Tống Tiểu Băng  chút nóng lòng: "Tiếp theo  thế nào đây?"
Bạch Thục Hoa bắt đầu khuấy, khuấy đến khi hỗn hợp  còn bong bóng nữa.
Cô  tìm một cái rá đậy ,  đó bê chậu bột lên giường sưởi: "Phải ủ bột nửa tiếng."
Tống Tiểu Băng lẩm bẩm: "Lâu  ."
Bạch Thục Hoa  để ý đến lời cô bé, nửa tiếng  là  ngắn .
Nếu ủ bột bình thường, chắc chắn  mất vài tiếng.
Ôi, câu   nghĩa  mơ hồ, cô ủ bột  cũng là bình thường mà.
"Chúng  nấu ăn , chị  ăn món gì?" Bạch Thục Hoa hỏi.
Tống Tiểu Băng thở dài: "Chị  ăn rau xanh. Em  thấy lạ , mùa hè thì rau xanh trong vườn ăn  hết, ăn đến phát ngán, nhưng đến mùa đông  thèm kinh khủng, giá mà  thể bảo quản rau mùa hè đến mùa đông thì   mấy, cân bằng một chút, đỡ  chỗ thì hạn c.h.ế.t chỗ thì úng chết."
Bạch Thục Hoa  thương tiếc dội một gáo nước lạnh: "Nghĩ  nhỉ!"
Đây tuyệt đối là nghĩ , bởi vì  đạt  nguyện vọng của Tống Tiểu Băng, chỉ  thể để cô bé bước  thế giới huyền huyễn, chỉ  một  gian tĩnh chỉ chẳng hạn.
Còn việc mùa đông trồng  rau mùa hè thì vẫn  thể thực hiện .
 dù  thì hiện tại họ vẫn   điều kiện để ăn rau lá xanh.
"Nghe   thể trồng tỏi trong nhà, lát nữa chúng  trồng thử xem."
Tống Tiểu Băng hỏi ngược : "Lấy đất ở  đây, bây giờ đất đều  đóng băng cứng ngắc hết ."
Bạch Thục Hoa trả lời: "Không cần đất, dùng nước là  ."
Đây gọi là phương pháp thủy canh.
"Không  đất thì   mà mọc , em đừng  phá nữa." Tống Tiểu Băng cảm thấy Bạch Thục Hoa  sắp trở thành phá gia chi tử .
Bạch Thục Hoa  cô bé vẫn còn giữ tư tưởng cũ, cũng   nhiều, dù  thì sự thật sẽ mạnh mẽ hơn lời .
"Chị  ăn cải trắng  ăn dưa cải?"
Để Tống Tiểu Băng chọn một trong hai, đỡ  cô bé khó xử.
Tống Tiểu Băng giật giật khóe miệng: "Chúng  giống  ."
Bạch Thục Hoa gật đầu: "Tất nhiên là  giống  , một cái gọi là cải trắng một cái gọi là dưa cải, cái tên cũng  khác  ."
Tống Tiểu Băng phì : "Ha ha ha... Tên khác , ha ha ha... Đau bụng quá, ha ha ha... Cười đau cả bụng."
Bạch Thục Hoa trợn trắng mắt, thôi  hỏi nữa, cô quyết định  canh trứng rán sợi cà rốt.
Cho nhiều sợi cà rốt  canh, coi như là rau .
Cô  rửa cà rốt.
"Thục Hoa  , xào cà rốt , thái hạt lựu  thái miếng, để chị  cho." Tống Tiểu Băng  đủ , chủ động tiến lên giúp đỡ.
Bạch Thục Hoa  để cô bé : "Làm canh sợi cà rốt, chị  thái  ,  thái  mỏng mới ."
Thực  tay nghề d.a.o của cô cũng chỉ ở mức trung bình nên chỉ  thể từ từ .
Đầu tiên thái thành lát mỏng.
Tống Tiểu Băng vẫn  tự lượng sức  nên cũng  giành nữa, chỉ  bên cạnh : "Này, lát  dày quá."
Bạch Thục Hoa dừng dao, cầm lên xem thử, quả nhiên dày thật,  thì... Trực tiếp nhét  miệng ăn luôn.
"Lần   lát nào dày nữa thì đến lượt chị ăn."
Tống Tiểu Băng lẩm bẩm: "Còn  kiểu  nữa ."
Bạch Thục Hoa  ngẩng đầu lên, nghiêm túc thái lát: "Dù  cũng  thể vứt  , lãng phí lắm. Hơn nữa ăn cũng khá ngon,  hăng chút nào."
Cô thái  cẩn thận, chỉ sợ ‘Phế phẩm’ quá nhiều.
"Này, em thái cho chị một lát ."
Tống Tiểu Băng chờ mãi  , trực tiếp đòi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-298-b.html.]
Bạch Thục Hoa cố ý thái cho cô bé một lát dày: "Này!"
Tống Tiểu Băng ăn giòn tan: "Thật sự khá ngon,  hăng chút nào, còn   mùi ngọt lịm."
Bạch Thục Hoa : "Có  ít  lấy cà rốt  hoa quả ăn đấy."
Tống Tiểu Băng lập tức : "Phải  là, mùi vị đúng là  tệ. Chẳng trách đám chúng   thích ăn cà rốt luộc như ."
Bạch Thục Hoa vội vàng lắc đầu: "Thôi bỏ qua cà rốt luộc ."
Nói cho cùng thì   thích ăn cà rốt luộc là vì trong nhà   dầu.
Nếu  dầu, ai mà chẳng thích ăn đồ xào chứ.
Đợi thái xong hết sợi cà rốt, Bạch Thục Hoa  đổ đầy mồ hôi.
Lần    thế nữa, quá tốn sức.
Cô  nhà bưng chậu bột  ủ, mở , bột  nở  to.
Tốt lắm!
Cô dùng đũa tiếp tục khuấy, đánh hết bọt khí trong bột.
"Chị Tiểu Băng, giúp em nhóm lửa, đun hai nồi cùng lúc ."
Tống Tiểu Băng vui vẻ đáp: "Được thôi."
Bạch Thục Hoa rửa sạch cả hai chiếc nồi sắt, đợi nồi khô ,  bắt đầu cho dầu  một chiếc nồi, rán hai quả trứng.
"Thục Hoa  ,    canh cà rốt ,   rán trứng thế." Tống Tiểu Băng   hiểu.
Bạch Thục Hoa  vẻ thần bí: "Có tác dụng lớn lắm đấy."
Cô vớt hai quả trứng , cũng  rửa nồi mà trực tiếp thêm nước: "Chị Tiểu Băng, nồi  đun to lửa, nồi  đun nhỏ lửa."
"Đảm bảo  thành nhiệm vụ!"
Bạch Thục Hoa lấy một miếng mỡ lợn, chà xát  đáy nồi,  đó múc một thìa bột đổ  nồi.
Bột tự động biến thành hình tròn,  khi đông  thì lật mặt,  ,   dính nồi.
Bạch Thục Hoa thích đồ ăn  cháy xém một chút nên rán thêm một lúc nữa.
Sau khi vớt , cô trực tiếp đưa cho Tống Tiểu Băng: "Cẩn thận nóng đấy."
Tống Tiểu Băng  sợ nóng mà trực tiếp cầm lấy, bỏng tay cũng  buông, miệng liên tục thổi khí để hạ nhiệt độ.
Cuối cùng cũng thấy  , cô bé cắn một miếng.
Bạch Thục Hoa  đang rán cái thứ hai hỏi: "Thế nào?"
"Ngọt lịm, còn mềm nữa, ngon hơn bánh ngô nhiều." Tống Tiểu Băng  ăn gần hết một nửa.
Nếu  quá nóng,  lẽ cô bé  ăn hết .
Bạch Thục Hoa vớt cái thứ hai : "Muốn ăn nữa ?"
Tống Tiểu Băng xua tay: "Để lát ăn cơm luôn, chị sợ bây giờ sẽ ăn no mất."
Bạch Thục Hoa nhân cơ hội xé một góc cho  miệng, gật đầu, quả nhiên  tệ! Mùi thơm của ngô thật sự  ngon.
Cũng  uổng công cô thêm đường và trứng .
Tống Tiểu Băng nhắc nhở: "Thục Hoa  , nồi nước  sôi ."
Bạch Thục Hoa  vội, rán xong cái bánh thứ ba mới  xử lý nồi bên cạnh.
Cô đổ hết sợi cà rốt  nước sôi,  cho cả hai quả trứng rán : "Tiếp tục nhóm lửa , đun lửa  là ."
Cô còn  tiếp tục rán bánh.
Tống Tiểu Băng   hiểu: "Sao  cho trứng rán  canh, chúng  hợp  mà."
Bạch Thục Hoa lập tức : "Trên mặt thì  hợp nhưng thực  chúng  sớm câu kết với  ."
"Phụt... Thục Hoa  , em  trêu chị!"