Bạch Thục Hoa lấy  một cuốn sách: "Đây là sách y, con định tặng cho em trai."
Mẹ Bạch xua tay: "Thôi  cần cất, còn  thì ?"
Bạch Thục Hoa dứt khoát  lấy  nữa, trực tiếp đổ : "Đều là sách, ở huyện  hiệu sách Tân Hoa lớn, con  nhịn  nên mua thêm mấy quyển sách."
Mẹ Bạch  ngạc nhiên: "Nhiều thế ,  đúng,  những quyển sách   cũ thế, hiệu sách Tân Hoa bán sách cũ ?"
Bạch Thục Hoa  ngờ mắt  Bạch  tinh như , đành  kể  chuyện mua  vở bài tập toán lý hóa: "Đây là vở bài tập  nhất cấp ba, mua  thực sự  may mắn. Chương trình cấp hai con  học xong , định tranh thủ kỳ nghỉ ôn tập  chương trình cấp ba, mua  những quyển vở bài tập  thật đúng lúc."
Mẹ Bạch   là con dùng để học,  là sách cấp ba, bà nhất định  ủng hộ: "Mua là đúng , tốn bao nhiêu tiền cũng đáng."
Bạch Thục Hoa  cầm cuốn từ điển: "Đây là cho em trai, nó vẫn   học, bình thường đều tự học  tránh khỏi gặp những chữ  . Thầy lang cũng  việc riêng,  từ điển thì em trai  cần hỏi  khác nữa,  thể tự tra, như  tiện  bao."
Mẹ Bạch càng vui hơn, mặc dù con trai  ở bên cạnh nhưng bà cũng  thương  .
Hơn nữa chị gái  quan tâm đến em trai như ,  phụ  nào   con cái  yêu thương  chứ.
"Mua cái  cũng ."
Bạch Thục Hoa  cầm hai cuốn cuối cùng lên: "Hai cuốn  là cho chị Tiểu Băng dùng, chương trình học của chị  sẽ nâng cao, hai cuốn  là mua theo điểm yếu của chị . Thầy lang giao chị  cho con, con cũng  để tâm một chút, chúng  đối xử  với chị , thầy lang mới  thể dạy cho em trai những kiến thức y học bí truyền."
Mẹ Bạch liên tục gật đầu: ", đúng,  mua, chúng  cũng  thiếu hai đồng tiền đó."
Bạch Thục Hoa thở phào nhẹ nhõm, cô  vượt qua cửa ải của  Bạch .
"Con gái lớn,  mệt ?"
Ôi trời, cuối cùng cũng  thương cô , Bạch Thục Hoa xoa xoa m.ô.n.g : "Mệt ạ, m.ô.n.g con tê hết cả lên ."
Mẹ Bạch  lớn: "Ngồi xe bò thì  tê  . Con  quen ,   con học cấp ba, lúc nào cũng   đấy."
Bạch Thục Hoa như quả bóng xì .
Tống Tiểu Băng và Bạch Tiểu Quân theo bác hai Bạch đến trấn.
Bạch Thục Hoa thấy hai  bọn họ đương nhiên  vui.
Ở nhà, bố Bạch  công tác  về,  Bạch cũng  , trong nhà chỉ còn một  cô  tránh khỏi  chút cô đơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-244-b.html.]
"Hai  đến !"
Bạch Tiểu Quân tháo gùi xuống: "Chị, em mang đến nhiều đồ ngon lắm,  đậu phụ và rau nữa."
Bạch Thục Hoa   gùi: "Nhiều thế , đủ cho chúng  ăn mấy ngày ."
Cô nhận lấy gùi   bếp sắp xếp đồ đạc.
Những thứ  để lâu  thì  ăn ngay.
"Thục Hoa  , để chị giúp em."
Tống Tiểu Băng cũng theo  bếp  giúp đỡ.
Bạch Thục Hoa vội ngăn : "Để em  là  .  ,  bàn học ở phòng tây  quà em mua cho hai  đó."
"Quà?" Bạch Tiểu Quân kinh ngạc đến mức   nên lời.
Sao tự nhiên   quà thế .
Hai  cũng  nhắc đến chuyện giúp đỡ nữa, vội chạy đến phòng tây.
"Chị, quà  ạ?" Bạch Tiểu Quân kéo dài giọng hỏi.
Bạch Thục Hoa nhắc nhở: "Trên bàn học  đó."
Rất nhanh, Bạch Tiểu Quân và Tống Tiểu Băng đều tìm  quà của .
"Chị, đây là từ điển và sách châm cứu chị mua cho em ." Bạch Tiểu Quân  tươi như hoa, một tay cầm một quyển, còn giơ lên lắc lư.
Biểu cảm của Tống Tiểu Băng  chút khó tả: "Thục Hoa  ,   nghĩ đến chuyện mua vở bài tập cho chị thế?"
Bạch Thục Hoa xếp mấy miếng đậu phụ  chỗ: "Em theo bố lên huyện, ngoài quyển sách châm cứu  , những quyển khác đều mua ở hiệu sách Tân Hoa."
"Á! Chị lên huyện  , lúc nào thế,   gọi em." Bạch Tiểu Quân tỏ vẻ  vui.
Bạch Thục Hoa lập tức : "Thực  huyện cũng thế thôi,   gì đặc biệt, nhà cao hai ba tầng nhiều hơn, xe đạp nhiều hơn, thỉnh thoảng  xe tải, mặt đường là đường đá sỏi, cũng  chỗ lồi chỗ lõm."