Chủ yếu là nhà ông  tiền ,   con gái lớn  chịu khổ.
Nhà ông  giống  khác, bảy tám đứa con, ông chỉ  hai đứa,  nuôi dưỡng cẩn thận   .
Nếu vẫn còn ở đội sản xuất,  trồng  thuốc thì ông và  Bạch  đau lòng đến mấy cũng chỉ  thể trơ mắt .
Bố Bạch và chủ nhiệm Tần  khỏi nhà, bố Bạch  đạp xe, mà  đẩy xe   chuyện phiếm với chủ nhiệm Tần.
Tất nhiên là  chuyện về trường phổ thông cấp ba.
Nhờ  ông cũng hỏi thăm   ít bí mật.
Căn tin của trường tuy   nhiều dầu mỡ nhưng  trợ cấp của huyện, còn rẻ hơn tự nấu ở nhà.
Học sinh  thể dùng lương thực hoặc tiền để đổi phiếu ăn, chính là phiếu mua thức ăn ở trường.
Học sinh  học  thể  học buổi sáng và buổi tối.
Hai     ,  nhanh  đến trường phổ thông cấp ba.
Chủ nhiệm Tần chỉ tay: "Anh xem, nhà thầy giáo Ngụy ở ngay phía ,  gần trường,  khỏi cổng trường  vài bước  rẽ  trong là nhà cuối cùng."
Bố Bạch  thấy quả thực như : "Gần thật."
Chủ nhiệm Tần : "Gần như ở ký túc xá ."
Hai  nhanh chóng đến  cửa, tất nhiên là chủ nhiệm Tần gọi cửa.
"Thầy giáo Ngụy là  đây."
Thầy giáo Ngụy mở cửa cho hai   nhà: "Chủ nhiệm Tần, vị  là?"
Chủ nhiệm Tần giới thiệu cho hai .
Đặc biệt còn  về thành tích và nỗi lo của Bạch Thục Hoa.
"Đứa trẻ  là mầm non học hành,  thấy  thể vì lý do ngủ khó mà  cho con bé học ,  đó  nghĩ ngay đến thầy. Không  thầy  một căn nhà , để  thì    ở dễ hỏng lắm, mà cho thuê cũng  thể bù  một chút chi phí sinh hoạt. Chỉ là một cô bé mười ba tuổi thôi."
Thầy giáo Ngụy  trả lời ngay: "Vợ   uống thuốc bắc, mỗi ngày hai , trong sân đôi khi  mùi thuốc,   con bé  chê ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-266-b.html.]
Bố Bạch lập tức : "Không chê,  chê. Thầy giáo Vi, nhà  chỉ  hai đứa con, đứa lớn học giỏi, đứa thứ hai thì từ nhỏ  theo thầy học y, bây giờ   bắt mạch, châm cứu, ngày nào nó cũng nghịch thuốc bắc, cả nhà chúng   quen mùi từ lâu ."
Chủ yếu là ông  hài lòng với căn nhà .
Mặc dù là căn nhà nhỏ nhưng  hề thấp, vẫn là mái ngói xanh.
Như  thì  lo  dột mưa.
Thầy giáo Ngụy tăng thêm thiện cảm với  thuê nhà tương lai: "Nếu  thì  thể cho  thuê căn nhà , nước thì dùng chung với chúng ,  cần trả tiền riêng, nhưng tiền điện  đắt, tính thế nào đây nhỉ?"
Cũng  thể lắp thêm một cái đồng hồ điện .
Bố Bạch nhớ đến lời con gái  : "Bóng đèn mười lăm oát thì bao lâu mới chạy hết một  điện nhỉ?"
Thầy giáo Ngụy tính nhẩm: "Hơn sáu mươi giờ."
Bố Bạch gật đầu: "Tức là một ngày  thắp hai giờ, như  là đủ . Ngoài tiền nhà, mỗi tháng chúng  sẽ trả thêm tiền một  điện, thầy giáo Ngụy thấy thế nào?"
Thầy giáo Ngụy gật đầu: "Được, tiền nhà mỗi tháng hai đồng năm."
Bố Bạch  giá   công bằng, ông cũng  trả giá thêm: "Được.   thể  xem một chút , để còn  tính toán về nhà sắm sửa thêm."
Chủ nhiệm Tần  tham gia cuộc đối thoại   nhưng vẫn theo họ  một vòng  căn nhà nhỏ.
Bố Bạch  hài lòng, ông trực tiếp đặt cọc, tính từ tháng ba khai giảng đến giữa tháng bảy là kết thúc.
Kỳ nghỉ hè cô về nhà thì chắc chắn   trả tiền nhà nữa.
Lần  đến huyện, bố Bạch   thành một lúc hai việc lớn, thực sự là nóng lòng  về nhà.
Bạch Thục Hoa thức dậy từ sáng sớm, ăn vội bữa sáng  chạy đến trường.
Không tích cực cũng  , hôm nay là ngày nhận phần thưởng.
"Em chào hiệu trưởng, em chào thầy cô ạ.” Bạch Thục Hoa lễ phép chào hỏi.
Hiệu trưởng cũng  ôn hòa, đưa cho cô một chiếc túi giấy màu nâu: "Đây là phần thưởng của huyện."
Sau đó  tiếp tục đưa cho cô chiếc túi giấy thứ hai: "Đây là phần thưởng của thị trấn."