Khi giặt lớp vỏ ngoài,   chỉ  thể trốn trong chăn hoặc lên giường sưởi ấm.
Vì , dù là  lớn  trẻ em đều  trân trọng áo bông.
Thấy Bạch Tiểu Quân  dần khuất bóng, Bạch Thục Hoa lập tức trở về phòng.
Cô bắt đầu dọn hạt cỏ.
Cho dù là do cô tự hái  do Bạch Tiểu Quân mang về thì hạt cỏ đều ướt sũng.
Cũng   cách nào, dù   cỏ dại cũng  tuyết,  rũ xuống cũng sẽ còn sót .
Vì  những hạt cỏ   bảo quản lâu dài thì   khô.
Bây giờ cô  một cách  , đó là phơi khô  giường sưởi.
Giường sưởi bây giờ  khô  , gõ  còn  thấy tiếng vang.
Tuy nhiên, để hạt cỏ  dính đất vẫn nên trải  hai tờ báo,  đó trải lá cỏ, cuối cùng đổ hạt cỏ lên là .
Còn tại   thêm một lớp lá cỏ, tất nhiên là   hạt cỏ dính  chì  báo, thứ đó   cho sức khỏe, cô sợ gà con  chịu .
Huống hồ gà ăn   đó đến lượt cô ăn gà, chẳng  chúng cũng theo  bụng cô .
Vì   thêm một bước  là  cần thiết.
Bạch Thục Hoa  dậy từ sáng sớm,  tiên cùng bố  Bạch chuyển nhà một chuyến, chuyển nốt chăn gối gì đó sang ‘Ngôi nhà mới.’
Ngoài Bạch Tiểu Quân vẫn đang ngủ và chiếc chăn    thì ở phòng y tế    còn gì nữa.
"Mẹ,  bỏ Tiểu Quân ở  ." Bạch Thục Hoa  chút  đành lòng.
Mẹ Bạch tức đến bật : "Véo nó cũng  dậy,  cũng  còn cách nào khác."
Chẳng lẽ bà  bỏ con trai ở  .
"Mẹ  nhanh chóng nấu cơm, lát nữa còn  họp  thể nữa." Mẹ Bạch  quan tâm đến Bạch Tiểu Quân nữa.
Bạch Thục Hoa lập tức  theo: "Mẹ, con nhóm lửa cho ."
Còn về Tiểu Quân, dù  đây cũng là nhà sư phụ của  ,    thể yên tâm ngủ .
"Bố,  cào  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-114-a.html.]
Bạch Thục Hoa thêm củi  bếp lò,  Bạch   cần cô nữa. Sau đó để cô lau chùi chiếu cói  trải xong.
Việc   khó, cô pha nước ấm  đó nhanh chóng lau xong hai lượt.
"Còn  gì nữa  ạ?"
Cô  thể sắp xếp đồ đạc linh tinh,  để  Bạch chỉ đạo , nếu  lát nữa cô sẽ  tìm thấy đồ mất.
 , cho gà con ăn.
Sáu con gà con đều  chuyển sang đây, tạm thời  để ở phòng phía tây.
Căn phòng đó giờ đây  đốt lửa, cả mùa đông cũng  ai định đốt lửa, thậm chí còn   chiếu giường nhưng để nuôi gà con thì vẫn  thành vấn đề, dù  cũng ấm hơn bên ngoài.
Bạch Thục Hoa cầm bát thức ăn cho gà  lấy thức ăn, hạt cỏ thì dễ , tùy tiện lấy một nắm là đủ , còn giun đất thì   nghiền thành bột  đây? Nhà cô cũng   cối đá.
Cô  động não, giải pháp luôn nhiều hơn khó khăn, cuối cùng cô dùng sống d.a.o chặt vụn giun đất khô,  đó dùng chày cán bột đập, tuy  vụn lắm nhưng cho gà con ăn cũng    thành vấn đề.
Thêm một ít nước ấm, khuấy đều một chút là  thành thức ăn cho gà.
Cô   nhiều, dù  trời cũng trở lạnh , cô vẫn  để gà con ăn đồ nóng.
Có lẽ gà con ngửi thấy mùi thức ăn thơm nên tiếng chíp chíp cũng to hơn hẳn.
"Đừng chen, nhường chỗ cho  nào." Bạch Thục Hoa nhẹ nhàng tách đàn gà con   đó đặt bát xuống.
Phải  rằng đàn gà con  cũng  thông minh, mới mấy ngày mà chúng   còn sợ  nữa.
Ít nhất là lúc cho ăn còn cố chen lên, chẳng bù cho lúc đầu còn nép ở một góc xa xa.
Nhìn chúng giành  ăn ngon lành, cô cũng thấy  đói.
Cô sờ bụng   bếp, cháo ngô vẫn  một lúc nữa mới xong.
Cô thêm hai khúc củi    sân .
Chiều hôm qua, ngoài việc dựng nhà vệ sinh, bố  Bạch còn cuốc khá nhiều đất.
Sau đó  lúc chập tối, bác Hai Bạch, bác gái hai Bạch cũng đến giúp.
bác Hai Bạch  việc nhanh nhẹn,  hiệu suất cao nhất, chỉ mới  chập tối nửa sân    cuốc xong.