Có bố  Bạch giúp đỡ, chỉ một chuyến là chuyển xong.
Bạch Thục Hoa ngủ đầu giường, Bạch Tiểu Quân ngủ cuối giường.
Đây là kết quả  khi hai chị em oẳn tù tì, ai thắng  ngủ đầu giường.
Rõ ràng Bạch Thục Hoa may mắn hơn.
Thật  ngủ đầu giường  cuối giường cũng  khác  là mấy. Bởi vì mùa đông  thể hai chị em sẽ  ngủ chung với bố , còn ba mùa còn  thì trời cũng  lạnh lắm, sẽ   đốt nhiều lửa, nên đầu giường  cuối giường cũng  khác  nhiều.
Bố Bạch  quanh phòng mới của các con, vẫn còn khá trống trải: "Được , con gái lớn, sang năm bố sẽ đóng cho hai đứa một bộ bàn học, đến lúc đó hai đứa sẽ    bàn con  bài tập nữa."
Bạch Thục Hoa cũng  khách sáo: "Dạ, lúc đó con  hai chiếc ghế, con và em trai mỗi đứa một chiếc."
Con cái thỉnh thoảng  đưa  yêu cầu thì bố  mới  động lực chứ.
"Con gái lớn, con học lớp 5 , chắc chắn bài tập sẽ nhiều hơn, con   đèn dầu ?" Bố  hỏi.
Bạch Thục Hoa xua tay: "Không cần  ạ."
Cô thực sự  cần, bài tập của cô   thành hết ở trường, về nhà chủ yếu là  sách.
Thỉnh thoảng là sách giáo khoa, nhưng phần nhiều là giấy báo cũ.
Trời tối, cô sẽ nghỉ ngơi,    cần thiết  thắp đèn dầu.
Hơn nữa, đèn dầu cũng  sáng   chớp tắt, dùng để  sách   hại cho mắt.
Bố tưởng con gái  nỡ: "Đèn dầu cũng  đắt lắm, sang năm nhà  sẽ dư dả hơn."
Bạch Thục Hoa thầm nghĩ: "Làm như con   , ngay cả  điểm công của nhà  bây giờ con còn ."
 vì bố Bạch   thành ý như : "Bố, con   một cái chậu và khăn mặt riêng."
Cô   dùng chung chậu rửa chân của cả nhà để rửa mặt nữa.
Bố Bạch liếc   Bạch, dứt khoát đồng ý: "Để  mua cho con ."
Bạch Tiểu Quân khoanh tay, khuôn mặt nhỏ nhắn phồng má: "Bố  thiên vị,   hỏi con thiếu gì?"
Mẹ Bạch mỉm  hỏi: "Con trai, con  gì nào?"
Bạch Tiểu Quân suy nghĩ hồi lâu,  khi cân nhắc kỹ lưỡng: "Con  một cuốn sổ dày  bìa da màu đen giống như của thầy ạ."
Bạch Thục Hoa bổ sung: "Đó là sổ ghi chép."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-153-a.html.]
Bạch Tiểu Quân lập tức : "Con  một cuốn sổ ghi chép."
Mẹ Bạch cũng suy nghĩ một lúc: "Bán ở  nhỉ, cửa hàng hợp tác xã  ,   thấy bao giờ."
Bố Bạch lên tiếng: "Cửa hàng bách hóa ở huyện ."
 ông   mua, liền  với Bạch Tiểu Quân: "Con   chữ ,  sổ ghi chép  gì."
Bạch Tiểu Quân  phục: "Con   chữ mà."
Bố Bạch khoa tay múa chân: "Một chữ của con to bằng nửa bàn tay của ba, cuốn sổ đó  đủ cho con  trong mấy ngày ."
Mẹ Bạch cũng : "Đợi con  học, chữ     sẽ mua cho."
Bạch Tiểu Quân bĩu môi, cố gắng mặc cả: "Vậy thì mua bây giờ , con   lên đó là  chứ gì."
Mẹ Bạch  hiểu: "Vậy con  cái thứ đó để  gì, cũng  ăn   cho  ."
Bạch Thục Hoa  thể hiểu, đời   ít học sinh mua đủ loại sổ nhật ký   để  lách gì, mà chỉ là vì thích  sưu tầm.
Bố Bạch cũng khuyên nhủ: "Bây giờ con mua cũng  dùng , đến lúc con dùng  thì nó  cũ . Đợi đến khi nào con thực sự cần dùng, bố sẽ mua cho con, lúc đó con sẽ dùng đồ mới."
Bạch Tiểu Quân thấy lời    lý, liền  cằn nhằn nữa,  chuyện trôi qua suôn sẻ.
Bạch Thục Hoa dành cho em trai  một ánh mắt thương cảm. Nếu cô ít kinh nghiệm xã hội và   sự nguy hiểm của bố Bạch. Chắc chắn cô   lừa.
Bạch Tiểu Quân  nhớ  một chuyện: "Bố,  ơi, sư phụ sắp dạy con luyện  chữ bằng bút lông ."
Bố Bạch  vui mừng: "Tốt đấy, con hãy học hành cho ."
Mẹ Bạch cũng hỏi: "Có  mua bút lông, mực tàu gì  con?"
Bố Bạch vỗ tay: " , mua thôi."
Bạch Thục Hoa thầm gật đầu, trong lòng cảm thấy ấm áp, bố  Bạch đối với việc học của con cái vẫn luôn sẵn lòng đầu tư.
Bạch Tiểu Quân lắc đầu: "Sư phụ   ạ. Không  giấy, báo cũ ở nhà cũng hết ."
Bởi vì  dùng để dán tường hết , còn dán hai lớp.
Bạch Tiểu Quân  : "Sư phụ bảo con hãy tập   báo cũ ,  đó mới dùng giấy Tuyên Thành, đều rẻ."
Mẹ Bạch trực tiếp đảm bảo: "Trưa mai  sẽ  mua báo cũ cho con, đảm bảo  để con thiếu ."
Bạch Thục Hoa và Bố Bạch  , đều  hài lòng.
Sau   cớ để mua báo cũ .