Mà bố Bạch  cô   giáo viên, còn  trường sư phạm đào tạo giáo viên, xem  là  hỏi riêng  hiểu  .
 cũng  lạ, bố Bạch luôn để tâm đến chuyện của cô.
Trong lòng cô ấm áp: "Bố, con   giáo viên."
Bố Bạch tán thành: "Tốt lắm, bây giờ giáo viên   coi trọng , đặc biệt là giáo viên cấp ba."
Bạch Thục Hoa mỉm  : "Con   giáo viên đại học."
Bố Bạch vỗ đùi: "Được,  quá! Bố   đồng ý."
Bạch Thục Hoa vội dội gáo nước lạnh: "Bố, con còn  thi mà. Không  thi cử thế nào, đây chỉ là ý nghĩ của con thôi,  ở  đại học  giáo viên   dễ  . Bố đừng  với  khác , lỡ    thì mất mặt."
Bố Bạch luôn tự tin  con gái lớn của , đặc biệt là về khoản học hành.
Bạch Thục Hoa  biểu cảm của bố Bạch thì đoán  ít nhiều suy nghĩ trong lòng ông. Cô   khổ tâm, cô là học bá giả tạo mà, bố ơi!
Thôi, diễn quá đạt, ai cũng tin .
Nước sôi , vội thả mì: "Bố, con nấu thêm cho bố một bát (mì) nhé."
Cô chỉ mua một cái bánh bao, bố Bạch là đàn ông cao to chắc chắn  no.
Bố Bạch  ăn gần hết bánh bao: "Được, nửa bát là đủ, bố uống thêm chút canh."
Bạch Thục Hoa liền lấy thêm ít mì bỏ  nồi, dùng đũa khuấy đều, tránh dính đáy nồi.
"Bố,   về thành phố  đến chỗ ông Tôn ,  gặp em trai ?"
Bố Bạch gật đầu: "Có  một chuyến, ông cụ vẫn khỏe, phòng khám nhỏ cũng mở  nhưng chỉ tiếp khách quen. Tiểu Quân vẫn dành phần lớn thời gian cho việc học y, thành tích cũng khá ."
Bạch Thục Hoa thấy bố Bạch  băn khoăn: "Bố  ,  chuyện gì , bố   để con tham mưu cho."
Bố Bạch thở dài: "Trước đây thấy để Tiểu Quân theo ông cụ học y thuật, đây là chuyện  nhất , chúng  chiếm  lợi lớn.  bây giờ  thể thi đại học , Tiểu Quân cũng thông minh, nếu học hành tử tế cũng  thể thi đỗ đại học,  trường là cán bộ,   hơn  bác sĩ  nhưng lời  bố cũng    , ông cụ  kỳ vọng  Tiểu Quân."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-309-c.html.]
Bạch Thục Hoa còn tưởng là chuyện gì: "Bố, con thấy bố nghĩ sai . Tiểu Quân  thể gặp  ông Tôn là vận may của nó. Y thuật của ông   tầm thường , nếu em trai  thể xanh hơn lá, già hơn cội,    ngự y cũng ."
Bố Bạch   hiểu: "Ngự y?"
Bạch Thục Hoa chỉ lên : "Là bác sĩ khám bệnh cho các vị lãnh đạo cấp cao, hình như gọi là bác sĩ khoa bảo vệ sức khỏe."
Bố Bạch ngây  tại chỗ, hóa  còn  thể  bác sĩ như : "Bố đúng là  ."
Bạch Thục Hoa  : "Các vị lãnh đạo cũng ăn ngũ cốc tạp lương, cũng sẽ  bệnh,  bệnh thì cần bác sĩ,   gì lạ cả. Chủ yếu là em trai thích,  thể thấy nó  thích học y. Lần  nó về, con sẽ  chuyện với nó, học hành cũng   chậm trễ, đại học cũng  thi,  thể thi đại học loại y học cổ truyền, xuất  từ trường chuyên ngành vẫn  nhiều ưu thế."
Bố Bạch  băn khoăn nữa, nghĩ thế nào cũng thấy lời con gái lớn   lý.
Còn chuyện Bạch Tiểu Quân  thể  học y  thi đỗ đại học   thì chắc chắn là  thể.
"Mì xong !" Bạch Thục Hoa múc riêng nước mì cho bố Bạch, đưa cho ông.
Bố Bạch nhận lấy: "Con cũng ăn nhanh ."
Bạch Thục Hoa  : "Con  ăn thịt bò kho, thành phố vẫn    bán thịt bò."
Bố Bạch  đắc ý: "Bố tìm ở nhà hàng quốc doanh đó, chỗ khác đúng là  ."
Bạch Thục Hoa giơ ngón tay cái, đúng là bố cô!
Quả là nhiều quỷ kế!
"Thịt bò kho ngon thật!"
Ăn kèm với mì thì còn gì bằng, đây   là mì bò ? Cô kẹp thêm hai miếng lạp xưởng, Bạch Thục Hoa ăn một cách thỏa mãn.
Hai bố con ăn xong, Bạch Thục Hoa vội trải chăn cho bố Bạch: "Bố, bố  ngủ nhanh ."
Bố Bạch   thể đồng ý: "Tìm cho bố một bộ quần áo dày."