Xem   thông minh  chỉ  nhà .
Phụ nữ xuống đồng kiếm công điểm vì thể lực yếu hơn nam giới nên  khó để bì kịp.
Hơn nữa, con cái theo hộ khẩu của .
Có hai điều kiện thuận lợi như , phụ nữ   thể  cố gắng.
Vì là  đầu tiên tuyển dụng, nên  lượng học viên  nhiều lắm,  hơn hai tiếng đồng hồ cuộc thi  kết thúc.
Buổi chiều sẽ dán danh sách trúng tuyển tại trụ sở đội sản xuất.
Trọng tâm là hiệu quả.
Bạch Thục Hoa xem  hào hứng.
Tới giờ cơm trưa, bố Bạch vẫn  về, chắc là đang bàn bạc về danh sách trúng tuyển.
Bạch Thục Hoa sắp   học, bố Bạch mới về nhà.
"Bố, chọn  bao nhiêu  ?"
Cô vội vàng hỏi kết quả, vì cô sắp   .
“Mười lăm ,  tính  bốc thuốc và quản lý.”
Bố Bạch giải thích: "Chuyển đến thị trấn, mua máy xay điện thì  cần nhiều  như .”
Cô  ngạc nhiên: "Ít  ?”
Bố Bạch thở dài: "Đội trưởng cũng thấy ít, nhưng ý của phía thị trấn là chia theo đợt. Họ sợ chúng   kiếm  tiền, đến lúc đó còn  nuôi nhiều  như . Không giống như ở đội sản xuất, xưởng dược liệu mà  ăn   thì   vẫn  thể xuống ruộng kiếm công điểm.”
Mẹ Bạch  hiểu: "Chẳng   công nhân là  bát cơm sắt ? Mọi  đều  như  mà.”
Bố Bạch : "Nếu xưởng dược liệu hết tiền, thị trấn cũng hết tiền, ai còn quản bát cơm sắt nữa.  đội trưởng  sớm nghĩ đến điều  nên   , một nhà  nhất là chỉ một   xưởng, phần lớn vẫn ở  đội sản xuất, đó mới là gốc rễ của chúng .”
Nói đến đây, bố Bạch chợt nhớ : "Khụ… Nhà chúng  thì khác, nhà chúng   chia nhà , trong nhà chỉ  từng  , hơn nữa bố với   vị trí quá quan trọng,      là   .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-171-a.html.]
Cô mỉm ,  vẻ  hiểu.
Bố Bạch vội vàng chuyển chủ đề: "Con gái lớn, chiều nay thảo luận về việc lãnh đạo , chuyện của bố  thành   sẽ  quyết định trong hai ngày nay đấy.”
Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y nhỏ cổ vũ bố Bạch: "Bố hãy bình tĩnh, cứ phát huy như  khi là . Năng lực của bố   vấn đề gì, chúng  còn tìm  giúp đỡ, con nghĩ   lý do gì mà  .”
Bố Bạch cũng : "Bố cũng nghĩ . Hơn nữa bố còn  át chủ bài  mà.”
Cô thấy vô cùng hứng thú, giục giã : "Bố, bố   thử xem.”
Bố Bạch cũng  úp mở: "Bài thuốc.”
Cô lập tức hỏi: "Của thầy lang cho ạ?”
Bố Bạch lắc đầu: "Không , bài thuốc của thầy lang đều quá , cho  như  thì thiệt thòi quá,    truyền  cho em trai con, bây giờ cho  thì em con thiệt thòi mất.”
Cô gật đầu, lời  quả thật  sai,  thể chỉ vặt lông một con cừu, nó sẽ  vặt trụi mất.
“Bố  chạy việc bên ngoài phát hiện ,  nhiều bệnh viện   thiếu thuốc quý, mà là thiếu thuốc thông thường, hơn nữa nhu cầu còn  lớn, loại thuốc  cũng   bí mật gì, đến xưởng dược liệu cũng  thể hỏi , bố  trong tay mấy loại, lát nữa bảo thầy lang xem qua thử, thêm bớt một chút là . Những bệnh viện đó  thể mua của xưởng dược liệu khác thì đương nhiên cũng  thể mua của chúng .”
Phần còn  bố Bạch   nữa, nhưng cô cũng  hiểu.
Có lẽ loại thuốc thông thường  lợi nhuận  cao, nhưng  thể bán với  lượng lớn.
Như  khối lượng công việc sẽ tăng lên, sẽ cần thêm nhiều nhân công.
Danh sách tuyển dụng  bao nhiêu  đang dòm ngó, mà   năng lực tạo  ‘Danh sách tuyển dụng’ như bố Bạch    thể   yêu thích.
Cô giơ ngón tay cái lên, chiêu  của bố Bạch thật cao tay!
Cô  còn lo lắng nữa, một chút cũng .
Chỉ cần lãnh đạo thị trấn   kẻ ngốc, thì sẽ   chuyện ngoài ý  xảy .
“Bố, chúng   nên xem xét vấn đề thuê nhà  ạ?”
Đã  một bước  ba bước , vấn đề thuê nhà cũng nên đưa  kế hoạch.