Bạch Thục Hoa trừng mắt: "Em ngoan ngoãn về học y ."
Mẹ Bạch : "Ở trường  ai bắt nạt con thì nhớ  tìm chủ nhiệm."
Bố Bạch bổ sung: "Chủ nhiệm Tần."
Bạch Thục Hoa liên tục gật đầu nhưng trong lòng nghĩ rằng những chuyện  thể để chủ nhiệm lớp giải quyết thì cô  thể vượt cấp  mách.
Huống hồ  phiền chủ nhiệm Tần thì sẽ tốn ân tình.
Sống ở đời món nợ nhân tình là  khó trả nhất.
Ăn xong, bố  Bạch  một lát  đưa Bạch Tiểu Quân về.
Bạch Thục Hoa  ở cửa lớn  xe bò rẽ khỏi hẻm mới  nhà.
Cô đóng cửa , ngôi nhà  sẽ là nơi cô ở trong hai năm tới.
Rất !
Cô sờ giường, quả nhiên  ấm, cô trực tiếp trải chăn  cởi quần áo chui  bên trong.
Đi xe bò thật mệt, cô  nghỉ ngơi một chút .
Hôm nay nhất quyết   sách, ngày mai khai giảng ,  dưỡng tinh dưỡng sức.
Có lẽ là thật sự mệt, Bạch Thục Hoa ngay lập tức ngủ  .
Đến khi cô tỉnh , mặt trời cũng  sắp lặn, chắc  hơn bốn giờ chiều .
Bụng cô  đói.
Vậy thì nấu cháo thôi.
Cô lấy hai khúc gỗ từ bên ngoài nhà, chúng  nặng,  lẽ bố Bạch  mang hết củi  trong nhà cho cô luôn .
Củi  là củi  chẻ từ khúc gỗ to, loại củi  cháy lâu, lửa cũng mạnh.
Cành cây nhỏ  thì nhiều nhưng  cháy  lâu.
Cô nhét củi  lò đất, lửa dần bốc cháy,  đó cô đặt nồi đất đựng nước lên.
Cô   vo một nắm gạo nhỏ.
Trưa ăn no , buổi tối đành ăn tạm thôi .
Ngày mai cô định  ăn ở căng tin trường.
Không đúng, cô   tiền ăn, phiếu ăn của trường e là  ăn  bữa sáng.
Cô    cho thêm một nắm gạo nhỏ, sáng ngày mai mang theo cháo là .
Đổ gạo  nồi, cô  thêm vài miếng khoai lang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-272-b.html.]
Kết quả   thể cắt thành từng miếng, xem như cô  phát hiện  khó khăn khi   thớt và dao.
Hai thứ  trong nhà chỉ  một cái, bố Bạch bảo cô tạm dùng ,    xong sẽ mang đến cho cô.
Thực  hai thứ  đều   là đồ gì đáng giá, thớt  từ gốc cây, trong núi   nhiều.
Còn mua d.a.o thì cần phiếu công nghiệp, nhà cô  hai công nhân, phiếu công nghiệp  thiếu.
Chỉ là  đó quên mất, đến lúc  mới nhớ .
"Vậy thì  cho  nữa, giản dị một chút, uống cháo gạo tẻ thôi."
Bạch Thục Hoa  hề nghĩ đến chuyện  mượn của thầy giáo Ngụy.
Người   bày tỏ thái độ   dính líu, đương nhiên cô   điều một chút.
Lỡ    phiền lòng,  cho cô thuê nhà nữa thì .
Nồi đất nấu cháo khá lâu,  hơn bốn mươi phút mới nấu xong, Bạch Thục Hoa lấy nồi đất xuống  múc một bát lớn,  lấy trứng muối và dưa muối  Bạch mang đến .
Tuy chỉ là tạm bợ nhưng cũng  thể quá sơ sài.
Cô ăn nửa quả trứng muối, sáng mai uống cháo thì ăn nốt nửa quả còn .
Cô đúng là một đứa trẻ thích tiết kiệm. Một bát cháo lớn cô đều húp hết.
Chủ yếu là vì cho nhiều nước nên cháo  loãng, một bát lớn cũng   bao nhiêu.
Coi như uống no nước .
"Trước khi ngủ nhất định   vệ sinh."
Nếu  cô sợ bản  sẽ tè dầm mất.
"Còn thiếu một ấm đun nước,  cũng  thể dùng nồi đất, nồi đất nếu dùng để nấu cháo, hầm đồ ăn gì đó thì đun nước sẽ  phiền phức, còn  rửa nồi."
Quả nhiên  thực sự sống thử mới   thiếu thứ gì.
Bạch Thục Hoa ghi nhớ, chuẩn  đến kỳ nghỉ sẽ đến cửa hàng bách hóa xem thử.
Tiền phiếu trong tay cô  ít,    thể tự  mua.
Cô múc hết phần cháo còn ,  đó rửa sạch nồi đất  đổ nước  tiếp tục đun.
Đun sôi thì đổ  phích nước.
Sau đó là nồi thứ ba,   cô dùng để rửa mặt.
"Nhất định  mua ấm đun nước, nồi đất  chậm quá."
Ngâm chân xong, Bạch Thục Hoa dọn dẹp nhà cửa   vệ sinh.
Phải  rằng, nhà vệ sinh của thầy giáo Ngụy  sạch sẽ.