Trong lòng Bạch Thục Hoa hả hê, bảo bố Bạch đừng giả vờ  bong gân chân nữa, giờ thì khó  nhé.
Mẹ Bạch vội vàng : “Chị Phương Hồng  thể đến thành phố Hạc nữa . Chị  hứa sẽ  địa chỉ và cách thức đến nơi cho  ,  đó sẽ rủ   cùng .”
Bà Bạch  chút nóng ruột: “Phương Hồng  đồng ý ,   thể nuốt lời . Hơn nữa   thể  cho  khác , chẳng  là đang tranh đối tượng với Trân Trân ? Không ,    tìm con bé, bố chồng nó  đồng ý .”
Bố Bạch lên tiếng: “Mẹ,  đừng  khó   nữa! Đều là  trong một đội sản xuất,   lý nào chị Phương Hồng chỉ  cho một    , nhà  và nhà chị  cũng   họ hàng  thích gì hơn nữa chuyện   thông qua chú đội trưởng . Chú  cũng  chuyện về Hạc Thành,  còn  ngăn cản chú   cho  khác  .”
Miệng Bà Bạch lẩm bẩm, Bạch Thục Hoa  kỹ thì  là lời mắng chửi, chỉ là   đang mắng ai.
“Mẹ,  về  chuyện với bố , bố nhất định sẽ  cách. Hơn nữa Trân Trân xinh ,  còn là học sinh cấp 2, trong đội sản xuất cũng là nhất nhì , đông  cũng  sợ.”
Bố Bạch đúng là ai cũng dỗ dành .
 ai mà chẳng thích  lời  ý , bà Bạch  mà   loạn nữa im lặng bỏ .
Xem  kỹ năng dỗ dành của bố Bạch  tiến bộ .
Ban đầu tưởng rằng dỗ dành  bà Bạch về  là xong chuyện,  còn liên quan gì đến bố Bạch nữa.
Không ngờ bác cả Bạch  đích  đến tìm,  là ông Bạch  bố Bạch về nhà một chuyến.
Bố Bạch dù miễn cưỡng cũng  .
Chia nhà tuy   ho nhưng dù  vẫn là  một nhà.
Bạch Thục Hoa    theo, cô đơn thuần chỉ là tò mò.
Cuối cùng  Bạch cũng  theo, bà sợ bố Bạch  ép đồng ý điều kiện gì đó.
Bạch Thục Hoa  ở nhà để nấu cơm trưa.
“Chị, bố  ?” Bạch Tiểu Quân về nhà,  nhà  thấy bố  Bạch .
Bạch Thục Hoa trả lời: "Bố  qua nhà ông bà nội , qua giúp chị nhóm lửa, chị nấu cơm.”
“Bố  qua nhà ông bà nội  gì  chị?"
Bạch Tiểu Quân  chạy sang phòng Tây: "Để em xem gà con cái .”
“Tụi nó khỏe lắm, giờ mập ú , cái giỏ sắp  nhốt nổi nữa . Lát nữa nghĩ cách nào đó thêm cái giỏ cho cao lên.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-145-a.html.]
Nên đây là nỗi băn khoăn đầy ngọt ngào.
Bạch Thục Hoa  tiếp: "Bố   ông gọi qua, chắc là  chuyện gì đó.”
Về chuyện của cô nhỏ Bạch thì em trai cô  , nên cô cũng   rõ, qua loa cho xong chuyện.
Bạch Tiểu Quân đảm nhận công việc nhóm lửa: "Chị, trưa nay  món gì ngon để ăn ?”
“Có gì ngon mà ăn.”  là khéo tay mấy cũng   nên trò trống gì.
Bạch Tiểu Quân gợi ý: "Nhà    còn thịt .”
“Không  ngày lễ tết gì mà đòi ăn thịt, mơ .” Bạch Thục Hoa  dám tự ý động đến thịt.
Nếu như    tái sinh  thời đại , cô nên  học một nghề thủ công - ví dụ như cách chế biến rau củ thành vị thịt chẳng hạn.
“Chị cắt dưa chua , ăn canh dưa chua nhé.”
Nói thật, dưa chua thì ngon đấy.  mà! dưa chua mà   thịt thì quả thật kém ngon  nhiều.
“Vâng.” Bạch Tiểu Quân trả lời một cách uể oải,  vẻ  hứng thú lắm.
“Hay là  nấu canh nữa, trộn lên ăn .” Bạch Thục Hoa đột nhiên nảy  ý tưởng.
Dưa chua chẳng qua là cải thảo lên men mà thôi, cải thảo  thể ăn sống ,  dưa chua nhất định cũng  thể.
Bạch Tiểu Quân trợn tròn mắt kinh ngạc: "Dưa chua còn  thể trộn lên ăn nữa ?”
“Thử xem.”
Bạch Thục Hoa càng thêm hứng thú. “Đừng nhóm lửa nữa.”
Cô lấy một nắm dưa chua từ trong thau rau, đây đều là  cô  cắt  đó.
Vắt ráo nước, cho  một cái bát to, bắt đầu nêm nếm gia vị.
Cho một chút muối, xì dầu.
Nếm thử một chút, Bạch Thục Hoa lắc đầu,  thể  là dở, nhưng cũng   là ngon lắm.