Nói đến đây, bố Bạch  nhịn  khịt mũi: "Bố  bọn họ nghĩ gì, bọn họ vẫn còn đang dòm ngó những bài thuốc của thầy lang, bố  tin ông   thầy thuốc mấy chục năm chỉ  hai bài thuốc mỡ.”
Mẹ Bạch cũng phụ họa theo: "Thầy lang  bài thuốc   cũng   của bọn họ,  cho thì cho  cho thì thôi, còn  cướp  .”
Bà đương nhiên   thầy lang dâng hết bài thuốc của  , con trai bà là đồ  của ông ,   đồ    đều là của con trai bà .
Bố Bạch thở dài: "Thầy lang sợ phiền phức như , nếu bố  tìm…”
Thực  ông   kéo ông   chuyện .
Bạch Thục Hoa vội vàng : "Bố, bố  cần  mời thầy lang đích   mặt ,  cần   đến mức đó. Có thể thông qua đội trưởng  về mối quan hệ  thiết giữa nhà chúng  và nhà thầy lang,  đó để cho mấy vị lãnh đạo  tự  suy đoán.”
Lần  đến lượt bố Bạch giơ ngón tay cái lên: "Cao kiến đấy!”
“Thế con  tiếp về  .” Bố Bạch ngày càng tin phục con gái lớn nhà .
Mẹ Bạch cũng chăm chú  cô.
Trong lòng cô  chút suy nghĩ: "Đội sản xuất   trồng trọt,   trồng dược liệu, chắc chắn  thể để tất cả   đều trở thành công nhân , nhất định  chọn lọc kỹ càng, hơn nữa còn  cân nhắc đều cho  , ví dụ như mỗi nhà chỉ  chọn tối đa một công nhân, như    đều  hưởng lợi ích thì mới yên , cho nên  thể để một nhà  hưởng hết.”
Bạch Tiểu Quân nhíu mày: "Thế thì    đây? Chẳng lẽ bố   mà      ?”
Cô   tiếp: "Nếu bố  thể  cán bộ thì nhất định là bố   sẽ thích hợp hơn.”
Đây là xuất phát từ lợi ích.
Bố Bạch chen : "Vẫn nên để  con ,  khi  con chuyển hộ khẩu thì hộ khẩu của con và Tiểu Quân cũng  thể chuyển theo, như  mới  lợi.”
Cô  : "Nếu   , bố sẽ khó mà thương lượng điều kiện, bởi vì bố   đặc cách .”
Mẹ Bạch vội vàng : "Hay là để bố  . Lần      thì đợi xưởng dược liệu mở rộng quy mô thì   , bố  lãnh đạo thì kiểu gì cũng kéo   .”
Bố Bạch cũng đang cân nhắc lợi hại, suy nghĩ xem   thế nào mới  thể khiến lợi ích của gia đình  tối đa hoá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-169-a.html.]
Cô  vui mừng, bố  Bạch   hai chữ ‘Công nhân’ che mờ mắt mà đều suy nghĩ cho đối phương: "Bố, , hai  đừng vội, chúng  cùng  nghĩ cách, tìm  phương án vẹn .”
Phương án vẹn  mà bốn  họ bàn bạc chính là học cách bào chế thuốc mỡ từ thầy lang.
Thầy lang  hiến tặng hai phương thuốc mỡ miễn phí,  lấy một đồng nào.
Thế nhưng xưởng dược liệu nhỏ vẫn luôn tính công điểm.
Bởi vì còn một việc  thể thiếu mặt thầy lang, đó là sắc thuốc.
Chính là  khi cân đủ các loại thảo dược   sơ chế  đem xay thành bột, cho  nồi thuốc đun nóng để nấu thành dạng sệt.
Thầy lang  dạy nhưng  ai học .
Nếu   thầy lang kiểm tra, bọn họ    bỏ phí bao nhiêu nồi thuốc mỡ .
Mẹ Bạch  thiếu tự tin: "Nấu thuốc mỡ khó quá, nếu   thầy lang ở bên cạnh giám sát,   dám  . Haiz, nếu thầy lang  chịu lên thị trấn, thuốc mỡ  nấu thế nào đây?”
Bố Bạch trả lời: "Thầy lang  đồng ý sẽ đào tạo  một   nấu thuốc mỡ.”
Cô gật đầu tỏ vẻ thấu hiểu, việc  cũng giống như nhân viên sắp nghỉ  bàn giao công việc .
Mẹ Bạch  khó xử: "Mẹ sợ  học  ,    đây, bây giờ  luyện tập cũng  kịp nữa .”
Một tháng nay xưởng dược liệu  đóng cửa.
Cô thản nhiên : "Mẹ  ưu thế hơn  khác mà,  học chậm nhưng   học nhanh.”
Sau đó cô  sang Bạch Tiểu Quân.
Bố  Bạch cũng theo ánh mắt của cô  về phía  .