Thập Niên 70: Cô Bạn Thân Cực Phẩm Của Nữ Phụ Trong Văn Niên Đại - Chương 98

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:53:06
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô cũng món gì cầu kỳ, định bụng chút khoai từ ngào đường, bánh tôm chiên, nấu thêm sữa nướng hoa hồng, ăn kèm với món hạt óc ch.ó tẩm mật hạt lanh do bố cô để mời mấy đứa nhỏ nếm thử.

Hai đứa bạn nhỏ ngước đầy ngưỡng mộ: Miểu Miểu ơi, mím nhỏ của xinh quá!

Vừa xinh giỏi, còn đ.á.n.h cho thằng Mạnh Tường tan tác nữa chứ.

Cố Miểu Miểu ghế chống cằm, thầm nghĩ đây, chính cô bé cũng thấy mím nhỏ xinh giỏi quá chừng!

Tần Dao bưng một bát khoai từ ngào đường , rót cho ba đứa trẻ mỗi đứa một ly sữa nướng hoa hồng mới nấu xong. Ly sữa màu trắng sữa ngả vàng, bên nổi mấy quả hồng táo và hoa hồng khô. Nhấp một ngụm nhỏ là thấy vị sữa đậm đà, ngọt ngào hòa quyện cùng hương thơm của hoa hồng.

Cố Miểu Miểu ôm ly , nghiêng đầu ngắm gương mặt Tần Dao. Người phụ nữ bao quanh bởi hương hoa hồng ấm áp, làn da cô còn trắng hơn cả ly sữa hoa hồng , đôi gò má đầy đặn ửng lên sắc hồng nhạt.

Đây đúng là "yêu tinh" trong sách , cô bé cảm thấy cũng sắp bỏ bùa mê đến nơi, bảo chú út chẳng chìm đắm trong sự dịu dàng của cô cơ chứ.

Mím nhỏ ơi, giờ mím là Chiến thần băng tuyết của khu tập thể đấy.

Một trận chiến nổi danh thiên hạ.

Tần Dao: ...Khụ khụ.

Mím thắng cũng vẻ vang gì .

lớn mà còn dùng "hack" để bắt nạt trẻ con, nên khoe khoang, giữ thể diện chút chứ.

Cố Miểu Miểu hỏi: Mím ơi, mím từng huấn luyện ạ?

Cũng coi là thế, chú út của cháu còn từng huấn luyện viên ở bên cạnh mím đấy.

Oa! Cố Miểu Miểu tò mò hỏi tới tấp: Rồi nữa, nữa ạ?

Tần Dao chọn vài chuyện thú vị xảy đảo kể cho cô bé , cả chuyện đó biển gặp những gì. Khả năng kể chuyện của cô cực đỉnh, khiến mấy đứa trẻ đến say mê, suýt chút nữa thì trở thành hâm mộ trung thành của cô luôn.

Đại dương đối với các cô nhóc là một điều gì đó vô cùng bí ẩn.

Cháu cũng biển câu mực, phun mực chắc là vui lắm.

Muốn sờ sứa, ngắm san hô nữa.

...

Nghe xong mấy câu chuyện, Cố Miểu Miểu trở nên thiết với Tần Dao hơn hẳn. Đây là đầu cô bé nhiều chuyện thú vị về vùng biển đến thế. Trước đây chú út về nhà mặt lạnh, chẳng bao giờ chịu tốn lời kể cho cô bé nhiều chuyện thế .

Mà chú cũng chẳng bao giờ câu mực !

Mím nhỏ kể chuyện quá, giọng ngọt, xinh, đây, cô bé càng lúc càng thích mím .

Mím nhỏ ơi, mím thơm quá . Cố Miểu Miểu kìm xích gần Tần Dao, hít hà một cô. Trên Tần Dao một mùi hương ngọt ngào.

Lúc , trong lòng cô bé nảy sinh một tham vọng lớn: Tối nay cô bé ngủ cùng mím nhỏ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-ban-than-cuc-pham-cua-nu-phu-trong-van-nien-dai/chuong-98.html.]

Chị dâu Hòa An bên cửa sổ, kinh ngạc con gái đang quấn quýt bên em dâu. Con bé vui vẻ nhõng nhẽo, biến thành một đứa trẻ ngây thơ , thấy cảnh , lòng chị khỏi dâng lên một nỗi trống trải.

Trẻ con một khi bám thì đúng là "đòi mạng". Ăn cơm tối xong, Cố Miểu Miểu cứ lẽo đẽo theo Tần Dao tận phòng. Chiều nay Cố Trình cùng trai thăm một vị tiền bối, giờ vẫn về, cũng ăn cơm ở nhà.

Tần Dao kéo hai chiếc ghế bàn việc, dỗ dành cô bé xuống: "Chúng chơi cờ ca-rô nhé."

Nói xong, cô lấy từ giá sách xuống một cuốn sổ cũ, lật từ trang cuối lên, tìm thước kẻ và bút bi bắt đầu kẻ ô.

Mím nhỏ ơi... Thấy hành động của cô, Cố Miểu Miểu sởn hết cả gai ốc, mặt mày căng thẳng đầy lo lắng: "Mím đừng dùng cuốn sổ , để cháu về phòng lấy vở bài tập của cháu cho."

Tần Dao thắc mắc: "Hửm?"

"Đây là sổ tay của chú út, chú dữ lắm, chẳng bao giờ cho ai đụng đồ của . Lần cháu mới mở xem một tí chú mắng cho ."

Cố Miểu Miểu thần tượng chú út, nhưng cũng thừa nhận rằng cả nhà họ Cố , cô bé chẳng sợ ai nhưng sợ nhất chú mỗi năm mới về một . Chú út lạnh lùng, ngầu dữ, tính khí còn tệ hơn cả cô bé nữa!

Không ai phép chạm đồ của chú.

"Chú mà nổi cáu thì đáng sợ lắm." Nghắc đến chuyện , Cố Miểu Miểu vẫn còn sợ hãi. Cô bé đến cả các vị tướng quân cũng chẳng sợ, nhưng sợ cái mặt lạnh của chú út nhà .

Thường ngày cô bé nghịch ngợm đủ kiểu, nhưng tuyệt nhiên dám đắc tội với chú út.

Tần Dao lắc đầu: "Cái chắc , chỉ là sổ nháp thôi mà."

Hôm qua lúc buồn chán, cô vẽ hai con vịt nhỏ ở trang cuối, chẳng thấy cả. Cố Trình bảo đây là sổ nháp từ hồi trung học, dùng nữa, tùy ý cô vẽ gì thì vẽ.

"Thật thế ạ?" Cố Miểu Miểu cầm cuốn sổ lên lật xem, những trang đầu là hình vẽ các loại vũ khí trang , từ máy bay, đại bác đến xe tăng, vẽ chi tiết.

Mặt cô bé bỗng tái mét: là cuốn sổ !!! Lần cô bé mới chạm một cái mắng, lóc với bà nội cũng vô ích, bà nội cũng chẳng chú.

Ông nội và ông cố càng vô dụng hơn!

" là nó mím ơi, thôi tiêu , đây là cuốn sổ chú út quý nhất đấy, chẳng sổ nháp gì . Toàn là chú tự tay vẽ cả, bình thường chẳng cho ai chạm ."

"Lần cháu chạm chú mắng một trận tơi bời, t.h.ả.m lắm." Cố Miểu Miểu Tần Dao với ánh mắt tội nghiệp.

Trong mắt cô bé, mím nhỏ tiêu đời chắc .

Tần Dao dáng vẻ ủ rũ của Cố Miểu Miểu, trông giống như đang dối. Cuốn sổ quan trọng đến thế ? Không chạm ?

Cô lật đến trang cuối, thấy hai con vịt nhỏ vẽ tối qua.

Cố Miểu Miểu sững sờ, thế mà hai con vịt: "Cái là...?"

Tần Dao: "Hôm qua mím vẽ đấy."

"Mím nhỏ ơi, mím xong đời . Lát nữa chú út về mím nhớ nhận nhé, cháu nhất định sẽ xin tha cho mím."

Tần Dao: "..." Hai con vịt chính là mím vẽ ngay mắt chú út nhà cháu đấy thôi.

"Chắc , vẽ thì cũng vẽ , chúng chơi cờ ca-rô ."

Loading...