Điều   quan trọng. Bố  cô cũng gật gù, họ tán thành với quan điểm .
“Trong đội sản xuất nhà   con gái mười mấy tuổi   là ít,  gả con gái cho công nhân  càng nhiều,  để ý đến bác cả  đông. Chi bằng để bác cả tập hợp họ , truyền đạt kinh nghiệm cho họ  đó họ  thể cùng  đến thành phố Hạc, đến lúc đó bố   , bà nội cũng  chắc  cho .”
Bạch Thục Hoa tự thấy  vẫn  chút lương tâm: "Con cực lực đề nghị ông  cùng cô út, bà thì khỏi cần .”
Cô sợ bà Bạch mà  cùng, hai  con cùng , 1+1>2, đến lúc đó  để cô út ế chồng.
Bố Bạch vui mừng vỗ vai con gái: "Cách  , thật  bố cũng chẳng cần  giả vờ bong gân  gì.”
Mẹ Bạch cũng gật đầu: "Ừ  cần ! Nếu   khác  cùng,  với em chồng cũng chẳng    .”
Bạch Thục Hoa  xen  nữa, dù  cách  bày  , họ  chọn cách nào thì cô  quản nữa.
Tiếp tục ăn khoai lang nướng.
“Chuyện    với bác cả,  thấy bác  sẽ đồng ý cũng chẳng mất tiền, chỉ cần  vài câu,  còn  tiếng .”
Mẹ Bạch đầy ẩn ý : "Nếu  điều một chút thì ai mà chẳng cho gì đó.”
Bạch Thục Hoa thừa   Bạch đang ám chỉ ai, bà Bạch đến nhà bao nhiêu  mà  nào cũng tay .
Rõ ràng là bố Bạch cũng  .
 hai bố con  ăn ý giả vờ  hiểu.
Bố Bạch bắt đầu phân công nhiệm vụ: "Vậy em  tìm bác cả,   tìm đội trưởng, chuyện   để đội trưởng . Nếu họ   xa, đội trưởng   giấy giới thiệu, nếu  họ còn chẳng mua  vé tàu.”
 dù  gấp đến mấy thì cũng  đợi đến ngày mai.
Sau đó ba  ăn hết khoai tây, khoai lang   ngủ. Những chuyện tiếp theo Bạch Thục Hoa  tham gia .
  thể hỏi mà. Bởi vì chủ ý là do cô đưa , bố  Bạch cũng   ý định giấu cô.
Việc bố  Bạch bàn với Chương Phương Hồng và đội trưởng diễn   thuận lợi.
 cũng  thể  ngay ,  thể để Chương Phương Hồng  gõ cửa từng nhà .
Cho nên  để ‘Tin tức’ bay  hai ngày, cho   thời gian suy nghĩ.
Bạch Thục Hoa  ngờ bố  Bạch   nhiều như   mà bà Bạch vẫn tìm đến tận cửa.
Lần  bà Bạch  mắng chửi, cũng  đập cửa ầm ầm nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-144-a.html.]
Vì hôm nay là chủ nhật, Bạch Thục Hoa  nghỉ học ở nhà.
Nghe tiếng gõ cửa, bố  Bạch đang lười nên cô đành   mở cửa.
Bạch Thục Hoa  kéo lê dép rơm  : "Đến đây, đến đây..."
Vừa mở cửa, cô liền im bặt.
Cô thật  ngờ  gõ cửa  là bà Bạch,  còn gõ nhẹ nhàng như .
Cô khô khan gọi: “Bà nội.”
Rồi  lập tức hét lớn: "Bà nội ơi!"
Nghe thấy tiếng động trong nhà, Bạch Thục Hoa thở phào nhẹ nhõm, báo tin thành công .
Bà Bạch  đẩy cô sang một bên   thẳng  nhà.
Bạch Thục Hoa vội vàng chạy theo .
“Cả ngày  chịu  việc gì, chỉ  ườn  giường!” Bà Bạch    mắt, theo thói quen  lên tiếng dạy dỗ.
Bố Bạch lên tiếng: “Mẹ đến  việc gì  ạ?”
Mẹ Bạch liền xuống giường: "Mẹ, để con rót cho  bát nước."
Bạch Thục Hoa  nhà,  Bạch liền bảo cô  rót nước.
Bà Bạch  xuống cạnh giường: “Lão Tam, con  cái Tiểu Quyên nhà  lấy chồng công nhân ở thành phố Hạc  chứ,  thấy Trân Trân nhà  xinh hơn Tiểu Quyên nhiều  còn là học sinh cấp 2, thế nào cũng  lấy    quan.”
Khoé miệng Bạch Thục Hoa giật giật, cái kính lọc  đúng là dày thật, s.ú.n.g ngắm cũng  b.ắ.n thủng nổi.
Bố  Bạch đều im lặng.
“Bố  già , con là  thì   trách nhiệm một chút.”
Bà Bạch  tiếp: "Phương Hồng  đồng ý , thêm cả Trân Trân nữa, ba đứa cùng .”
Mẹ Bạch bất đắc dĩ lên tiếng: “Mẹ,     ?”
Bà Bạch  chút  vui: “Nghe  gì! Mẹ đang  chuyện chính sự, đây là cả đời của Trân Trân đấy, lão Tam, con  thể  đồng ý.”