Thập Niên 70: Cô Bạn Thân Cực Phẩm Của Nữ Phụ Trong Văn Niên Đại - Chương 85

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:33:19
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh tư nhà họ Tần nhếch mép: Chỉ là một chân quản lý quét đường thôi.

Còn đòi chủ nhiệm, bốc phét.

Tần Dao thắc mắc: Rồi nữa?

Thẩm Quế Hương bĩu môi: Anh con lén lút đổi việc với khác .

Việc gì ạ?

Thẩm Quế Hương bực : Để con tự .

Anh tư đáp: Sở thú.

Đầu óc Tần Dao nhất thời nhảy kịp, từ ban quản lý khu phố sang sở thú, thế mà cũng đổi việc cho ? Thật là vô lý hết sức, nhưng sở thú đúng là đơn vị sự nghiệp thật.

Thẩm Quế Hương: Thế là giờ quét đường nữa, chuyển sang quét phân động vật , bố con vì chuyện mà cứ nghĩ mãi thông.

Tần Dao: ...

Là nhân viên nuôi dưỡng động vật, nuôi cả gấu trúc đấy!

Tần Dao chấn động: !

Trời đất! Gấu trúc! Tam thái t.ử Tây Trực Môn !

Thẩm Quế Hương: Gấu trúc đỏ.

Tần Dao: ...

Nhà Tần Dao sống trong một khu đại tạp viện cải tạo từ một căn tứ hợp viện bốn lớp. Đại tạp viện giống như nhà riêng biệt lập, ban ngày cửa cửa đều mở toang, xuyên qua hai con ngõ nhỏ. Cửa lớp sơn đỏ bong tróc, cánh cửa vốn màu đỏ thẫm giờ phai thành màu nâu đất, phía bốn núm cửa gỗ, mang theo vẻ tang thương của năm tháng dày dạn gió sương.

Bà Thẩm Quế Hương phía , băng qua một đoạn hành lang dài, hiện mấy gian nhà phụ và một cái sân nhỏ. Bên cạnh là cửa thùy hoa, lớp sơn đỏ cũng lốm đốm bong tróc như những mảnh đất khô hạn nứt nẻ, chỉ thể lờ mờ nhận vẻ xa hoa quyền quý một thời qua đường nét cũ.

Cảm giác đầu tiên của Tần Dao khi bước là chật chội. Hành lang và sân nhỏ đều hẹp, khiến cảm thấy ngột nạt. Trên đầu dây điện giăng mắc chằng chịt, trong sân thì mấy dây phơi quần áo trơ trụi ngang dọc.

Băng qua cửa thùy hoa đến lớp sân thứ hai, bên cạnh một cây hồng là hai ông lão đang hút thuốc. Mỗi lớp sân chỉ một vòi nước duy nhất, hai ba phụ nữ đang vây quanh vòi nước để giặt giũ.

Hứa Tuệ Linh đang dắt con gái Cúc Anh tán gẫu cửa nhà bà Triệu ở sân thứ hai, thấy Thẩm Quế Hương liền gọi ngay: Quế Hương, Tần Dao nhà bà về đấy ?

Cái giọng của bà lớn, hét lên một tiếng là chim chóc cây bay sạch. Mấy nhà xung quanh thấy tiếng gọi đều chạy xem náo nhiệt.

Tần Dao và Cố Trình phía , mặt đất bằng phẳng đóng băng vụn, Cố Trình sợ cô ngã nên cứ nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.

Nghe Dao Dao nhà bà dắt về một con rể sĩ quan... Hứa Tuệ Linh kịp hết câu, liếc thấy Tần Dao đang tới thì ngẩn tại chỗ.

Cô gái trẻ khoác chiếc áo đại quân nhu, đội mũ, mái tóc đen tết thành một b.í.m dài buông nhẹ bên má. Làn da cô trắng như sứ, môi đỏ như đào, giữa trời đông tuyết trắng trông cô chẳng khác nào một mỹ nhân tạc từ băng tuyết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-ban-than-cuc-pham-cua-nu-phu-trong-van-nien-dai/chuong-85.html.]

Đường nét lông mày thấp thoáng dáng vẻ của cô nhóc mập mạp tròn trịa đáng yêu năm nào, nhưng chỉ trong chớp mắt trổ mã, trở thành một tuyệt sắc giai nhân thế .

Đây... đây là con bé nhà họ Tần ! Một thanh niên ngoài hai mươi tuổi trong sân trợn tròn mắt. Anh coi như là thanh mai trúc mã lớn lên cùng Tần Dao trong khu viện . Cô nàng mập ham ăn năm xưa lớn lên biến thành tiên nữ, khiến hận thể đ.ấ.m đùi vì tiếc nuối.

Tần Dao nở nụ rạng rỡ, cất tiếng chào: Cô Hứa, chị Cúc Anh.

Hứa Tuệ Linh gượng gạo nặn một nụ . Những khác vốn định chạy xem nhà họ Tần dắt về con rể sĩ quan thế nào, giờ thấy Tần Dao thì ai nấy đều thấy nghẹn lời, diễn tả cảm giác đó .

Giống như đ.á.n.h mất một "viên minh châu" . Trước đây họ chê cô ăn khỏe, bốn ông trai nên chẳng ai dám cưới về.

Giờ thấy Tần Dao xinh động lòng thế , họ hối hận vì con trai nhà nắm bắt cơ hội. Nếu cưới đại mỹ nhân về nhà, chẳng còn thêm một ông bố vợ đầu bếp tay nghề giỏi, chẳng lo chuyện ăn uống .

Đủ lứa tuổi, nam nữ , già trẻ , tất cả đều đang âm thầm tiếc hùi hụi!

Giờ thì , hời cho ngoài hết!

Một trong sân bắt đầu dùng ánh mắt cực kỳ thiện cảm lườm đàn ông cạnh Tần Dao. Cố Trình vóc dáng cao ráo, cũng mặc áo đại quân nhu, mấy ông lão bà lão soi xét bằng ánh mắt khắt khe và cay nghiệt.

Thằng nhóc trông mặt mũi choắt như khỉ, thanh tú quá, chẳng vẻ gì là đoan chính, trông chẳng bằng con trai .

Mặt trắng môi hồng! Cậu quan gì? Đoàn văn công đoàn kịch đấy?

Cái mặt trông thấy phúc , Dao Dao trúng nhỉ.

...

Mấy ông bà lão thầm thì bàn tán chẳng kiêng nể gì, cứ tưởng nhỏ nhưng thực cái sân bé tí ai mà chẳng thấy.

Tần Dao thấy vô cùng ái ngại. Cô liếc Cố Trình, lúc xuống tàu chuyện với bà Thẩm Quế Hương ôn hòa, đến nhà bố vợ tương lai cũng hề giữ vẻ mặt lạnh lùng. Thế mà chính vì mấy bà hàng xóm chê là "quá thanh tú", " đủ chín chắn".

Cố Trình nhận ánh mắt của cô, liền đáp bằng một nụ đơn thuần vô hại.

Tần Dao sững sờ, trong lòng nhịn mà gào thét. Nụ của cô nhớ đến lúc họ mới gặp , lâu lắm cô mới thấy một em họ Cố thuần khiết như thế.

Muốn hôn quá, ngủ với quá mất!

Tiểu Cố và Dao Dao nhà là nhân duyên trời định, lát nữa phát kẹo mừng cho nhé. Bà Thẩm Quế Hương tít mắt. Bà dám nhiều nụ mặt con rể, cứ một cái là tình mẫu t.ử dâng trào kềm chế .

gặp bà Hứa Tuệ Linh vốn luôn thích so bì với , bà Thẩm cũng chẳng còn tâm trí mà đấu khẩu khoe mẽ nữa.

Cả nhóm qua hành lang bên hông để lớp sân thứ ba. Ông Tần Truyền Vinh đợi sẵn trong nhà, thấy động tĩnh ở sân thì cố nhịn chạy đón – con rể mới đến nhà, chuyện hấp tấp như thế, mất mặt lắm.

Chị dâu hai đang mang bầu ở cửa ngó nghiêng, nếu vì sợ ngã ảnh hưởng đến con thì chị cũng chạy xem náo nhiệt .

Bên chân chị dâu hai là một bé trai ba tuổi, nó nghiêng đầu hỏi: Mợ hai ơi, cô út về ạ?

Vợ thằng hai, nhà con. Bà Thẩm Quế Hương nhà . Những phía lượt bước từ hành lang dài. Lớp sân thứ ba rộng rãi hơn, bốn hộ gia đình sinh sống, ngoài nhà họ Tần thì cửa sổ ba nhà cũng đang những cái đầu nhấp nhô nhòm ngó.

Loading...