếp tục công việc kim chỉ, cái cần tỉ mỉ và kiên nhẫn.
Đồng chí Cao kết hôn với Trần Bảo Trân, thường xuyên về nhà gặp , tối ngủ chung một giường, nên rời xa một lát thế chẳng thấy khó chịu chút nào, dù buổi đêm vẫn còn bao nhiêu thời gian... Thế nên thể đồng cảm .
Kẻ ăn hết .
Cố Trình cúi đầu đồng hồ tay, mới trôi qua năm phút, đúng là một ngày dài bằng ba thu.
Ánh mắt quét qua Cao Kiến Quốc, càng càng thấy ngứa mắt. Anh cả đôi vợ chồng nhà họ Cao đều thấy ngứa mắt, bám lấy vợ đồ vô dụng! Đừng để vợ bám lấy vợ nữa!
Khụ, vẫn là vợ.
Thời gian thử thách lạnh lẽo.
Tần Dao và Trần Bảo Trân gặp chủ nhiệm phụ nữ. Chủ nhiệm phụ nữ họ Liêu, là một phụ nữ mập nụ hiền hậu, tóc ngắn, mặt tròn, môi dày.
Chào chủ nhiệm Liêu ạ.
Là cô giáo Trần đấy .
Sau vài câu xã giao đơn giản, Trần Bảo Trân : Chủ nhiệm Liêu, phản ánh với chị về chuyện của Vương Xuân Lan.