Chủ yếu là quét tuyết  mái lớp học.
Đều là nhà đất lợp mái tranh, tuyết lớn sẽ  sập nhà.
Ở nhà, bố  Bạch  quét nhà một   nửa đêm.
Tuy nhiên công việc   đến lượt Bạch Thục Hoa , đều là học sinh lớp năm giúp đỡ thầy cô  thành, phần lớn những  nhỏ tuổi như cô phụ trách vận chuyển.
Công cụ vận chuyển chính là đủ loại bao phân bón hoặc bao tải dày.
Tất nhiên là học sinh chạy về nhà lấy, chứ trường  .
Bạch Thục Hoa  ngượng ngùng, chủ yếu là cô nhỏ  yếu sức, ai kéo tuyết chubg với ai thì  đó đều chịu thiệt.
Hơn nữa vì sức  đều, cả hai bên đều  vất vả.
Cuối cùng cô trực tiếp một  , cứ thế kéo lê bao nhỏ.
Đây mới là cách thích hợp nhất.
Không ngờ, hành động  còn khiến  ít  học theo cô.
Bạch Thục Hoa    nghỉ, lén  ở góc tường nghỉ ngơi thở dốc, cô vốn  tinh thông việc lười biếng.
Tuyệt đối   cô lười, mà là di truyền, việc   năm sua trong gen cô .
Quan trọng là các thầy cô đều nhắm một mắt mở một mắt, cô  lười biếng thì thật   với bản .
Sáng quét tuyết xong là  nghỉ nhưng chỉ  nửa ngày, chiều vẫn   học.
Mùa đông vì thời tiết  thể nghỉ bất cứ lúc nào nên chương trình học kỳ  sẽ giảng  nhanh,  học sinh lớp năm , nghỉ Tết sớm cũng là chuyện thường.
Bạch Thục Hoa đương nhiên thích  nghỉ, cô vội vàng chạy về nhà chứ   tìm Tống Tiểu Băng, bởi lẽ  cần tìm, vì tình trạng sức khỏe, cô bé  tham gia lao động,  về nhà sớm .
"Con gái lớn, mau lên giường, chui  chăn sưởi ấm ."
Bố Bạch vén chăn bông lớn lên, để Bạch Thục Hoa cởi giày chui : "Sao  tan học sớm thế?"
Cho nên chăn bông ban ngày   để ngủ, mà là để ủ chân.
Bạch Thục Hoa nhanh nhẹn leo lên giường,  còn vị trí vàng dựa tường, cô lập tức chọn vị trí dựa cửa sổ, thấy cấn eo cô  kéo một cái gối lót ngoài , thuận miệng hỏi: "Quét tuyết xong là  nghỉ ạ. Bố, , hai    ngoài ạ?"
Mẹ Bạch lười biếng hỏi ngược : "Trời lạnh thế ,    chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-134-a.html.]
Bạch Thục Hoa : "Không    nhiều thím, dì tụ tập  chuyện phiếm ."
Mẹ Bạch : "Không  gì  ho, ở nhà  thoải mái hơn,   thì ."
Bố Bạch phụ họa: " là thế, trời tuyết lớn thì ở nhà  cho ."
Lại  đầu hỏi  Bạch: "Vợ , trưa nay ăn gì?"
Mẹ Bạch ậm ừ,  cái dáng vẻ đó thì  là chứng lười biếng của bà  tái phát,   động đậy: "Trong nồi  khoai lang."
Bố Bạch khoa trương xoa bụng: "Lại ăn khoai lang , nóng hết cả ruột ."
Bạch Thục Hoa thực sự  nhắc nhở bố Bạch, nóng ruột thì  xoa  dày chứ,  liên quan gì đến bụng.
Bố Bạch : "Hay là vợ  món cải thảo chua chua , ăn cũng khá ngon, thêm một thời gian nữa là cải thảo sẽ héo . Con gái lớn, con dạy  con ."
Bạch Thục Hoa : "Mẹ con   lâu ,     ngon."
Mẹ Bạch  với bố Bạch: "Mộc nhĩ  ngâm ,  ăn thì  ngâm mộc nhĩ .”
Bố Bạch miệng lẩm bẩm: "Em  tìm việc gì cho   thì  thoải mái ."
Mẹ Bạch đá ông trong chăn, hai    hai đứa con  mà  chơi trò đá chân  trong chăn.
Bạch Thục Hoa thực sự  nỡ !
Đừng tưởng cô  hiểu, đây cũng là một kiểu tình tứ khác!
Trước mặt ‘Búp măng non của tổ quốc’ như cô mà thể hiện trắng trợn như ,  thích hợp  đây!
Bạch Thục Hoa  tìm mấy tờ báo,  chỉ tự  xem, còn đưa cho bố Bạch xem.
"Bố  xem hết ." Bố Bạch  miễn cưỡng nhận lấy.
"Ôn cố tri tân, bố  hiểu ?"
Bạch Thục Hoa  : "Hay là chúng  mua thêm mấy tờ nữa  ạ?"
Thực  cô cũng xem gần hết .
Phải  rằng, xem báo vẫn   ích.
Bây giờ cô mở miệng là  thể  trích dẫn,  văn cũng ít khi xuất hiện vấn đề về ý tưởng.