Mẹ Bạch thở dài: "Vậy    đây? Hay là đừng trồng nữa, phí sức  gì, trồng thêm lương thực , cái gì cũng  quan trọng bằng no bụng."
Bạch Thục Hoa , đây là tâm sự của  nhiều đội viên hiện nay.
Dù nghèo khó, họ cũng    đổi, chính vì họ sợ.
Bố Bạch cũng im lặng một lúc: "Trồng thì chắc chắn  trồng, đây là cơ hội của đội sản xuất chúng . Nếu thảo dược  thể kiếm tiền,   công điểm của đội sản xuất chúng  sẽ  giá trị, năm nay một công điểm của đội sản xuất chúng  chỉ hơn ba phân, cho dù là nhà  nhiều lao động, đổi lương thực  chia bốn mươi, năm mươi đồng cũng là nhiều lắm .  mười mấy  thì  tiền  chẳng đáng là bao, đặc biệt là  xây nhà, cưới vợ, vốn dĩ  thể đủ."
Mẹ Bạch lẩm bẩm: "Nhà chúng  còn   một xu."
"Không  chúng   bàn bạc  , trong tay còn chút tiền,  thể tiêu thêm hai năm, vẫn  tính chuyện lương thực ."
Bố Bạch  : "Năm nay chúng  mới chia nhà,    để hai đứa con gái, con trai của chúng  đói bụng."
Mẹ Bạch cũng  suy nghĩ như , nếu  bà cũng sẽ  đồng ý đổi hết sang lương thực: "Chắc chắn sẽ , nhà chúng   nhiều lương thực như , đây là  đầu tiên em thấy nhiều lương thực như thế đó (lương thực  đây đều là ông Bạch bảo quản), thật yên tâm."
Lòng Bạch Thục Hoa  chút chua xót, cô   khi chia nhà, bố  chịu áp lực  lớn nhưng  bao giờ  với cô và em trai, mà tự  âm thầm gánh vác.
Mẹ Bạch vẫn đang an ủi bố Bạch: "Hơn nữa sân  nhà chúng  rộng như , trồng rau cũng  ăn hết, sang xuân chúng  trồng nhiều khoai tây và khoai lang một chút, đến mùa thu chia lương thực thì  thể xin ít lương thực hơn, đổi  nhiều tiền hơn."
Tiếng "Chụt chụt” vang lên.
Bạch Thục Hoa vô thức bịt tai,  chuyện đàng hoàng   còn hôn  .
May mà hai  chỉ hôn một lúc, chứ   chuyện gì quá đáng.
"Vậy nếu trạm thu mua  thu nhiều thuốc thì đại đội trưởng  cách nào ?" Mẹ Bạch vẫn  quên chuyện .
Bố Bạch : "Ý của đại đội trưởng là để   một chuyến đến huyện thành, hỏi xem  bệnh viện nào chịu thu mua ."
"Sao  thành chuyện của  !" Mẹ Bạch  chút  hài lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-127-a.html.]
"Đại đội trưởng   ý đó,    cũng  trách , chỉ là   thấy  từng  thành phố, là  từng trải,    chuyện." Bố Bạch càng  càng đắc ý.
"Vậy  đồng ý  ?" Mẹ Bạch hỏi.
Bố Bạch "Ừ” một tiếng: "Đồng ý . Anh   ngoài  dạo, dù  cũng sắp đến lúc trú đông ,   việc gì . Vợ , chúng   thể chuyển  nhà mới nhanh như , đại đội trưởng  giúp đỡ  ít, chúng  còn nợ   một ân tình."
Bạch Thục Hoa thầm nghĩ, nợ ân tình chính là thứ khó trả nhất.
Cô cũng ủng hộ Bố Bạch  ngoài, chỉ   ngoài thì sự khéo léo của ông mới  đất dụng võ.
"Hơn nữa đại đội trưởng   sẽ tính công điểm cho ,   ngoài một ngày là mười công điểm, nếu  xong việc sẽ cho  thêm (công điểm)."
Đây cũng là lý do Bố Bạch đồng ý.
"Vậy thì còn ."
Mẹ Bạch cũng  phản đối nữa: "Vậy khi nào  ?"
Bố Bạch "Hừ” một tiếng: "Trước đây còn  nỡ xa , bây giờ     ngay ."
"Không , chỉ là trời càng ngày càng lạnh,    sớm về sớm thôi." Mẹ Bạch chỉ là đang thương bố Bạch.
"Thương vợ  nhất, hôn một cái nào!"
Bạch Thục Hoa đau răng vô cùng, tối nay bố  cô thật sự  sến súa.
Bố Bạch : "Còn mấy ngày nữa lận,   hỏi thầy lang xem nên trồng những loại thuốc nào, những loại thuốc   tác dụng gì,  đều  ghi nhớ hết, nếu    chuyện với bệnh viện thế nào đây."
Mẹ Bạch đồng ý: "Đó là chuyện nên ."
"Nếu   , hai  con gặp chuyện gì thì nhớ  tìm đại đội trưởng,   sẽ  tay giúp đỡ." Bố Bạch dặn dò.