Bạch Thục Hoa đương nhiên  khiêm tốn đôi câu: "Thành tích  đây  thế nào thì cũng là chuyện của cấp hai , cấp ba còn    , cũng   chương trình học khó đến  nữa."
Thực  là cô , vì cô  học  gần hết sách giáo khoa học kỳ đầu.
"Nói thế nào thì cũng  thể thi đỗ cấp ba, ai  học kém chứ."
Vương Đình Đình  đồng tình: "Mẹ  cũng bảo  đừng kiêu ngạo, cấp ba  là  thông minh. Còn dọa ,   mà  học hành tử tế chắc chắn sẽ là   cuối."
Bạch Thục Hoa thầm nghĩ, đây hẳn cũng là một học bá.
Vương Đình Đình  hỏi: "Cậu học nội trú  tự  học?"
Bạch Thục Hoa  đề cập đến chuyện thuê nhà, chỉ : " tự  học."
Vương Đình Đình  càng ngọt ngào hơn: " cũng tự  học. Trưa chúng  cùng ăn cơm nhé."
Chính là bạn ăn cơm, Bạch Thục Hoa gật đầu đáp: "Được thôi."
Vương Đình Đình thế mà  lấy  từ trong cặp sách một hộp cơm: " còn mang theo hộp cơm, thật sự  ăn thử đồ ăn ở căng tin của chúng ."
Bạch Thục Hoa khuyên: "Cậu cũng đừng kỳ vọng quá cao."
Đồ ăn ở căng tin thực sự   nhiều món ngon.
Thật sự là kỳ vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều.
Vương Đình Đình  vội: "Cậu  mang theo hộp cơm ?"
Bạch Thục Hoa hắng giọng: "Mang chứ."
Vương Đình Đình  một cách bí ẩn: "Hôm nay khai giảng, chắc chắn sẽ  hai món ăn chính, dù  cũng sẽ   ít phụ  đến."
Bạch Thục Hoa nhướng mày, hóa  trường học cũng  giữ thể diện: "Vậy thì món thịt cũng chỉ  một giá thôi ?"
Vương Đình Đình  vẻ mặt ‘Sao  thể’: "Rau bình thường chỉ cần một phiếu mua thức ăn là đủ, món thịt thì  cần hai hoặc ba phiếu. Món chính cũng , ngũ cốc thô bình thường chỉ cần một phiếu ăn, loại ngon thì cũng  cần hai phiếu."
Bạch Thục Hoa  chút tò mò: "Sao    rõ ràng như ?"
Vương Đình Đình  tươi đáp: "   với   mà,   là giáo viên tiểu học, bà   sớm hỏi thăm giúp  . Thầy giáo đến kìa."
Bạch Thục Hoa lập tức  thẳng ,  để  ấn tượng  với giáo viên mới .
Chủ nhiệm lớp là một  đàn ông trung niên, trông khá nghiêm khắc.
Ông   vòng quanh lớp một lượt    ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-274-b.html.]
Bạch Thục Hoa  thấy bạn cùng bàn thở dài, xem  đây cũng là  sợ thầy giáo.
Hai   chuyện với  cũng nhỏ giọng hơn nhiều.
Không lâu , chủ nhiệm lớp   gọi tất cả học sinh nam trong lớp  ngoài,  đó mang  một đống sách mới.
Ông  yêu cầu những bạn  nộp học phí lên nhận sách.
Bạch Thục Hoa và Vương Đình Đình đều  nhúc nhích.
Buổi sáng là tiết tự học, chủ nhiệm lớp cũng  bận rộn vì  chỉ đến xem qua một lượt  .
Tiếng chuông báo giờ nghỉ trưa vang lên.
"Thục Hoa, nhanh lên."
Vương Đình Đình cầm hộp cơm kéo cô về phía , tuy nhỏ  nhưng cô  chạy  chậm chút nào.
"Nhớ là lấy thức ăn   mới lấy cơm."
Bạch Thục Hoa  học  một chiêu.
"Có thịt kho tàu!"
Còn  gì nữa, hai   nhanh chóng nhất trí mục tiêu.
"Thế mà   dùng đến ba phiếu mua thức ăn." Vương Đình Đình  chút đau lòng.
Bạch Thục Hoa  hộp cơm đầy ắp thịt, cô cảm thấy  .
Chủ yếu là vì tay cô bán cơm  run.
"Đình Đình,  lấy cơm gì thế?" Bạch Thục Hoa hỏi.
Vương Đình Đình suy nghĩ một chút  : " lấy một phần ngũ cốc thô thôi."
Bạch Thục Hoa lấy một chiếc bánh bao nhị hợp diện,  tốn thêm một phiếu ăn.
Bạch Thục Hoa tính toán đơn giản: "Đình Đình, nếu cứ tiêu như  thì chắc chắn  sẽ  đủ phiếu ."
Vương Đình Đình : "Đương nhiên ,  ăn ngon thì  bỏ tiền."
Bạch Thục Hoa  nghi ngờ: " phiếu  định lượng mà, cũng  cho đổi nhiều."
Vương Đình Đình giải thích: "Loại phiếu   trợ cấp nên rẻ,  cho đổi nhiều, nhưng còn  một loại phiếu, học sinh thường gọi là phiếu giá cao, loại đó  thể đổi tùy ý. Thầy giáo   tức là  chúng  tiết kiệm."