Bạch Tiểu Quân liên tục gật đầu.
Bạch Thục Hoa lập tức : "Dễ lắm  , chị   một  nữa, em ghi nhớ cho kỹ."
Bạch Thục Hoa tra xong ba chữ: "Tiếp theo em  thực hành. Lần  chị sẽ  ba chữ."
Cứ như , Bạch Tiểu Quân nhanh chóng học xong cách tra chữ theo phiên âm.
"Tra chữ theo phiên âm vẫn  nhược điểm, ví dụ như..."
Bạch Thục Hoa   ba chữ nhưng ba chữ  đều là chữ ít dùng, Bạch Tiểu Quân    : "Ví dụ như gặp  trường hợp  em   , đây chính là cách tra chữ theo bộ thủ mà chị  dạy em, xem chị  thế nào nhé."
Cô vẫn   để Bạch Tiểu Quân xem, cách  tương đối khó.
Muốn hiểu bộ thủ, còn  đếm nét chữ.
Thường  dễ  nhầm lẫn, vì  chỉ  thể luyện tập nhiều hơn.
Bạch Tiểu Quân  thông minh,   cũng chỉ mất mười mấy phút  học xong hai cách tra từ điển.
Bạch Thục Hoa thận trọng đưa từ điển cho  : "Sau   từ điển , những chữ ít dùng sẽ   khó em  nữa, như   thể thoải mái  sách .  , quyển sách châm cứu đó  hữu ích với em ?"
Bạch Tiểu Quân ôm từ điển, xem     thích: "Có ích ạ, em  từng thấy quyển nào giống  ở chỗ sư phụ."
Bạch Thục Hoa   yên tâm, hai hào  xem   uổng phí: "Quyển sách đó chị nhặt ở trạm phế liệu, cũng  dám đảm bảo nội dung bên trong, em vẫn nên về hỏi thầy lang thử, đừng để học sai kiến thức đến lúc sửa  cũng khó."
Những kiến thức khác học sai thì thôi nhưng y học thì  , chuyện  liên quan đến tính mạng con .
Bạch Tiểu Quân liên tục gật đầu.
Bạch Thục Hoa kéo Bạch Tiểu Quân về phòng tây.
Học thêm hai lượt, cũng gần đến giờ nấu cơm trưa .
Bạch Tiểu Quân   rửa khoai tây, đây là hình phạt vì    thua.
Bạch Thục Hoa và Tống Tiểu Băng cùng  nhặt đậu cô ve, tức là bẻ hai đầu đậu cô ve,  đó xé bỏ gân đậu cô ve.
Bạch Tiểu Quân  rửa khoai tây  hỏi: "Chị, chúng  ăn gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-247-b.html.]
Bạch Thục Hoa suy nghĩ một chút: "Cơm lúa miến. Chị nấu ít, chỉ ăn trưa thôi, tối nay chúng  ăn đậu cô ve xào mì."
Bạch Tiểu Quân  thấy từ mới thì lập tức phấn khích: "Đậu cô ve xào mì là thứ gì ,  ngon  chị?"
Bạch Thục Hoa lười giải thích: "Đến lúc ăn thì em sẽ , chắc chắn  tệ ."
Trong nhà  còn nhiều bột mì,  thì dùng bột ngô thêm một chút bột mì là .
Còn tại    đậu cô ve xào mì, còn   vì Bạch Tiểu Quân và Tống Tiểu Băng mang đến nhiều đậu cô ve , tận nửa giỏ.
Trong hai ngày tới,  ăn đậu cô ve bữa nào cũng .
May mà đậu cô ve  ngon, ăn nhiều cũng  ngán.
Trưa  Bạch về ăn cơm thấy Bạch Tiểu Quân và Tống Tiểu Băng cũng  ngạc nhiên, vì bác gái hai Bạch   với bà.
 khi gặp  đứa con trai  lâu  gặp, bà vẫn  vui.
Bà ôm chặt Bạch Tiểu Quân và Tống Tiểu Băng  buông tay.
Bữa cơm trưa  đương nhiên ăn  vui vẻ.
Ăn xong  Bạch   luôn, dạo  lượng công việc khá nhiều,   đều  tăng ca.
Tăng ca thời nay   tiền tăng ca,   dựa  tinh thần cống hiến của công nhân, bởi vì nhiều công nhân coi nhà máy như nhà , hiểu rằng nhà máy  thì họ mới  hơn, chỉ khi như  họ mới  thể giữ  cái bát sắt.
Bạch Thục Hoa vẫn dẫn Bạch Tiểu Quân và Tống Tiểu Băng bơi trong biển học.
"Thục Hoa  , học kỳ tới em  đến trường ?" Tống Tiểu Băng hỏi.
Bạch Thục Hoa trả lời: "Học kỳ tới chắc chắn  đến, dù  cũng  lộ mặt chứ nhưng em sẽ  đến thường xuyên, lãng phí thời gian lắm."
Tống Tiểu Băng  khỏi lộ  vẻ hâm mộ: "Giá mà chị cũng  như em thì   mấy."
Bạch Tiểu Quân chen : "Chị,   em cũng học với chị."
Bạch Thục Hoa xoa đầu : "Em còn  học với chị , em lợi hại hơn chị nhiều, năm đó chị chỉ nhảy lớp, còn em là vượt cấp."