Ngày mai trường cấp ba khai giảng, bố Bạch về đội sản xuất mượn xe bò đưa cô đến huyện.
Mẹ Bạch và Bạch Tiểu Quân cũng  theo. Còn mang theo  ít hành lý và sách vở.
Đầu tháng ba nên trời vẫn còn lạnh, ba  con Bạch Thục Hoa chen chúc, dùng chăn bông quấn chung với .
"Chị ơi, m.ô.n.g em đau quá." Bạch Tiểu Quân phàn nàn.
Bạch Thục Hoa  thể xoa bóp cho  , chủ yếu là vì    cho: "Đã bảo em , đừng  theo  gì."
"Chị ơi, mặt em lạnh quá." Bạch Tiểu Quân  bắt đầu  nũng.
Mẹ Bạch dứt khoát cho   chui  chăn.
Bố Bạch  đánh xe  : "Lúc lạnh nhất  qua , một  con trai to lớn như con đừng yếu đuối thế chứ."
Bạch Tiểu Quân chui  lòng  Bạch ấm áp, cũng  thèm ngẩng đầu lên.
Bạch Thục Hoa cũng thấy lạnh mặt, chủ yếu là vì gió quá to: "Bố ơi, bố  xem bao giờ thị trấn và huyện  mới  xe buýt nhỉ?"
Bố Bạch nhếch mép: "Khó lắm, chẳng  mấy  chịu  , lúc đó  xe kéo mà thôi.”
Bạch Thục Hoa nghĩ cũng đúng, chủ yếu là hợp tác xã cung ứng ở thị trấn  thể đáp ứng  hầu hết nhu cầu của  ,   chuyện gì đặc biệt thì ai  chạy đến huyện chứ.
Cho dù  xe buýt thì tiền vé cũng  rẻ,  dân bình thường sẽ thấy xót.
Vẫn là cô nghĩ đơn giản .
Chờ thêm vài năm nữa, đợi kinh tế phát triển  thì tự nhiên sẽ  xe.
Xe cứ thế lắc lư mãi mới đến huyện,   bọn họ  cần xuống ở bến xe nữa mà  thẳng đến trường cấp ba.
Bố Bạch chỉ tay về phía  Bạch : "Vợ ơi, đây là trường mà con gái lớn của chúng  sẽ học  ."
Mẹ Bạch và Bạch Tiểu Quân đều  dậy để  rõ hơn.
Bạch Thục Hoa đỡ họ: "Mọi  cẩn thận ngã đấy, mau  xuống ."
Mẹ Bạch  : "Trường cấp ba đúng là khác hẳn, một dãy hai tầng lầu."
Bạch Tiểu Quân cũng gật đầu: "To hơn trường cấp hai nhiều."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-270-b.html.]
Bạch Thục Hoa giải thích cho em trai: "Trường cấp ba tuyển học sinh cấp hai của mười mấy thị trấn,  to thì  chứa  nhiều học sinh như ."
  thật, tỷ lệ đỗ  trường cấp ba của trường cấp hai ở thị trấn  thấp, khóa của cô chỉ cũng chỉ  bảy  đỗ.
Nghe  tỷ lệ đỗ  trường cấp ba của huyện  thể lên tới bốn mươi phần trăm.
Khoảng cách giáo dục   từ bây giờ.
"Con gái lớn, con xem kìa, chính là ngõ , ngôi nhà ở trong cùng,    gần trường ?" Bố Bạch  .
Bạch Thục Hoa  thể  gật đầu: "Gần! Gần thật!"
Mẹ Bạch  hài lòng: "Gần thì , khỏi  dậy sớm."
Bố Bạch  gõ cửa,  nhanh cửa  mở.
Bố Bạch  vài câu,  bên trong lập tức tìm mấy tấm ván gỗ, xe bò thuận lợi  .
Bạch Thục Hoa và những  khác đương nhiên  xuống xe.
Sau khi sắp xếp  thỏa cho xe bò, bố Bạch bắt đầu giới thiệu cho  .
Bạch Thục Hoa ngoan ngoãn chào hỏi: "Chào thầy giáo Ngụy."
Thầy giáo Ngụy  gượng gạo: "Vậy   dọn dẹp ,   tạm thời đừng  nhà, chỉ  mùi thuốc thôi."
Bố Bạch kéo thầy giáo Ngụy sang một bên, Bạch Thục Hoa thấy bố Bạch đang lấy tiền, đây là đang đưa tiền thuê nhà.
Cô cũng  quan tâm mà theo  Bạch và Bạch Tiểu Quân  căn phòng nhỏ bên cạnh.
Mẹ Bạch  nhà  quanh một lượt: "Phòng cũng khá rộng, một  ở thì  thoải mái, con gái lớn, con đun lò đất thì nhớ  vét tro mỗi ngày,   mang cho con cả chổi quét và chổi rơm , đừng lười việc , nếu   tắc thì  thông,  phiền phức đấy."
Bạch Thục Hoa ngoan ngoãn gật đầu: "Con nhớ  ạ."
Mẹ Bạch bắt đầu sắp xếp: "Bảo bố con bê củi , nhóm lò  đun ấm nước lau sạch giường, bệ cửa sổ các thứ ,  còn  quét dọn nhà cửa, chúng  sẽ chuyển đồ ."
Bạch Thục Hoa  theo  sắp xếp của bà.
Người đông, việc ít, nên căn phòng  nhanh chóng  dọn dẹp sạch sẽ ngăn nắp.
Bọn họ bắt đầu chuyển đồ và sách .