Chỉ là đường xá  xa, cô  mang cơm trưa theo học, như  một ngày chỉ cần  hai lượt là .
Buổi trưa  Bạch sẽ  nghỉ ngơi, nhất định  chịu đón cô về .
Vậy thì  mua thêm một cái hộp nhôm nữa.
Chuyện   ghi nhớ,  để bố Bạch chuẩn  phiếu mua từ sớm mới .
Nghĩ đến việc   học ba năm, bất kể nắng mưa, cô cảm thấy… Hơi sợ.
Xem  vẫn  tạo mối quan hệ  với các thầy cô, như  xin nghỉ phép sẽ dễ dàng hơn.
Xem cô  thể tự học phần nào đó .
Bản  cô tự học thì  thành vấn đề, chỉ sợ giáo viên và nhà trường  đồng ý.
Ba năm cấp hai  quan trọng, cô  định học vượt cấp, dù  thời gian vẫn còn đủ,  xây dựng nền tảng cho thật .
Có nên học  kiến thức cấp ba  nhỉ, chuyện  để  hẵng tính.
Dòng suy nghĩ cứ thế trôi , cũng   ngủ từ lúc nào…
“Chị ơi, chị ơi…”
Bạch Thục Hoa  gạt bỏ âm thanh bên tai, còn khua tay lung tung.
“Chị ơi, chị ơi, dậy thôi!”
Bạch Thục Hoa thở dài,  tỉnh táo, cô cố gắng mở mắt: “Trời còn  sáng hẳn, bố  còn  dậy mà.”
Cô thật sự   hỏi   đang  cái trò gì .
Bạch Tiểu Quân lẩm bẩm: “Chẳng  chị   dậy sớm .”
“Chị  dậy sớm nhưng   sớm kiểu ,    nữa, im miệng!”
Bạch Thục Hoa uy h.i.ế.p xong thì lập tức kéo chăn lật  ngủ.
“Được ! Đừng  nũng nữa, môi trề   thể treo  chai dầu ăn luôn , cũng  muộn lắm , chúng  nhanh lên nào.” Bạch Thục Hoa kéo tay Bạch Tiểu Quân bước nhanh hơn.
“Chị, chị  học , muộn là thầy cô mắng đấy.” Bạch Tiểu Quân  rổ rau chỉ còn thấy đáy  thở dài.
Không  chừng  rau  đủ cho một bữa  nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-155-a.html.]
Bạch Thục Hoa bèn : “Được, chị  học đây. Em cũng đừng đào nữa, về nhà cho gà ăn thêm bột giun là , trưa nay tan học sớm, chúng   đào thêm, đảm bảo  để mấy con gà đó  đói .”
Lúc gần  cô vẫn  lo lắng,  dặn dò thêm  nữa: “Đừng đào nữa, về nhà cho gà ăn xong thì đến phòng khám ngay, em mà đến muộn ông Tôn sẽ giận đấy.”
Bạch Tiểu Quân gật đầu lia lịa: “Em  .”
Buổi trưa, Bạch Thục Hoa  kéo Tống Tiểu Băng  đội quân đào rau, quả nhiên đào  nhiều rau hơn hẳn.
Bạch Thục Hoa chộp lấy một nắm: “Chị Tiểu Băng, chị cầm chỗ  về nhà  thêm bữa rau nhé.”
Rau đầu xuân là non nhất, cũng là lúc ăn ngon nhất.
Mọi  ai cũng ăn cải thảo, khoai tây, rau khô suốt cả mùa đông , nên  thèm rau xanh tươi mát.
Ngay cả những   thích ăn rau dại cũng sẽ tranh thủ  đào một ít.
Đó cũng là một trong những lý do khiến rau dại khó đào, bởi vì   đào quá đông.
Tống Tiểu Băng mím môi: “Cho chị hết thì gà ăn gì bây giờ?”
Xét cho cùng, mục đích họ đào rau là để nuôi gà.
Bạch Thục Hoa lập tức : “Đủ , đủ , ăn  hết, chúng  cũng  thể ăn một ít. Hơn nữa ở nhà còn bột giun nữa  mà.”
Tống Tiểu Băng chỉ  thể gật đầu: "Vậy cũng .”
Cô bé mở miệng định  gì đó nhưng  thôi.
Bạch Thục Hoa thấy cô bé cứ ấp a ấp úng, bèn hỏi thẳng: "Chị Tiểu Băng, chị  chuyện gì cứ .”
Bạch Tiểu Quân cũng ghé sát  hỏi: "Đi ?”
Bạch Thục Hoa đáp: "Đi.”
Sau đó họ kéo tay Tống Tiểu Băng: "Chúng     . Chị Tiểu Băng đừng úp úp mở mở nữa, chị như  em  nghĩ lung tung đấy, chẳng lẽ là chị   gì đó   với em .”
Tống Tiểu Băng xua tay: "Không,  . Chị chỉ  hỏi xem dựng một cái chuồng gà cần những gì thôi?”
Bạch Thục Hoa hiểu , Tống Tiểu Băng vòng vo tam quốc như  là  mang gà về nuôi: “Chị Tiểu Băng, chị  cần  lo, để em bảo bố em  giúp chị, ông   mới dựng một cái chuồng gà với bác Hai em, coi như cũng  kinh nghiệm .”
Tống Tiểu Băng vội vàng xua tay: "Không cần ,  cần  phiền chú  .”