Thập Niên 70: Cô Bạn Thân Cực Phẩm Của Nữ Phụ Trong Văn Niên Đại - Chương 99

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:54:04
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Dao trải cuốn sổ tay , chọn một trang trắng tiếp tục kẻ ô vuông đó.

Cố Miểu Miểu chiếc ghế cao, ngẩn cô. Trong khoảnh khắc , cô bé cảm thấy mím nhỏ mặt tuy gương mặt xinh xắn như "Hằng Nga tiên tử", nhưng cả tỏa hào quang cứng cỏi như "Thiên Bồng nguyên soái".

Mím đúng là chẳng sợ là gì cả.

Cố Miểu Miểu chống hai cằm lên bàn học, lòng lo lắng bùi ngùi. Những ô vuông ngòi bút của Tần Dao trong mắt cô bé trở nên vặn vẹo, cô bé bồn chồn yên, hồi lâu mới thốt một câu:

"Mẹ cháu cũng thế, bao giờ đụng đồ của bố ."

Tần Dao ngước mắt cô bé.

"Mím nhỏ ơi, mím chú ý một chút nhé, cháu mím chú út mắng ." Cố Miểu Miểu quan tâm một cách đầy ngượng nghịu.

Tần Dao tò mò hỏi: "Mẹ cháu đụng đồ của bố cháu ?"

Cố Miểu Miểu gật đầu: "Vì bố nhiều tài liệu quan trọng mà, bảo tùy tiện đụng ."

Tần Dao cũng gật đầu theo: " đây chỉ là sổ nháp thôi, thứ gì quan trọng ."

Cố Miểu Miểu lòng đầy sầu muộn: "..."

Mím nhỏ mặt đúng là cố chấp, chẳng khác nào cô thợ điện thô kệch cứ khăng khăng tết tóc đuôi sam leo lên cột điện cao thế, mím thật sự sợ điện giật .

"Mím nhỏ ơi, chú cháu mà nổi giận thì còn đáng sợ hơn cả bố cháu đấy."

Tần Dao bật , cô trêu chọc con nhóc mặt, hai tay co như móng vuốt bên má, động tác "gầm" một cái thành tiếng: "Mím mà nổi giận còn đáng sợ hơn cơ, cháu hổ cái ?"

Cố Miểu Miểu thở dài, Tần Dao lúc , cô bé cuối cùng cũng hiểu cảm giác bất lực của giáo viên khi đối mặt với đám trẻ nghịch ngợm.

Hừ.

"Hổ cái gì thì mặt chú út cháu cũng sợ sun vòi thành mèo con thôi." Cố Miểu Miểu mặt , "Chú út cháu tuy trai thật nhưng dữ dằn lắm, chú chẳng bao giờ cả, hợp chồng nhé."

Tần Dao cô bé luyên thuyên , thầm nghĩ trẻ con đúng là chuẩn thật.

Tần Dao chốt hạ một câu chuẩn xác: "Mím , cháu sợ nhất là chú út chứ gì."

"Cháu mới sợ nhé." Cố Miểu Miểu trợn tròn mắt, "Ở cái nhà cháu đặc quyền của trẻ con, quậy phá thế nào cháu cũng sợ."

Tần Dao: "Thế cháu chọc chú út , để chú nổi cáu cho mím xem nào."

Cố Miểu Miểu sững sờ, cô bé thể tin nổi hỏi : "Mím chú phát hỏa đủ ?" Nói cái lời điên khùng gì thế !

Tần Dao: "..."

Cố Miểu Miểu tự vớt vát thể diện: "Cháu thèm tìm mắng ."

Tần Dao nhịn mà bật .

Cố Miểu Miểu mạnh miệng tuyên bố: "Mím nhỏ đừng sợ, tối nay cháu ngủ với mím, cháu sẽ bảo vệ mím."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-ban-than-cuc-pham-cua-nu-phu-trong-van-nien-dai/chuong-99.html.]

"Được thôi." Tần Dao chống cằm, xoay xoay chiếc thước kẻ trong tay: "Chỉ cần cháu thuyết phục chú út nhà cháu là ."

Để xem "bé con Miểu Miểu" chiêu gì. Ban ngày hứa tối nay chuyện gì cũng theo , nếu ngủ với Cố Miểu Miểu thì lời hứa đó coi như thể vui vẻ quỵt nợ .

"Cứ để đó cho cháu."

Cố Miểu Miểu vỗ n.g.ự.c cam đoan.

Cố Trình cùng cả Cố Hưng về đến nhà, trao đổi đơn giản vài câu, Cố Trình cởi chiếc áo khoác quân đội vắt lên tay, kìm nén tâm trạng vui sướng, sải bước leo lên lầu.

Liếc qua chiếc sofa nơi Tần Dao sách ban ngày, trong mắt Cố Trình thoáng hiện một tia ý nhị, là tối nay theo hết mà.

"Chú út về ?" Chị dâu Hòa An đang cùng giúp việc dọn dẹp một phòng khách.

Cố Trình lịch sự gật đầu, thuận miệng hỏi: "Có khách đến ạ?"

Chị dâu Hòa An ngại ngùng: "Miểu Miểu bảo tối nay ngủ với mím nhỏ."

Vì thế căn phòng khách là chuẩn cho Cố Trình.

"Chú xem, là chú ngủ phòng khách để em dâu với Miểu Miểu ngủ phòng khách? Giường phòng khách lớn lắm..."

Lời ám chỉ của chị dâu quá rõ ràng , giường phòng khách lớn, vặn cho một Cố Trình ngủ.

Hòa An nghĩ Cố Trình sẽ từ chối, chị ngủ với con gái cũng thường xuyên như thế, chắc hẳn sẽ giống như chồng chị - Cố Hưng, chỉ khẽ "ờ" một tiếng thản nhiên : "Để con ngủ phòng khách."

Ai ngờ em chồng mặt đen mặt , lạnh lùng : "Con đồng ý."

Ban ngày thì thôi , đây là đời sống ban đêm của mà! Cố Trình đời nào chịu để vợ ngủ với khác, kể cả là cháu gái ruột cũng .

"Chị dâu, chị đừng dọn nữa, tuyệt đối chuyện đó , cứ để Miểu Miểu tự ngủ một ."

Cố Trình lạnh mặt thẳng về phòng . Chị dâu Hòa An bóng lưng bước dứt khoát, đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng.

Cố Trình đẩy cửa , hai cái đầu một lớn một nhỏ đồng loạt . Cố Trình mặc quân phục, tay vắt chiếc áo khoác đại y, từ giữa làn băng tuyết trở về, dù nhà lên lầu nhưng lạnh như sương giá vẫn còn vương vấn.

Đôi lông mày kiếm của đàn ông sắc lẹm, sống mũi cao thẳng, đôi mắt đào hoa rực rỡ ánh đèn vàng trông cực kỳ thần. Dưới mắt một nốt ruồi lệ nhỏ xíu, từ xa càng rõ nét viền mắt, khi đuôi mắt nhếch lên, ánh sắc bén như d.a.o cạo.

Luồng gió lạnh vô hình thổi động những lọn tóc mai bên tai, Cố Miểu Miểu nhịn mà rụt cổ , cảm giác như một khối băng treo mái hiên dài cứng mới bước phòng.

Cô bé mở lời: "Chú út ơi, tối nay cháu ngủ với mím nhỏ."

"Không ." Cố Trình lạnh lùng liếc Cố Miểu Miểu một cái, đó chẳng thèm cô bé thêm lượt nào, đặt chiếc áo khoác lên lưng ghế, những ngón tay thon dài phủi phủi vạt áo.

Căn phòng yên tĩnh một cách lạ thường, cứ như đóng băng , tiếng sột soạt của quần áo trở nên chói tai như tiếng cưa gỗ.

Chỉ vài giây , Cố Miểu Miểu đầu hàng: "Dạ thôi ạ."

Tần Dao thể tin nổi trợn tròn mắt: "!"

Uổng công cô đặt kỳ vọng lớn con bé cháu gái , cứ tưởng nó chiêu trò gì cao siêu, kết quả Cố Trình lườm một cái trực tiếp giơ cờ trắng đầu hàng.

Loading...