Bạch Thục Hoa xua tay: "Con   việc gì cả, chỉ là hôm nay mua thịt  nên con hầm nhiều đồ ăn một chút, cho dính chút mùi thịt."
Quả nhiên  như  là  ai phản đối nữa. Bởi vì đây mới là thao tác bình thường.
"Đồ ăn hôm nay  đặc biệt, bên trong  cho những khối khoai tây to, còn  ngô non,   đồ ăn chính." Bạch Thục Hoa  .
Mẹ Bạch thấy lạ: "Sao thế, còn cho ngô non  nồi nữa . Ăn  ?"
Bạch Thục Hoa thầm nghĩ, bỏ chữ ‘Không’ .
Kiếp  cô ăn món Đông Bắc đều  ngô non,   cũng  gọi là ‘Đông Bắc đại loạn hầm’ mà nó  một cái tên   ‘Đại phong thu.’
Tiếc là  thể   nhưng cô cũng  lý do đầy đủ: "Chắc chắn là ăn ngon , thứ gì dính mùi thịt đều ngon."
Bố Bạch lập tức : "Con gái lớn nấu ăn nhiều món lắm, một lát nữa là ăn  , xem con  thế nào."
Tống Tiểu Băng thực sự vô cùng hứng thú, cũng cảm thấy thứ   thú vị.
Trong sự mong đợi của  , đồ ăn  chín, nhưng cô om thêm năm ba phút mới mở vung nồi.
Mùi thơm nức mũi.
Cô trực tiếp múc  chậu đựng đồ ăn lớn.
Bạch Thục Hoa cầm đũa: "Mọi  ăn , chắc chắn là ngon."
Cô trực tiếp gắp một miếng ngô non, cúi đầu gặm.
Ngon quá!
Hương thơm của ngô hòa quyện với mùi thịt, mùi rau. Mùi vị   những  tạp, mà còn ngon hơn.
Bố  Bạch và Tống Tiểu Băng cũng gắp thử một miếng ngô non, bây giờ  ăn  miệng , đương nhiên  thể phân biệt   .
Mẹ Bạch lập tức : "Sau  ngô non cũng  thể  đồ ăn ."
Bạch Thục Hoa : "Chỉ  đoạn  thôi, đợi ngô chín hẳn sẽ  cứng, chắc chắn   đồ ăn ."
Mẹ Bạch "Ừ”  gật đầu: "Cũng  thể ăn một thời gian, bây giờ ngô non  nhiều, chắc chắn là nhà nào đó trồng sớm  chăm sóc cẩn thận nên tặng cho thầy lang. Ngô của đội sản xuất đang  mùa."
Bố Bạch cũng : "Sau  hầm đồ ăn thực sự  thể cho thêm chút ngô non."
Tống Tiểu Băng phụ họa: "Ngon quá, lát nữa cháu sẽ  với ông ngoại. Thục Hoa   thông minh thật."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-253-b.html.]
Bạch Thục Hoa mỉm , thầm nghĩ chuyện   liên quan nhiều đến thông minh, chủ yếu là cô  ký ức kiếp  mà thôi.
Cô gắp khối khoai tây to chỉ cắt một nhát  bát  dùng đũa nghiền thành khoai tây nghiền,  đó bắt đầu dùng tay xé hành lá, xé càng nhỏ càng , trộn  khoai tây nghiền, kế đó dùng thìa múc một ít nước canh  thịt rưới lên ,  trộn một  nữa, lúc  cô bắt đầu ăn!
"Mọi   con  gì, nhân lúc thức ăn còn nóng mà ăn ."
Bạch Thục Hoa   đến  ngượng.
Sao thế .
Tống Tiểu Băng thò đầu : "Thục Hoa  , món đó ngon ?"
Bạch Thục Hoa   'Em còn  ăn’ nhưng vẫn đáp: "Mùi vị chắc là  tệ,   cũng  thể thử xem."
Mẹ Bạch lập tức hỏi: "Con cắt khoai tây to thế  là vì  ăn như  ."
Bạch Thục Hoa gật đầu: "Phần vì con sợ hầm lâu, khoai tây sẽ nát."
Bố Bạch  xé hành lá thành sợi xong.
Tống Tiểu Băng vội vàng gặm nốt mấy miếng ngô cuối cùng,  đó học theo cách ăn khoai tây nghiền chan nước canh hành lá.
"Ôi trời, ăn no quá." Mẹ Bạch xoa bụng, dựa  tường, bà thật sự   nhúc nhích chút nào.
Bố Bạch cũng gần như : "Sau  hầm đồ ăn cũng  như  ."
Tống Tiểu Băng liên tục gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Bạch Thục Hoa  thể  dội một gáo nước lạnh: "Trừ khi con  thể mua  xương sườn, chỉ  thịt thì   mùi vị ngon như  ."
Mẹ Bạch lập tức hỏi: "Con mua những xương sườn   đưa bao nhiêu tem thịt?"
Bạch Thục Hoa trả lời: "Hai lạng."
Bố Bạch  chút  tin: "Thế thì thực sự  nhiều."
Bạch Thục Hoa  tươi : "Người bán thịt là bố của bạn học của con."
Bố Bạch lẩm bẩm: "Bố   mà."
Mẹ Bạch l.i.ế.m môi: "Trước đây thực sự  thấy xương sườn ngon như . Có tem thịt cũng  nghĩ đến việc mua sườn."