Bạch Thục Hoa cố kìm nén sự tò mò, cất kỹ ‘Bảo vật’ của gia đình là cái bình thủy  mới chạy .
“Nhiều cá thật đấy!”
Hơn một nửa thùng đầy. Chỉ là con nào con nấy đều nhỏ xíu.
“Để bố đổ cá , đợi tan đá xong còn   sạch nữa.” Bố Bạch tìm một cái chậu lớn, đổ cá  trong.
Bạch Thục Hoa lúc  mới nhớ đến ông bà Bạch: "Bố ơi, ông bà nội về . Bà còn  mệt, đang ở phòng y tế, bố đừng lo lắng quá, thầy lang  uống hai thang thuốc là khỏi.”
Bạch Tiểu Quân nhân cơ hội mách tội: "Bà còn mắng con, mắng cả bố nữa,  bố là đồ con sói mắt trắng…”
Bạch Thục Hoa vội vàng bịt miệng Bạch Tiểu Quân : "Cái thằng ngốc ,   thật thà như , cái gì cũng   thế?"
Bố Bạch  bực ,  dậy: "Để bố  xem ."
Bạch Thục Hoa liền : "Vậy con với em ở nhà nấu cơm."
Ý của cô là họ sẽ  .
Bố Bạch cũng  định bảo họ , xoay  bước .
"Chị,  chị  cho em , em   thì bố  cần   nữa." Bạch Tiểu Quân chớp chớp đôi mắt to tròn, tỏ vẻ khó hiểu.
Bạch Thục Hoa vỗ vai  : "Dù bà  mắng chửi thế nào, bố vẫn  ."
Bởi vì đó là thế giới của  lớn, đầy những mối quan hệ phức tạp.
"Được , em  ăn cá nào, chọn . Chị ngâm nước cho nhanh rã đông,  nấu cho em ăn,   cho thêm khoai tây ?"
Bạch Tiểu Quân chẳng còn tâm trí  mà thắc mắc nữa, hét lên: "Có ạ!"
Bạch Thục Hoa liền : "Vậy chị  rửa khoai đây."
Cá rã đông  nhanh, Bạch Tiểu Quân ai chọn  loại cá nhỏ dài bằng ngón tay. Ở đây gọi là cá mì, một loại cá nhỏ  ngon.
Bạch Thục Hoa bê bát tô đầy cá mì sang một bên bắt đầu , cũng  đơn giản. Dùng tay cạo nhẹ lớp vảy,  đó bóp nhẹ bụng cá, đẩy hết ruột  ngoài là ,  cần mổ bụng, cá nhỏ   đắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-149-a.html.]
Vì , cô   nhanh.
Bạch Tiểu Quân  chu đáo, lấy nước ấm cho chị rửa tay.
"Em ngoan quá, lớn lên em sẽ  cảm ơn chị đấy, lấy cho chị ít tro bếp." Bạch Thục Hoa ngửi thử lòng bàn tay, mùi tanh  nồng  dùng tro bếp rửa kỹ vài .
Cô đang rửa tay thì  Bạch   về. "Ơ, ai mua cá đấy, nhiều thế?"
Bạch Tiểu Quân trai đáp: "Bố con  đục băng bắt đấy ạ."
Mẹ Bạch bèn hỏi: "Bố con ? Lại  bắt cá nữa ?"
Bạch Thục Hoa bèn kể chuyện ông bà Bạch từ thành phố về, bà Bạch đang khám bệnh ở trạm xá.
Bạch Tiểu Quân tiếp lời: "Chắc là khám xong , sư phụ của con khám bệnh nhanh lắm."
Bạch Thục Hoa cũng ngạc nhiên: "Vậy  bố  về nhỉ?"
Mẹ Bạch thở dài, chắc là   bà Bạch giữ  , nhưng chuyện   tiện  với con cái.
"Mẹ,    hôm nay nhà bác cả từ Hồng Khang về ?" Bạch Thục Hoa tò mò hỏi.
Mẹ gật đầu: "Biết chứ. Có  đến cảm ơn bác Hồng Phương đấy,    chuyện một lát."
"Vậy cô út con lấy chồng  ạ? Điều kiện thế nào ạ?" Khuôn mặt Bạch Thục Hoa hiện rõ hai chữ ‘Tò mò’
Bạch Tiểu Quân cũng vểnh tai lên , bởi chuyện tò mò chẳng liên quan gì đến tuổi tác.
Mẹ Bạch  vẻ  kỳ lạ: "Lấy . Nghe  chồng cũng ."
Bạch Thục Hoa nhướng mày, nhớ đến một blogger mà cô từng xem, dạy con trai cách khen con gái. Nếu cô   xinh  thì hãy khen cô  dễ thương, nếu cô  cũng  dễ thương thì hãy  cô   khí chất. Nếu   khí chất thì hãy khen giọng  ... Chỉ cần tinh ý quan sát, nhất định sẽ tìm  điểm để khen.
Mẹ Bạch cố tình nhấn mạnh chồng cô út ,  thì chắc chắn  những điểm khác  .
"Bên đó là khu mỏ, trừ cán bộ  thì ai cũng   việc nặng nhọc, mà chồng nó thì   khỏe lắm."
Mẹ giải thích thêm: "Bà nội nhắm cho con bé một   cán bộ, vợ   vì lý lịch   nên hai  ly hôn,  một trai một gái nhưng con bé nhất quyết  chịu, tự  chọn  bây giờ."