Bố Bạch về  nhưng chỉ nghỉ ở nhà hai ngày   ,   ông  lên thành phố.
Sự bận rộn của bố Bạch là  lý do.
Xưởng dược liệu  tuyển ,  Bạch  tăng lương, tất nhiên bố Bạch cũng sẽ  tăng nhiều hơn.
 bố Bạch   vui, nỗi lo lắng ban đầu của họ  thành sự thật.
Lần tuyển dụng , đội sản xuất Tiền Hồ chỉ chiếm một nửa.
Sau    quen sẽ ngày càng ít .
Có hai lý do, một là đội sản xuất Tiền Hồ chỉ  từng  , họ còn  nhiều đất  canh tác,  thể đều   công nhân .
Một lý do khác là do lãnh đạo thị trấn  tuyển  ở thị trấn hơn,  cần giải quyết hộ khẩu mà vẫn  thể tăng việc .
Cũng tiện sắp xếp một    quan hệ.
Thực  bố Bạch cũng , ông   là  cố chấp, chuyện  thể   cũng  cố nữa.
 đội trưởng thì  , ông  lo lắng sốt ruột đến mức ngã bệnh.
Tuổi  cao  thêm sốt ruột, nếu   thầy lang,  khi ông    còn nữa .
Đội trưởng  chuyên tâm tĩnh dưỡng,  thích hợp để chạy đôn chạy đáo nữa, ông  chỉ còn cách từ chức trong tiếc nuối để về nhà tĩnh dưỡng.
Theo lời của thầy lang, nếu còn cố nữa thì đến thần tiên cũng  cứu  ông .
Chẳng ai  sợ chết.
 ông   , vị trí phó giám đốc nhà máy sẽ  bỏ trống.
Bố Bạch  ý định kế nhiệm vị trí ,   lính nào mà    tướng chứ.
Trên bàn ăn, bố Bạch  thẳng ý định của : "Hai  con giúp bố nghĩ cách   để bố  thể tiến thêm một bước. Đây là cơ hội , nếu bỏ lỡ thì sẽ  còn nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-249-b.html.]
Mẹ Bạch : "Để đội trưởng  , vốn dĩ đó là vị trí của ông , chẳng  ông  nghỉ hưu thì ông   chỉ định  tiếp quản tiếp theo ."
Bạch Thục Hoa thầm : "Không  ."
Bố Bạch : "Không cần hỏi, chắc chắn ông   giới thiệu ."
Tự tin là , ông vẫn : " mãi  thấy động tĩnh gì,   chắc chắn   trục trặc ."
Mẹ Bạch nhíu mày: "Vậy   ,  là chúng  mua ít đồ đến nhà thị trưởng."
Bố Bạch trầm ngâm một lát,   ông phản đối việc  cửa  nhờ vả: "Anh thấy bây giờ  quá nhiều  để mắt đến,  thích hợp."
Mẹ Bạch sốt ruột: "Vậy    đây."
Bạch Thục Hoa   , cô  hai năm nữa sẽ mở  kỳ thi đại học, cô  đưa bố  và em trai đến Bắc Kinh phát triển nên  quá coi trọng xưởng dược liệu.
Hơn nữa cô thực sự cảm thấy bố Bạch  phó giám đốc xưởng dược liệu    nhiều lợi ích.
Vì  cô hỏi: "Bố, nếu bố  phó giám đốc xưởng dược liệu, lương sẽ tăng bao nhiêu ạ?"
Bố Bạch ngẩn , ông  ngờ cô  hỏi vấn đề : "Cũng  chênh lệch bao nhiêu, bố  phụ cấp  công tác, cũng khá nhiều."
Bạch Thục Hoa "Ồ” một tiếng: "Vậy là thăng chức nhưng  tăng lương."
Cô  hỏi: "Bố, nếu bố  phó giám đốc nhà máy, ai  thể  bố chạy việc, bố  đào tạo   mới ?"
Bố Bạch im lặng.
Mẹ Bạch lập tức lên tiếng: "Bố con   bỏ bê công việc, như  sẽ xảy  chuyện mất."
Bố Bạch phản ứng : "Con gái lớn, con   bố tranh chức ."
Bạch Thục Hoa gật đầu: "Bố, việc  thực sự  cần thiết. Bố cũng  ông đội trưởng chắc chắn  giới thiệu bố, nhưng bây giờ vẫn   định , điều đó chứng tỏ cấp    thích hợp hơn. Bố cố tình lên chức trong khi cấp   ủng hộ, đây là khó khăn thứ nhất."
Bạch Thục Hoa  giơ ngón tay thứ hai: "Khó khăn thứ hai là   bố  gánh vác gánh nặng của ông đội trưởng. Lần  xưởng dược liệu tuyển , bố  thể cho đội sản xuất mấy suất. Một khi bố   , trong đội sẽ   mắng bố,  bố  bằng ông đội trưởng, ngay cả khi bố chịu áp lực  để đội sản xuất chịu thiệt thì lãnh đạo cấp  cũng sẽ  hài lòng,   sợ rằng sẽ  gây khó dễ."