Dù ở trường cũng khó gặp mặt, thầy Ngụy  dạy lớp một của bọn cô.
Cho nên  thể coi là  quen xa lạ.
Bố Bạch  hài lòng: "Thịt lợn muối, mì sợi, trứng còn thừa nhiều lắm,  con  ăn , đừng tiếc, bố  lúc nào cũng  con  sung sướng mà thôi."
Bạch Thục Hoa vội vàng giải thích: "Ngày khai giảng trường con  hai món ăn chính, con lấy một phần thịt kho tàu.  họ cho khá nhiều nên con  ăn hết, con dùng nó để nấu một nồi canh  ăn thêm một ngày nữa, liên tục hai ngày ăn thịt nên  ăn thịt lợn muối nhiều."
Bố Bạch  xong liên tục gật đầu: "Không bỏ  là . Con  giống bọn họ, con còn nhỏ mà  học hành  vất vả như , con  ăn đồ ngon thì  chịu nổi , đến lúc đó   cao lên ."
Bạch Thục Hoa thầm nghĩ, bố Bạch đang lừa trẻ con !
Cô  bố Bạch  tiếp: "Con cứ ăn thoải mái,  đủ thì bố  mang đến cho."
Bạch Thục Hoa nheo mắt : "Bố thương con nhất. Dạo  bố   công tác ?"
Bố Bạch  : "Bố bắt đầu dẫn dắt  khác , mấy ngày   vài thị trấn, dẫn thêm hai  nữa là bố  thể buông tay ."
Bạch Thục Hoa  khó hiểu,  đột nhiên ông  ủy quyền thế nhỉ.
Bố Bạch  giải thích: "Dù  thì bố  bao nhiêu cũng  bấy nhiêu tiền lương, nhiều lắm thì  thêm chút phụ cấp. Không lui về  thì bố sẽ mệt như con cháu ba đời mà xem. Bố nghĩ thông , nắm cái lớn buông cái nhỏ, khu vực huyện, thị trấn đều nắm trong tay bố, phần còn  giao cho  mới . Con  học, Tiểu Quân học y ở đội sản xuất, bố  suốt ngày  ở nhà, trong nhà chỉ còn  con mà thôi."
Bạch Thục Hoa vỗ tay: "Bố nghĩ thông  là  quá! Như  lãnh đạo còn vui mừng hơn nữa."
Bố Bạch gật đầu: " , ông  còn mời bố  ăn cơm nữa. Chỉ là... Bố    nỡ, đơn hàng ở thị trấn tuy nhỏ nhưng là bố   từng chút một, giờ   giao cho  khác, thật sự  chút  quen."
Bạch Thục Hoa đảo mắt, bắt đầu lồng ghép ý riêng: "Bố suy nghĩ như  là  vấn đề, bây giờ bố   bao nhiêu thành tích cũng chỉ thuộc về xưởng dược liệu,  liên quan đến bố nhưng  lớn. Đến một ngày nào đó bố tự mở xưởng,    đơn hàng, như  mới là   thuộc về bố."
Bố Bạch  mắng: "Nghĩ gì  , cái gì cũng là của nhà nước đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-280-b.html.]
Bạch Thục Hoa  tươi: "Con chỉ giả sử thôi mà. Dù  con cũng luôn ủng hộ quyết định của bố, nắm cái lớn buông cái nhỏ, nghỉ ngơi thích hợp là  cần thiết."
Bố Bạch  : "Mẹ con cũng  .  , hôm nay  con cũng  đến, nhưng bố đem theo cái thớt,   chỗ chở nên  cho  con đến."
Bạch Thục Hoa vội vàng : "Đừng để  vất vả, dù  tuần  con cũng về ."
Bố Bạch : "Chờ bố đến đón nhé."
Bạch Thục Hoa xua tay: "Chiều thứ bảy  hai tiết học, hai tiết còn  là tự học, con  thể xin nghỉ về sớm, như  là  thể kịp xe bò ."
Mặc dù xe bò xóc hông nhưng cô vẫn  .
Bố Bạch   chắc chắn, lỡ như ông  nhiệm vụ đột xuất thì ,  con cô     xe: "Được, con  chuyện với thầy cô cho đàng hoàng. Đừng để ảnh hưởng đến việc học là ."
Bạch Thục Hoa đảm bảo: "Sẽ  ."
Chỉ  về nhà  thứ bảy mới  thể ở nhà một đêm.
Nếu bố Bạch  đưa cô về, cô    buổi sáng, lúc đó chỉ  một chuyến xe bò đó mà thôi.
Nếu tính , thời gian cô ở nhà  dài, tuy khá vất vả nhưng  còn cách nào khác, một tuần cũng chỉ  một ngày nghỉ.
Năm nào mới  nghỉ hai ngày nhỉ, nhớ quá.
Bố Bạch giơ tay xem đồng hồ: "Con gái lớn, chúng   ăn ở nhà hàng quốc doanh."
 Bạch Thục Hoa    lắm: "Bố, còn sớm mà, để con nấu cho bố, dù  cũng  đun bếp lò."