Trong hai năm,  đầu tiên Bạch Thục Hoa  tìm chủ nhiệm Tần xin nghỉ, vì giáo viên chủ nhiệm  gì cũng  cho nghỉ.
"Chủ nhiệm Tần, em  tự học xong  bộ chương trình lớp mười một , bắt đầu ôn tập  từ lớp chín, tiến độ ôn tập của em  trùng với tiến độ ôn tập của trường, em định về nhà tự ôn tập ạ."
Bạch Thục Hoa trình bày sự việc  rõ ràng: "Em  coi trọng kỳ thi đại học, tuyệt đối sẽ  buông thả, chỉ còn hai tháng nữa thôi, em cần tranh thủ từng phút từng giây."
Cô  nghĩ kỹ , nếu chủ nhiệm Tần cũng  đồng ý, chỉ còn cách để bố Bạch đích  đến.
Chủ nhiệm Tần cũng  dám đồng ý ngay, cô chính là hạt giống đỏ của trường do hiệu trưởng đích  chỉ định, mong cô  thể đạt thành tích cao, đương nhiên là  để cô  mí mắt  nhất.
"Chủ nhiệm lớp các em    cho nghỉ, chủ yếu là sợ em tự ôn tập  tiện, nếu  chỗ nào  hiểu cũng  hỏi  ngay, em xem thế   , lát nữa dọn dẹp phòng tạp vụ, em tự đến đó ôn tập, như  theo giờ lên lớp và tan học của trường, em   quen hơn ."
Bạch Thục Hoa do dự, như  cũng    .
Chủ nhiệm Tần  bắt đầu dụ dỗ: "Trường chúng  là trường cấp ba duy nhất của huyện, phía  cấp cho  ít tiền, bắt đầu từ ngày  cách ngày sẽ  một bữa thịt, học hành mệt mỏi, em    ăn ngon ."
Bạch Thục Hoa vui vẻ đồng ý: "Em ôn tập ở trường ạ!"
Chủ nhiệm Tần thở phào nhẹ nhõm: "  tìm chủ nhiệm lớp em  chuyện, em chuẩn  chuyển lớp ."
Cuối cùng  chỉ Bạch Thục Hoa chuyển đến lớp học mới, còn  thêm ba  nữa.
Bạch Thục Hoa chỉ quen một  trong  đó, là học sinh  đầu lớp hai.
Hai  còn  cô   ấn tượng gì.
Sau đó trong lúc   thảo luận đề với , dần dần  quen, mới  họ là học sinh  nghiệp cấp ba  đó,  thể tính là học trưởng, học tỷ, vì  chút quan hệ với giáo viên trong trường nên về trường ôn tập.
Bốn  vẫn  hòa thuận, bình thường  ai  phiền ai.
Mọi  đều  ý thức về ranh giới.
Bạch Thục Hoa đương nhiên là hài lòng.
"Thục Hoa, Thục Hoa..."
Bạch Thục Hoa  thấy   gọi , ngẩng đầu lên  là Vương Đình Đình, vội vàng  dậy  : "Sao ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-305-c.html.]
Vương Đình Đình kéo tay cô: "Hôm nay    món thịt lợn xào chua ngọt, trưa nay    chậm nữa nhé!"
Mắt Bạch Thục Hoa sáng lên: "Thật ?"
Vương Đình Đình cũng  chắc lắm: "Dù  thì họ đều  ,  chuẩn  hộp cơm  , lớp các  gần căng tin nhất,  lợi thế đấy."
Bạch Thục Hoa lập tức : "Trường  cho lấy nhiều,  là  lấy hộ  một phần,  yên tâm, chỉ cần  giành ,  sẽ  ăn."
Vương Đình Đình nắm lấy cánh tay Bạch Thục Hoa lắc lắc: "Thục Hoa  nhất."
Bạch Thục Hoa đưa tay chỉ trán cô : "Nhanh về học ."
Thấy   , cô mới  về lớp.
Phải  rằng khi cô rời khỏi lớp,   nỡ nhất chính là bạn cùng bàn Vương Đình Đình.
Hai   cùng bàn một năm rưỡi,  từng cãi   giận dỗi, ngay cả chuyện ăn uống cũng  hòa hợp.
Bây giờ cô chuyển  ngoài ôn tập một  nhưng Vương Đình Đình vẫn tìm cô ăn cơm cùng  buổi trưa.
Hai  họ  thể ăn cùng .
Bây giờ thức ăn ở căng tin   nâng lên một tầm cao mới, bữa sáng hàng ngày đều  sữa đậu nành, đậu phụ già.
Thậm chí còn  món  thịt cách ngày  .
Không  là thịt kho tàu thì cũng là thịt lợn xào chua ngọt, thịt xào, thịt kho tàu.
Những học sinh như họ đoán rằng đầu bếp của trường chắc chắn    đổi.
Tay nghề tăng   một chút.
Nhà trường vì để họ thi , công tác hậu cần  chu đáo.
Buổi trưa ở căng tin, Bạch Thục Hoa và Vương Đình Đình đều như ý nguyện lấy  một phần thịt lợn xào chua ngọt.
Hai  tìm một chiếc bàn nhỏ ở góc,  ăn cơm.