"Con  học chứ    đánh  ."
Bố Bạch yêu thương vuốt ve mái tóc mềm mại của con gái: "Nếu   bắt nạt con, con cứ tìm thầy cô mách."
Bạch Thục Hoa mím môi, mách thì cô quen .
"Nếu  thì về nhà  với bố , đảm bảo  để con chịu thiệt." Bố Bạch càng nghĩ càng thấy con gái lớn của  giống như cây cải trắng    bắt nạt.
Không , ông   gì đó.
"Con gái lớn, bao giờ thì  kết quả ?" Bố Bạch hỏi.
Bạch Thục Hoa trả lời: "Nửa tháng  trực tiếp đến trường là  thể    thi  bao nhiêu điểm,  thể đỗ cấp ba  ."
Bố Bạch gật đầu: "Vậy thì cũng nhanh đấy."
Bạch Thục Hoa    nhiều về chuyện thi cử nữa nên chuyển sang chủ đề khác: "Bố, xưởng của bố    là sẽ xây nhà mới ,    thấy động tĩnh gì nữa ."
Giọng điệu của bố Bạch  chút mỉa mai: "Có  chỉ  nịnh bợ cấp , dù  ông  cũng  thiếu nhà để ở."
Bạch Thục Hoa hiểu  phần nào nên : "Vậy là  xây nữa ?"
Bố Bạch lập tức : "Sang năm đầu xuân, ông    nhưng công nhân thì , một cánh tay cũng  thể bẻ  đùi."
Bạch Thục Hoa sợ bố Bạch tham gia quá nhiều, tuy lãnh đạo  dám động đến nhiều công nhân như  nhưng   thể động đến bố Bạch.
Cho dù bố Bạch nhất thời  động  thì vẫn còn  Bạch là điểm yếu.
"Dù  thì nhà cho thuê của chúng  cũng  tệ,   nhà thì   nhà thôi."
Cô chỉ  thể khuyên nhủ như .
Bố Bạch mỉm : "Bố con    gì mà."
Hai bố con     trở về nhà.
Không thể tránh khỏi  Bạch Tiểu Quân hỏi han, bố Bạch lập tức kể  cách xử lý của : "Trực tiếp xông lên đánh  chỉ  thể thỏa mãn nhất thời, nhưng lỡ như hai   ghi hận, bố    thể lúc nào cũng ở bên cạnh các con, các con  còn quá nhỏ, sợ chúng trả thù."
Bạch Tiểu Quân   chăm chú.
Bạch Thục Hoa nhân cơ hội giáo dục em trai: "Cho nên đôi khi đánh   nhất thiết  dùng nắm đấm, cũng  thể dùng não."
Nói xong chuyện , Bạch Thục Hoa lập tức chuyển hướng chú ý: "Mẹ, đồ ăn  nấu xong ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-261-b.html.]
Mẹ Bạch gật đầu: "Vừa mới cho  nồi."
Bạch Thục Hoa lập tức hỏi: "Còn cây lạp xưởng thì ?"
Mẹ Bạch trả lời: "Cũng hấp ."
Bạch Thục Hoa vỗ đùi: "Ôi chao, đó là để cho  cơm, đến lúc đó nước thịt hấp  thấm  cơm, cơm sẽ thơm ngon lắm đây."
Mẹ Bạch vội vàng mở nắp nồi: "Sao con   sớm."
May mà  mới , vẫn còn sửa kịp.
Nửa tháng , Bạch Thục Hoa  học  chơi.
Học chủ yếu là tiếng Anh, còn  một chút chương trình cấp ba.
Cô  dành phần lớn thời gian để học.
Bạch Thục Hoa cũng  để bản  thư giãn một chút, ba năm nay cô duy trì hình tượng học bá,   là khá mệt mỏi.
Giờ ăn tối, bố Bạch cố tình hỏi: "Con gái lớn, ngày mai xem kết quả đúng , bố  cùng con đến trường."
Bạch Thục Hoa    cần, cô  thể tự .
 cô cũng  bố  Bạch chắc là  bàn bạc : "Cũng  ạ, chỉ đừng  chậm trễ công việc của bố là ."
Mẹ Bạch gắp thức ăn cho cô: "Con gái lớn thi thế nào cũng đừng ,   thì ôn  một năm nữa, bố  mỗi tháng đều  lương, con ôn bao nhiêu năm bố  cũng nuôi nổi."
Bạch Thục Hoa  buồn   bất lực, mặc dù… Không cần thiết  như .
Cô sẽ  ôn .
Bố Bạch    nữa: "Con gái lớn của  thi đỗ cấp ba còn   chuyện dễ như trở bàn tay ."
Trong lòng Bạch Thục Hoa chửi thầm,   gì cũng  hai   hết , cô còn  thể  gì nữa đây.
Vì  cô ăn cơm!
Sáng sớm hôm , bố Bạch  sớm sửa soạn chỉnh tề.
Bạch Thục Hoa  mà ngẩn , hôm nay rốt cuộc ai mới là nhân vật chính .
Sao  cô   cảm giác  cướp mất đất diễn nhỉ.