Bạch Tiểu Quân lập tức thêm hai khúc củi, khiến lửa cháy to hơn.
Mẹ Bạch  đau lòng: "Cởi giày  hong chân ."
Bố Bạch   lời  theo.
Bạch Thục Hoa và Bạch Tiểu Quân lập tức bịt mũi.
Bố Bạch  lớn : "Không hôi,  hôi chút nào,   rửa chân ở nhà trọ , trong phòng    cả một ấm nước nóng."
Bạch Thục Hoa và Bạch Tiểu Quân lắc đầu lia lịa,  dối! Không hôi mới là lạ.
"Được ,  cần các con nữa, về phòng trải chăn  , lát nữa ngủ chăn sẽ lạnh." Mẹ Bạch đuổi .
Bạch Thục Hoa và Bạch Tiểu Quân lập tức chạy .
Hai chị em phối hợp với , nhanh chóng trải chăn .
Bạch Thục Hoa  với Bạch Tiểu Quân: "Em  chăn ."
Bạch Tiểu Quân cũng   lời,   nhanh chóng cởi áo bông, quần bông,   chỉ còn một cái quần đùi  chui  chăn.
Bạch Thục Hoa  em trai , trong lòng  khỏi cảm thán, Bạch Tiểu Quân năm nay thực sự  lớn lên  nhiều,   rằng năm ngoái   còn mặc quần đùi, giữa mùa đông cũng  thể để lộ cái m.ô.n.g nhỏ, năm nay     quần đùi, quần bông cũng  khâu  .
Ôi, lớn ,  cho   xem nữa.
"Chị  em  gì?" Bạch Tiểu Quân chớp chớp đôi mắt to.
Bạch Thục Hoa suýt nữa buột miệng  "Nhìn em thì ."
May mà cô nuốt  kịp, cô trừng mắt : "Nhanh ngủ , trẻ con  ngủ sẽ  lớn  ."
Bạch Tiểu Quân sợ nhất cái , đây chính là điểm yếu của  , vì    lập tức nhắm chặt mắt.
Một lát  cô mắt mở , Bạch Thục Hoa  tên   ngủ .
Thật hâm mộ khả năng ngủ trong một giây của  .
Bạch Thục Hoa lặng lẽ xuống giường, thò đầu  bếp xem, thấy bố Bạch  rửa chân xong cô mới thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-138-a.html.]
Có thể  bếp .
Cô chỉ  thấy một đoạn cuối câu: "...  trở về."
Cô thuận miệng hỏi: "Ai  trở về ạ?"
Lần  bố Bạch  qua loa: "Bà Hồng Phương, cô  và Tiểu Quyên  đến Hạc Thành."
Bạch Thục Hoa  bố Bạch đang kể cho cô , vì chuyện của chị Tiểu Quyên là do cô  cho ông .
Vì  chuyện  cũng  phần tiếp theo.
Cô    nên hỏi: "Vậy chị Tiểu Quyên cũng  trở về ?"
Bố Bạch   trong nhà.
Bạch Thục Hoa hiểu ý: "Tiểu Quân  ngủ  ạ."
Thực , ngay cả khi Tiểu Quân  thấy cũng  , thằng bé  kín miệng.
Đầu óc cũng thông minh,  cái gì nên  cái gì  nên .
Bố Bạch nhẹ giọng : "Chị Tiểu Quyên của con  kết hôn . Đội trưởng  rằng điều kiện của nhà trai  tệ, là công nhân mỏ than nhưng   bên kỹ thuật,   ở  hầm mỏ cả ngày, độ an  cao hơn nhiều. Chỉ là   từng kết hôn nhưng vợ   mắc bệnh cấp tính  qua đời, tuổi   cũng  lớn, tầm hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi."
Mẹ Bạch hỏi: "Có con ?"
Bố Bạch lắc đầu: "Không , đoán chừng chị Hồng Phương cũng ưng ý điểm , tuy là kết hôn  hai nhưng   con, như  cũng  ."
Mẹ Bạch gật đầu đồng tình: "Hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi cũng  tính là lớn, hơn nữa kết hôn  hai cũng , chỉ là   nếu lời đồn ở đây truyền đến sẽ  dễ  chuyện với  đàn ông ."
Bố Bạch : "Xa như , truyền thế nào ."
Mẹ Bạch  : "Tiểu Quyên vài năm nữa cũng  về nhà  đẻ chứ, con bé  thể  về cả đời , nếu chồng con bé  theo, em  tin là    lắm mồm."
Bố Bạch : "Đó cũng là nhiều năm , lúc đó Tiểu Quyên cũng  con , chồng con bé     cũng  ."
Bạch Thục Hoa thầm nghĩ, chẳng lẽ bà Hồng Phương chủ trương là gạo nấu thành cơm, chiêu  cao tay thật!
Đồng thời cô cũng  khâm phục  cô , bà   tầm , hiểu rõ ưu và nhược điểm của chị Tiểu Quyên, khi tìm đối tượng  nhất mực  lên, mà thực sự cân nhắc cho chị Tiểu Quyên, thậm chí cả hậu quả ‘Sự việc bại lộ’   cũng  cân nhắc đến.